Một tháng tiếp theo, Lục u đi xem mắt thêm vài lần nữa. Có người được mẹ cô giới thiệu, cũng có người do mợ ôn Noãn giới thiệu, điều kiện bên nhà trai đều rất khá, nhưng chung quy lại vẫn thiếu một chút duyên phận.
Cô cảm thấy mối quan hệ của cô và Diệp Bạch đã là quá khứ.
Nhưng rõ ràng là Diệp Bạch không nghĩ vậy.
Không biết làm cách nào anh có được lịch trình của cô, mỗi lần cò đi xem mắt thì anh đều sẽ xuất hiện, chỉ là không vào ngăn cản như lần trước… Chỉ đứng bên ngoài chờ cô.
Những cơn mưa cuối thu cứ lâm râm chẳng dứt.
Khi Lục u bước ra khỏi nhà hàng đã gần chín giờ rưỡi.
Cô không lái xe đến đây nên bên đằng trai xem mắt ngỏ ý đưa cô về… Bởi vì bọn họ đã quen biết từ khi còn nhỏ, cho nên tuy buổi xem mắt không thành công, Lục u cũng không từ chối lời đề nghị này, dù sao thì hai bên gia đình vẫn luôn có mối quan hệ làm ăn lui tới với nhau.
Bầu không khí trên xe khá tốt.
Chỉ có điều cả hai người đều không nhắc
đến chuyện kia nữa.
Nửa tiếng sau, xe tới biệt thự.
Người đàn ông xuống xe trước, ga lăng mở cửa ghế sau cho Lục u, mỉm cười xem như chào tạm biệt.
Lục u cũng khẽ mỉm cười.
Vừa bước xuống, tầm mắt của cô hơi khựng lại, cô nhìn thấy xe của Diệp Bạch.
Xoay người nhìn vào trong, Diệp Bạch đang đứng ở lối ra vào của căn biệt thự.
Anh cầm một chiếc dù trong tay, đi về hướng này.
Người đàn ông xem mắt với cô hơi ngẩn ra, anh ta kinh ngạc nhìn về phía Lục u, Lục u phải cố hết mức mới kiềm chế được bản thân, cô gượng cười: “Chồng cũ của tôi.”
Người đàn ông gật đầu hiếu ý, sau đó tỏ vẻ quan tâm đưa một chiếc dù cho Lục u rồi lên xe rời đi.
Chiếc RV màu đen từ từ khuất xa.
Mưa cuối thu vẫn tí tách rơi.
Nước mưa bắn lên làm ướt cả quần áo của Lục u.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!