Trương Hạo Đông thật sự không ngờ tới Vương Thành lại đào một cái bẫy ở đây đợi hắn nhảy vào. Cục tức này hắn thật sự nuốt không trôi, kiểu gì hắn cũng phải dạy cho Vương Thành một bài học nếu không hắn sẽ bị tức chết mất.
Trong lúc Trương Hạo Đông lấy điện thoại ra gọi người tới, Vương Thành đã đi xuống dưới, bắt gặp ánh nhìn lo lắng không thôi của Hà Hiểu Nghiên.
“ Vương Thành, chúng ta mau đi thôi, cậu bẫy Trương Hạo Đông như thế này, hắn ta nhất định sẽ không tha cho cậu đâu.” Hà Hiểu Nghiên nói.
“ Không sao, tớ còn phải nói chuyện với ông chủ quán bar này một lát, nếu không người ta còn tưởng tớ quỵt tiền mất.” Vương Thành không hoảng không loạn bước về phía quầy bar, trùng hợp là quản lý của quán bar cũng đang bước về phía anh.
“ Chào ngài, ngài chắc chắn rằng chi phí toàn bộ ngày hôm nay của quán sẽ do ngài chi trả sao?” Người quản lý cũng là một chàng trai trẻ, nhìn cũng khá là đẹp trai.
“ Đúng vậy! Có điều tôi và một vị tên Trương Hạo Đông đánh cược, nếu anh ta thua sẽ trả tiền thay tôi vì vậy phí tổn ngày hôm nay anh ta sẽ trả hết, bao gồm cả các phòng riêng lẫn ở ngoài sảnh này.” Vương Thành mỉm cười nói.
Thử tính một chút, đêm nay ít nhất cũng phải hết 2 triệu trở lên, phải biết rằng bar Kim Hải là một quán bar khá là cao cấp, giá cả cũng dọa người phết đấy. Lần này Trương Hạo Đông cũng phải trả giá không ít rồi.
“ Trương Hạo Đông, là nhị công tử của tập đoàn Minh Dương phải không?” Người quản lý hình như cũng quen biết Trương Hạo Đông, vừa nghe thấy tên đã nói ra được thân phận của hắn ta.
“ Đúng vậy, hắn ta đang ở kia kìa, anh lại xác nhận với anh ta đi.” Vương Thành vừa nói vừa chỉ về phía mà Trương Hạo Đông đang đứng, không ngờ rằng hắn ta lại cười lạnh bước về phía này.”
“ Có chơi có chịu, tôi sẽ trả hết hóa đơn của quán bar ngày hôm nay. Nhưng cậu cũng đừng hòng bước ra khỏi quán bar này.” Trương Hạo Đông điên rồi, khi hắn ta bước tới, đằng sau không biết từ lúc nào xuất hiện bốn người đàn ông vạm vỡ, hình như là mấy tên lưu manh ở quán bar này, chắc là anh ta nhờ mối quan hệ tìm được.
“ Anh xem, anh ta cũng đã nói rồi, hôm nay anh ta sẽ là người trả tiền. Vậy cũng không còn việc gì nữa, tôi đi trước đây.’ Vương Thành nhìn thấy bốn người đàn ông vạm vỡ phía sau Trương Hạo Đông thì biết rằng hắn ta bị ép đến điên rồi, muốn dùng vũ lực với bản thân rồi, nhưng Vương Thành cũng không sợ.
Có Lâm Tĩnh Nhã ở đây, có thêm 10 thằng nữa thì anh cũng không sợ.
“ Vương Thành, mày nghĩ hôm nay mày có thể đi được sao? Mày bẫy tao rồi còn dám chạy?” Trương Hạo Đông chặn đường đi của Vương Thành, lạnh lùng nhìn anh, rồi lại liếc mắt nhìn Hà Hiểu Nghiên, một mỹ nhân đẹp động lòng người như thế này, nhìn thôi cũng đủ khiến cho cõi lòng Trương Hạo Đông ngứa ngáy.
“ Còn em nữa, Hiểu Nghiên, đi theo ai không đi cứ nhất định phải đi theo tên phế vật nghèo túng này, không bằng đi theo anh đi, em muốn gì anh cũng mua cho em, đảm bảo cho em một cuộc đời sung sướng.”
Nếu đã quyết định dùng vũ lực thì Trương Hạo Đông cũng chẳng cần quan tâm gì nữa cả. Đánh cho Vương Thành tàn phế rồi cướp Hà Hiểu Nghiên về tới tay thì việc thanh toán toàn bộ hóa đơn ngày hôm nay cũng không phí lắm.
“ Tôi nhìn trúng ai thì liên quan gì đến anh, Trương Hạo Đông, tôi nói cho anh biết, bố tôi là Hà Dương, nếu anh dám đụng vào tôi thì ông sẽ không bỏ qua cho anh đâu.” Hà Hiểu Nghiên rất tức giận, tên khốn nạn này dám công khai quấy rối cô cơ đấy.
Chỉ đành lấy tên bố cô ra dọa hắn vậy, nhưng thân thể cô vẫn vô ý thức mà dựa gần hơn vào người Vương Thành, nhìn thấy bốn tên cao to vạm vỡ như vậy, cô vẫn có chút sợ hãi.
“ Hà Dương phải không? Cũng được đây, vậy hôm nay anh sẽ để gạo nấu thành cơm trước, sau đó lại đề xuất chuyện kết hôn với ông ấy, không biết ông ấy sẽ nghĩ như thế nào đây.” Trương Hạo Đông cười lạnh, hôm nay dù bất cứ thủ đoạn nào hắn cũng phải có được Hà Hiểu Nghiên.
“ Anh, anh là cái đồ khốn nạn!” Hà Hiểu Nghiên càng ngày càng sợ, sắc mặt trở nên trắng bệch.
“ Trương Hạo Đông, có phải mày quá tự tin rồi không, ai xử ai còn chưa biết đâu?” Vương Thành vẫn cười cười bước lên trước nói, vẻ mặt rất bình tĩnh bởi vì anh đã thấy Lâm Tĩnh Nhã đã âm thầm chạy tới đằng sau anh rồi. Đôi mắt lạnh lẽo của cô đang nhìn chằm chằm vào Trương Hạo Đông như một con rắn độc đang nhìn chằm chằm vào con mồi của nó. Tối nay hắn ta không thoát nổi rồi.
“ Ha ha, chỉ dựa vào ba người mà muốn đánh nhau với tao, muốn tìm đường chết à, mày biết mấy người đằng sau tao là ai không?” Trương Hạo Đông vẻ mặt vô cùng đắc ý, hắn ngừng mấy giây lại bắt đầu nói tiếp.
“ Long ca của bar Kim Hải mày nghe qua chưa? Đây chính là đàn em của Long ca. Tao nói cho mày biết, Vương Thành đừng tưởng là mày trúng được một ít tiền xổ số thì nghĩ mình ghê gớm. Mày nghe cho rõ đây, tiền tài của tao có thể nghiền nát mày không biết bao nhiêu lần, muốn đấu với tao thì chỉ có đường chết thôi.”
“ Anh em lên đi, đánh cho nó tàn phế luôn, đánh ngất luôn cô gái kia mang về cho tôi.” Trương Hạo Đông vừa phất tay, bốn tên cao to vạm vỡ ngay lập tức lao về phía Vương Thành và Hà Hiểu Nghiên.
“ A!!!” Hà Hiểu Nghiên bị dọa đến mức định quay người chạy trốn nhưng cô đã bị Vương Thành nắm tay giữ lại.
“ Không cần chạy, chúng ta đợi xem kịch thôi.”
Lời vừa dứt, Lâm Tĩnh Nhã đang đứng phía sau anh đột nhiên lao lên đấm thẳng vào tên đàn ông cường tráng trước mặt. Sức mạnh của cô lớn đến nỗi chỉ một cú đánh đó thôi cũng đã đủ để đánh gục hắn ta.
Trương Hạo Đông nhìn thấy điều này thì cực kỳ sốc. Người em họ này của Vương Thành mạnh quá thể rồi đó. Nhưng sự việc vẫn chưa kết thúc, điều khiến hắn ta sốc hơn vẫn còn ở phía sau.