Lâm Hoàng Sanh lắc đầu, cười cười nói:
– Không, lần này không chỉ là vì công tỵ của ba, từ trong lòng con cũng nguyện ý gả cho Đồng Sâm.
Dừng một chút, cô nhìn bộ dáng càng xỉnh đẹp của mình trong gương, cười nói:
– Lần này con đã nghĩ mình sẽ thử một lần thích Hoắc Đồng Sâm.
Tô Như khiếp sợ nhìn biếu cảm của Lâm Hoàng Sanh, trong lòng hoài nghi con gái của mình có phải hay khỏng đã nhặn lấy đả kích gì, nhưng mà cũng chỉ là mím môi không nói lời nào, hôm nay thực sự không phải là thời điểm thích hợp để truy vấn.
Lâm Hoàng Sanh nhìn ra sự nghi hoặc của Tô Như, nhưng mà cũng khỏng nói thêm, dù sao ở đây còn có người ngoài, rất nhiều lời không tiện nói.
Bởi vì Lâm Hoàng Sanh ngày bình thường ngạo kiều tùy hứng, cũng không có bạn bè thân thiết, lúc kết hôn ngay cả một người làm phù dâu cũng không có, trước đây Lâm Hoàng Sanh không cam tâm chuyện kết hôn, đương nhiên sẽ không để ý những thứ này.
Lần này lại có chút mất mát cùng căm hận, chính mình trước kia đem quá nhiều tâm tư đều đặt ở trên thân Lệ Uẩn Nam, cho nên mới không còn biết gì đến bản thân, không còn cuộc sống của mình, cuối cùng không chỉ hại mình, thậm chí hạl toàn bộ Lâm thị.
Lâm Hoàng Sanh siết chặt áo cưới, xương ngón tay bởi vì dùng sức mà trở nên trắng bệch, nhưng trên mặt cô lại tỏ ra bình tĩnh.
Tô Như giúp cô càl mạng che mặt lên, tiếp đó kiềm nước mắt nói:
– Con gái bảo bối của ta nhất định phải hạnh phúc nhé.
-Vâng
Lâm Hoàng Sanh gật đầu. Tô Như dắt Lâm Hoàng Sanh, lúc ra cửa liền nhìn thấy Lằm Đông đang đứng chờ, trông thấy con gái xinh đẹp, hốc mắt trở nên Ướt, một khắc này vừa vui sướng không nên lời vừa tự trách bản thân mình, là sự bất lực của mình mới ép con gái gả cho người mà con gái không muốn gả.
Lâm Hoàng Sanh tự nhiên cười cười, đưa tay khoác lên tay Lâm Đông, nói:
– Ba, con muốn nghe lời chúc phúc của ba, sau đó tiền con xuất giá.
Lâm Đông chưa từng nhìn thấy con gái hiểu chuyện đến vậy, tưởng rằng lần này đả kích quá lớn khiến cho cô đối tính, lập tức khóc lên:
– Con gái, con gái bảo bối của ta.
Lâm Hoàng Sanh cũng khóc, lúc này cô có thế cảm nhận được tình yêu thương của ba mẹ mình, ba mẹ vẫn còn sống khỏe mạnh, thật tốt!
Sống lại thật tốt!
Thợ trang điếm bên cạnh cấn thận nhắc nhở:
– Cô dâu tuyệt đối đừng khóc, nếu không sẽ trôi lớp trang điểm mất. Hôm nay cô phải cười thật nhiều mới được.
Luật sư An Trạch của Lâm thị đứng sau lưng Lâm Đông trấn an nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!