Lục u nói khẽ: “Cứ bình thường như mọi khi là được rồi! Không cần anh phải bù đắp đâu! Nếu tình cảm có thể bù đắp thì có bao nhiêu cặp gương vỡ lại lành chứ?”
Diệp Bạch im lặng nhìn cô.
Thật ra anh còn muốn hỏi một số thứ, ví dụ như nếu như hai người họ vần còn trẻ, có phải cô sẽ không tha thứ cho anh, sẽ không ở bên anh nữa, giống như cách cô làm với Chương Bách Ngôn trước đây vậy.
Thế nhưng đến cuối cùng anh vẫn không hỏi, bởi vì đáp án đã vô cùng rõ ràng.
Hiện giờ bọn họ đã ở bên nhau, lựa chọn của Lục u ở độ tuối này sẽ không giống với lựa chọn năm đó của Lục u.
Dù sao thì anh vẫn hơi mất mát, nhưng anh cũng cảm thấy lời cô nói rất có lý.
Đúng vậy, nào có nhiều cặp gương vỡ lại lành đến thế?
Cuối tuần, nhà họ Lục chuyến nhà đến thành phố B, sống trong căn biệt thự Diệp Bạch đã mua.
Diện tích của biệt thự khá rộng, ba tầng, Lục Khiêm và Minh châu ở tầng một, Diệp Bạch và
Lục u cùng bọn trẻ ở tầng hai, còn lại tầng ba là phòng sách của Diệp Bạch, phòng tập thể hình và phòng vẽ của Lục u.
Phong cảnh trước sân như một bức tranh, ở sân sau còn có một cái bế bơi rất rộng.
Đêm đó, Diệp Bạch xuống bế bơi, bơi mấy vòng.
Khi bước lên khỏi bế bơi, Tiểu Lục Hồi dẫn theo Lục Từ và Lục Trâm đứng trong bóng tối mở to mắt nhìn anh … Thân hình kia nhìn y như ván giặt quần áo vậy!
Tiểu Lục Trầm vòng hai tay trước ngực: “Chú Diệp, chú không thấy lạnh ạ?”
Diệp Bạch lấy khăn tắm lau qua người, nhìn sang chỗ đèn đuốc sáng trưng: “Không lạnh! Có muốn xuống nước xem thử không?”
Lục Trâm tỏ vẻ không có hứng thú!
Diệp Bạch đi qua mấy đứa nhóc thối, một lát sau lại quay đầu lại: “Quay vào nhà đi! Bên ngoài lạnh! Đừng có rơi xuống nước đấy!”
Anh đi rồi, Lục Từ giương mắt chăm chú nhìn theo hồi lâu, nói với Tiểu Lục Hồi: “Dáng người đẹp quá!”
Cô bé còn nói: “Bố chị chỉ tập thế dục có hai lần một tuần thôi, mà còn hỏi mẹ là dáng người của ông ấy có đẹp không, có cần phải tập luyện
nữa không!”
Tiểu Lục Hồi còn nhỏ, chưa hiếu được những chuyện này!
Cô bé vẫn còn ở độ tuổi chạy theo sau lưng người lớn đòi chia kẹo.
Lục Trầm dẫn hai cô bé về biệt thự, bởi vì hôm nay là ngày chuyển sang nhà mới, người của hai nhà họ Hoắc và nhà họ Lục gần như đều có mặt đầy đủ, Hoắc Minh và Lục Khiêm đang ngồi nói chuyện với nhau, vợ của họ cũng ở đó.
Thế hệ trẻ thì có vợ chồng Trương Sùng Quang, vợ chồng Hoắc Doãn Tư, vợ chồng Lục Thước… Ngay cả cố Vân Phàm và Lý Tư Ỷ cũng tới động viên, bởi vì cố Việt không được khỏe lắm, Cố Tư Kỳ cũng không tới cùng.
Vô cùng náo nhiệt.
Chỉ có Hoắc Kiều vẫn còn độc thân, cô không vội vàng, ngược lại thì người lớn trong nhà đều lo lắng.
Đặc biệt là Hoắc Minh: “Giới giải trí hỗn loạn, cả ngày chẳng thấy người đâu! Đến giờ cũng chẳng có lấy một đối tượng!”
Minh Châu mỉm cười: “Quan hệ của chị dâu rộng, không phải lo không quen được thanh niên tài giỏi đẹp trai.”
Nhắc tới chuyện này, Hoắc Minh nhìn về phía
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!