Đôi mắt Diệp Bạch hơi đỏ lên, anh day mi tâm ngồi lại cạnh cô, hơi nghiêng đầu.
Lục u cầm điều khiến chuyển kênh.
Nhưng có người đã bắt lấy tay cô, cô nghiêng người thì bắt gặp ánh mắt của Diệp Bạch… Anh đang nhìn cô chăm chú, Lục u buông túi đồ ăn vặt xuống: “Xong việc rồi?”
Anh mất tập trung ừ một tiếng.
Ngay lập tức, anh bế cô vào lòng, để hai chân thon dài của cô mở ra vòng qua eo anh, tư thế này thật sự quá xấu hổ, nhưng Lục u không có cơ hội phản kháng nào… Diệp Bạch đã cúi đâu hôn cô.
Động tác của anh cực kỳ gấp gáp, không có dạo đầu gì.
Anh vừa hôn vừa sờ, vừa chiếm lấy cô.
Khi cơ thể hai người dán liền vào nhau, anh nhìn thẳng vào mắt cô, thấp giọng hỏi: “Thích dịu dàng hay là thích mạnh bạo hơn?”
Lục u không nói gì, chỉ ôm chặt lấy cổ anh.
Tivi còn đang phát bộ phim hoạt hình yêu thích của cô, rất lâu sau đó… màn hình tivi đã tối đen, chỉ còn lại hình ảnh nam nữ triền miên phản chiếu trên đó.
Diệp Bạch vốn muốn dịu dàng với cô, nhưng bọn họ mới vừa về bên nhau, anh có hơi không khống chế được.
Trong cơn sóng tình đê mê,
Bọn họ đều tạm quên đi mối quan hệ giữa mình với người kia, lấp đầy những khoảng trống trong suy nghĩ bằng lạc thú.
Hai người làm trên sô pha hai lần.
Lục u nằm trên sô pha thở hổn hển, sau lưng là cơ thế Diệp Bạch mướt mồ hôi… Anh thì thầm vào tai cô: “Em không phản kháng gì hết nhỉ, Lục u à, không phải em xem anh là công cụ giải tỏa ham muốn rồi đấy chứ?”
Cô cũng không xấu hố chút nào.
Hai người cũng đã đến đây, cũng ngủ với nhau ròi, giờ nói thêm gì cũng có vẻ già mồm.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô cọ nhẹ vào vải đệm sô pha, tiếng nói trầm trầm run run: “Không phải anh cũng vậy sao? Diệp Bạch, anh hỏi quan hệ giữa chúng ta là gì, đây chẳng phải là mối quan hệ giữa chúng ta sao?”
Diệp Bạch muốn một danh phận.
Anh không chỉ muốn danh phận, còn muốn sống cùng cô và Tiểu Lục Hồi!
Nhưng rõ ràng là Lục u không muốn vậy.
Anh bế cô vào phòng tắm tắm rửa, giữa màn hơi nước dày đặc, anh không nhịn được mà chiếm lấy cô thêm lần nữa… Sau khi ra khỏi phòng tắm, hai chân Lục u đã mềm đi.
Cô nhắm mắt lại, hưởng thụ sự hầu hạ của Diệp Bạch, nhẹ giọng nói: “Đưa tôi về!”
Diệp Bạch hơi khựng lại: “Em không định qua đêm ở đây sao?”
Rõ ràng là Tiểu Lục Hồi còn đang ở chỗ Lục Thước.
Lục u mở mắt, nhìn lên khuôn mặt anh tuấn của Diệp Bạch, cô đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve sống mũi cao thẳng của anh: “Quan hệ của chúng ta không cần sến súa như vậy! Tôi gọi tài xế đến đón!”
Cô nói xong thì ngồi dậy, chuẩn bị thay quần áo rời đi.
Diệp Bạch khẽ đè cô lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!