Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Lục U ngồi ở ghế đổi diện, dựa vào lưng ghế nhìn ra bên ngoài xe.

“Suy nghĩ gì vậy?” Diệp Bạch hỏi cô.

Lục u xoay người lại nhìn anh, giọng nói nhẹ nhàng: “Đang nghĩ xem bao giờ thì anh về.”

Diệp Bạch không nói gì,

Nhưng trong lòng anh lại cực kỳ mềm mại.

Tới sân bay, lúc anh cầm vé máy bay đi qua cửa kiểm tra an ninh, bổng nhiên anh xoay người, ôm chặt Lục u và cỏ bé vào trong lòng ngực, anh dịu dàng nói: “Ngày mồng bốn anh trở về! Lục u… Anh sẽ nhanh chóng trở về”

Lục u không nói.

Thật lâu sau, cô “ừ” một tiếng: “Thời gian không còn sớm, nên vào đăng ký.”

Diệp Bạch lại bế Tiểu Lục Hồi lên hôn mấy cái, lúc này mới không nỡ mà rời đi.

Lục u dắt con đứng chờ đến khi chuyến bay kia cất cánh, nhìn máy bay màu xám bay lên bầu trời biến thành một chấm đen nhỏ, lúc này mới cô thu lại tầm mắt, dắt con đi về.

Lúc đi về trời lại có tuyết rơi.

Mềm mại dịu dàng.

Lục u quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe, chắc là vì cô ngấn người quá lâu, Tiểu Lục Hồi ôm lấy mặt cô, nũng nịu hỏi: “Mẹ đang nghĩ gì vậy?”

Lục u mỉm cười: Cô đang nghĩ, lúc này Diệp Bạch có thể trở về đúng hạn hay không?

Lục u dắt Tiểu Lục Hồi về nhà họ Lục.

Năm nay, Lục Thước bận việc ở công ty, ngày đầu năm không thế về thành phố c… Cho nên Lục Khiêm và Minh châu cũng ăn tết ởthành phố B.

Hai đứa nhỏ trong nhà vô cùng vui vẻ.

Dưới làn tuyết mịt, Lục u ôm Tiểu Lục Hồi đi vào sảnh lớn.

Lục Khiêm thấy cô tiến vào, nhẹ nhàng giúp

con gái nhỏ phủi đi bông tuyết nhỏ vương lên người cô, vừa phẩy tay vừa cười nói: “Vốn đã loạn lắm rồi, bây giờ lại có thêm một nhóc con tới nữa, ba đứa trẻ này có thể nâng luôn cả cái nhà dậy mất!”

Hoắc Minh châu liếc ông: “ông ởtuối này rồi, chắc cũng lãng tai rồi đó!”

Lục Khiêm lải nhải với Lục U: “Mẹ con lại chê bố!… Minh châu, tai của anh không hề lãng, em không biết sao!”

Minh Châu nói ông: “Một đống tuổi rồi còn không biết ngại.”

Lục Khiêm kéo Lục u ngồi xuống, hừ nhẹ: “Nếu da mặt anh mỏng, trong nhà sao có thế não nhiệt thế này, Lục u, con nói có phải hay không? Giờ mẹ con già rồi, hóa ra còn biết xấu hố… Cũng không biết năm đó là ai chạy đuối theo bố khắp cả thế giới.”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận