Trong lúc ăn điếm tâm, Hoắc Đồng Sảm hỏi:
-A sẻnh, tuần trăng mật em muốn đi nơi nào?
Tay Lảm Hoàng Sanh đang cầm thìa dừng lại, lập tức ngẩng đầu nhìn Hoắc Đồng Sâm nói:
-Đồng Sâm, chúng ta còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Hoắc Đồng Sâm xấu hố mà cười cười, trong lòng hiểu rõ, Lâm Hoàng Sanh gả cho hắn, mục đích là vì điều gì, hắn đã sớm biết rõ còn chờ mong cái
gì?
Lâm Hoàng Sanh đưa tay đặt lên tay hắn, cười nói:
-Chờ Lâm thị trải qua nguy cơ trước mắt, em sẽ cùng anh ra ngoài chơi có được không?
– Được!
Hoắc Đồng Sâm mím cười gật
đầu.
Lâm Hoàng Sanh nghiêng đầu cười nhìn Hoắc Đồng Sâm hỏi:
– Đồng Sâm, anh có cảm thấy quan hệ của chúng ta bây giờ đang đổi ngược cho nhau không, anh vậy mà giống hệt một cô vợ nhỏ luôn muốn được dỗ dành.
Hoắc Đồng Sâm nghe cô nói liền sững sà lập tức cũng cười nói:
– Chỉ cần A Sênh nguyện ý dỗ anh, đừng nói cô vợ nhỏ, đứa con nhỏ anh cũng có thế làm.
Lâm Hoàng Sanh bật cười.
Quản gia Lý Quyền đj vào thông báo tài xế Vương Thúc của Lâm thị đã chờ trước cửa biệt thự.
Lâm Hoàng Sanh đối với Lý Quyền lề phép nói:
– Tôi biết rồi, tôi chuẩn bị một chút rồi lập tức ra.
Lâm Hoàng Sanh đế đũa xuống muốn lên lầu đi thay quần áo.
Hoắc Đồng Sâm cũng để đũa xuống theo sau lưng. Anh ôm cánh tay dựa vào khung cửa nhìn Lâm Hoàng Sanh trang điếm, vừa cười vừa nói:
-Hình như hôm nay em trang điếm kỹ hơn mọi ngày?
Lâm Hoàng Sanh thoa son màu đỏ lên môi, đứng lên đi đến tủ quần áo chọn quần áo, thuận tiện quay người liếc mắt nhìn Hoắc Đồng Sâm nói:
-Nhan sắc của phụ nữ chính là vũ khí, hôm nay là ngày đầu tiên em đến Lâm thị nhậm chức, anh cảm thấy là một cô gái nhỏ xinh đẹp hay một ngự tỷ xinh đẹp có thể thuyết phục người khác hơn?
Hoắc Đồng Sâm đưa tay vòng lấy eo của cô, cúi đầu nhìn gương mặt diễm lệ cười nói:
-A Sênh, như thế nào thì em cũng rất xinh đẹp
Lâm Hoàng Sanh cười cười:
-Đồng Sâm, anh bây giờ hoàn toàn là một ông chồng nịnh vợ rồi, anh cứ như thế sẽ làm em ảo tưởng về mình mất
-Em biết rồi sao? Nhưng mà không sao, anh sẽ vững vàng giữ lấy em, em bây giờ chỉ có thể là của anh.
Dừng một chút, anh cười nhìn Lâm Hoàng Sanh nói:
-Ngày đầu tiên em đi làm, anh có chuẩn bị quà cho em
– Huh?
Hoắc Đồng Sảm đỡ cô đứng vững mới buông cô ra, đi đến thư phòng lấy ra một bản hợp đồng đưa cho cô, sau đó nói:
– Em xem một chút.
Lâm Hoàng Sanh nhìn hợp đồng, không thể tin nhìn anh nói:
-Anh làm sao có được cổ phần của Lảm thị?
-Lảm thị đã xuất hiện khủng hoảng kinh tế, em cho rằng thành viên abn giám đốc sẽ an tảm ngồi một chồ không nhúc nhích sao, chờ mất đi cả người lẫn tiền mới đi sao? Lại có bao nhiêu người sẽ thật sự tin tường Lâm thị sẽ trải qua nguy cơ lần này?
Hoẳc Đồng Sâm ôm lấy cô thản nhiên nói.
– Anh nói đã có người trong bóng tối bán tháo cố phiếu của Lâm thị? Thừa dịp trước khi Lâm thị đóng cửa đem toàn bộ cố phần trong tay kiếm lợi?
Lâm Hoàng Sanh không thế tin nói. Vừa nói xong giống như là nhận thức được điều gì đó, nhìn thẳng Hoắc Đồng Sâm, sau đó nói:
– Anh sớm đã đem hết thảy nắm trong lòng bàn tay?
Hoắc Đồng Sâm mím môi không nói lời nào, dừng một chút:
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!