Nhưng cô đang bị anh ôm trong lòng, chẳng mấy chốc mà đã mất sức duỗi chân… Cô tựa vào vai anh, không nhịn được mà cắn lên vai anh một cái, khó khăn nức nở mấy tiếng.
Ánh mắt Diệp Bạch tối đi.
Anh cúi đầu, ghé vào tài cô thì thầm: “Nếu thoải mái thì cứ kêu lên đi!”
Lục u thở hổn hển mắng: “Đồ khốn!”
Diệp Bạch nở nụ cười thật trầm, anh đấy cô vào điểm mù của camera giám sát, dùng ngón tay thon dài xấu xa vuốt ve môi cô, không nhanh không chậm…
Lục u không thế tránh thoát, mắt cô đỏ lên nhắc lại một lần nữa: “Diệp Bạch, đồ khốn nhà anh!”
Diệp Bạch không nói gì.
Lúc này, thang máy đã lên tới tầng cao nhất, coi ngươi đen láy của anh nhìn chằm chằm cô một lát rồi lại bế cô ra ngoài, vài giây sau, anh mở cửa căn hộ.
Bên trong đã không còn giống như khi mới chuyến nhà nữa.
Diệp Bạch đã cho người quét tước qua, sửa sang trang trí lại, thêm rất nhiều đồ nữ tính, còn làm một gian phòng trẻ em riêng có màu hồng nhạt cho Tiểu Lục Hồi.
“Em thích không?”
Trong căn hộ sáng đèn, Diệp Bạch ôm lấy cơ thể cô từ phía sau, tựa cằm lên bờ vai mảnh mai của cô… Anh nói khẽ bên tai cô, rằng anh sẽ
không đi nữa, nếu cô không thích thì anh sẽ không gặp lại Gina.
Nhưng Lục u biết rõ, khi thời khắc Gina rời xa nhân thế đến,
Anh chắc chắn sẽ đi.
Trong lòng cô dáng lên cảm giác đau xót khó tả, cô đang ở bên cạnh Diệp Bạch, vậy mà phải đi tranh giành với một người sắp chết, vừa đáng khinh vừa vô lý…
Cô xoay người lại nói với anh: “Tôi sẽ không chuyển đến đây, Lục Hồi cũng vậy.”
Cô cụp mắt, nói tiếp: “Diệp Bạch, anh còn nhớ những chuyện trước đây không? Chỉ cần tôi nói muốn gặp anh, mặc kệ anh ở chân trời góc bế nào, trong vòng 24 tiếng đều sẽ có thể xuất hiện trước mặt tôi. Bây giờ, người có thể khiến anh làm vậy không phải là tôi nữa rồi!”
Nói đến chuyện trước đây, cô vẫn không kiềm được mà lộ vẻ xúc động.
Diệp Bạch đồng hành cùng cô cả quãng đường thanh xuân, bầu bạn với cô suốt thời thanh xuân… Dù cô và Diệp Bạch có ở bên nhau hay không thì trong lòng cô, anh vẫn luôn nằm ở một trong những vị trí đầu tiên.
Diệp Bạch cúi đầu: “Anh không thích cô ấy!”
Sau đó anh không nói thêm gì nữa.
Anh bế cô lên chiếc giường lớn, nơi họ đã từng ôm nhau thân mật vô sổ lần, chỉ chưa bao giờ đi đến bước cuối cùng, nhưng đêm nay, trạng thái của Diệp Bạch rõ ràng là khác với trước đây.
Anh muốn biến cô thành của mình.
Hoàn toàn triệt để, khiến cô trở thành người phụ nữ của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!