Chương Bách Ngôn: “Là Chương Du.”
Lục Khiêm cười ha hả: "Khoe tình cảm ngầm à! Đúng là một cái tên hay."
Ông ngước mắt lên nhìn Chương Bách Ngôn, ừ, không còn khí phách như trước nữa, trông có vẻ mộc mạc nhưng đã bớt hung hãn, điềm tĩnh và có năng lực hơn rất nhiều... Rất tốt!
Một lúc sau, viện trưởng Trương đích thân đi tới.
Phía sau là bác sĩ gây mê, bác sĩ gây mê nhận được lệnh bước vào phòng phẫu thuật.
Viện trưởng Trương đến chỗ Lục Khiêm, gọi một tiếng ông Lục, sau đó nói: "Nếu cháu biết là họ hàng của ông thì cháu nhất định đã đến đây sắp xếp!"
Anh ta cố ý chào hỏi Chương Bách Ngôn, thái độ rất chân thành.
Chương Bách Ngôn cảm ơn anh ta.
Sau đó, viện trưởng Trương cùng bọn họ chờ ca phẫu thuật kết thúc. Lục Khiêm vẫn im lặng, nhìn chằm chằm vào ánh đèn trong phòng phẫu thuậ ng
không nói lời nào, viện trưởng Trương cũng vậy. Anh ta nghe ông Lục của anh ta hết.
Chờ hồi lâu, Minh Châu dẫn Tiểu Tân Phấn đi mua đồ ăn.
Khi quay về, trước cửa phòng mổ có chút hỗn loạn.
Thể chất Tần Dụ đặc biệt, kẹp cầm máu không có hiệu quả cao, lượng máu tiết ra hơi nhiều. Mà nhóm máu O trong bệnh viện lại eo hẹp, sau khi kiểm tra thì không đủ để truyền máu cho cô.
Bầu không khí trở nên căng thẳng.
Viện trưởng Trương tự mình sắp xếp mọi việc, nhưng lúc này thực sự rất túng thiếu...
Lục Khiêm đeo kính lão, tự mình bấm số.
Một lúc sau, điện thoại được kết nối, ông lập tức nói với đầu dây bên kia: “Tân Cương, bên chỗ cậu có nhóm máu O không? Lập tức vận chuyển tám trăm ml tới, rất gấp, cậu phái thêm tám người vũ trang tới đây... Bảo đảm trên đường không có bất kỳ sơ xuất nào!”
Sau khi giải quyết xong vấn đề, ông cúp điện thoại.
Viện trưởng Trương xuất thân sản khoa, nhà anh ta nhiều đời làm bác sĩ sản khoa tại bệnh viện khu 9, gần đây mới được chuyển đến đây làm viện trưởng. Vừa rồi nghe Lục Khiêm nói thì anh ta biết ông đang điều chuyển kho máu của khu 9. Nơi đó không phải là nơi mà ai cũng có thể điều chuyển, chỉ những người có thân phận như Lục Khiêm mới có tư cách.
Viện trưởng Trương thay quần áo phẫu thuật, đi tới trước mặt Chương Bách Ngôn nói: “Có ông Lục ở đây, chị dâu sẽ không sao đâu.”
Lục Khiêm mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim: "Hai người các cậu không ngang hàng!"
Viện trưởng Trương cũng không để ý, lập tức đẩy cửa phòng giải phẫu đi vào. Anh ta vốn là chuyên gia sản khoa, có anh ta tiến vào toạ trấn, những bác sĩ khác lập tức không hiểu gì. Trước khi số lượng lớn huyết tương được đưa đến, anh ta ổn định huyết áp của Tần Dụ trước, cố hết sức cầm máu...
Bên ngoài, Lục Khiêm từ từ đứng dậy.
Ông đến chỗ Chương Bách Ngôn. Ông có thể cảm nhận được cơ thể người thanh niên này đang run rẩy, chợt cảm thấy hơi buồn... Ông nghĩ đến bố của Chương Bách Ngôn.
Nhưng Lục Khiêm không nói gì.
Ông chỉ vỗ vai Chương Bách Ngôn: "Sẽ không sao đâu! Cô gái tốt như vậy mài"
Minh Châu an ủi Tiểu Tân Phấn.
Bà nhìn ra được đứa trẻ đang sợ hãi. Bà nói với cậu rằng có ông Lục ở đây thì Tân Dụ và em bé đều không xảy ra chuyện gì... Tiểu Tân Phấn thấy mọi người †ỏ vẻ cung kính với Lục Khiêm thì cậu cũng dần dần tin tưởng.
Ngân hàng máu nhanh chóng đưa máu tới.
Các bác sĩ ra ra vào vào, y tá cũng vậy... Nhưng dù có chảy máu thế nào, dù có nguy kịch đến đâu, có Lục Khiêm ở đây, dường như không cần phải lo lắng sẽ có nguy hiểm.
Chương Bách Ngôn chỉ có một mình, mặc dù đã lập gia đình với Tân Dụ, mặc dù anh đã hoàn toàn sụp đổ, anh lựa chọn làm lại từ đầu, lúc này có một nhân vật như Lục Khiêm đứng bên cạnh anh là quan trọng đến nhường nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!