Ôn Noãn nhẹ nhàng lắc đầu: “Lần này Tổng Giám đốc Trương đã giúp tôi một việc rất lớn, dù sao cũng phải cho ông ta chút thể diện này!”
Hạ Như Lâm không tiếp tục khuyên cô.
Anh ta ra ngoài...
Chín rưỡi tối, trong câu lạc bộ kinh doanh cao cấp nhất thành phố B.
Ôn Noãn ăn cơm xong, đang chuẩn bị rời đi, Hạ Như Lâm tiễn cô về xong định quay về uống tiếp tăng hai, hai người vừa đi vừa nói chuyện công việc.
Đột nhiên, ánh mắt của Ôn Noãn dừng lại...
Bên cạnh thang máy, cánh cửa một căn phòng riêng đang mở hé.
Có thể nhìn thấy rõ ràng mọi chuyện bên trong.
Khoảng năm sáu người đàn ông, Ôn Noãn biết một nửa số người trong đó, đương nhiên cũng có cả chồng của cô. Điều đặc biệt nhất chính là bên cạnh mỗi người đàn ông đều có một cô gái trẻ đi cùng, Hoắc Minh cũng không ngoại lệ.
Mặc dù anh không ôm cô gái kia, nhưng cô ta vẫn nhõng nhẽo mềm mại dựa lên người anh.
Anh lại không hề đẩy ra!
Ôn Noãn lặng lẽ chứng kiến...
Có lẽ nhận thấy ánh mắt của Ôn Noãn, Hoắc Minh ngẩng đầu lên đối diện với cô, bầu không khí có chút tế nhị...
Bên trong có Tổng Giám đốc Lâm, ông chủ khách sạn sáu sao vô cùng quen thuộc với bọn họ.
Tổng Giám đốc Lâm lập tức dập điếu thuốc đang hút đi, vội vàng đứng lên: “Em dâu, trùng hợp quá! Em tuyệt đối đừng hiểu lầm Hoắc Minh, bọn anh chỉ đang nói chuyện thôi, không làm gì cả, em dâu biết rõ nhất chú ấy giữ mình trong sạch tới mức nào mài”
Ông ta mời Ôn Noãn vào phòng.
Bên trong còn có năm sáu cô gái nữa!
Trong hoàn cảnh thế này, Ôn Noãn mà đi vào thì chính là tự hạ thấp thân phận của mình, Hạ Như Lâm cũng nói:
“Tổng Giám đốc Ôn, cô lên xe về nhà trước đi!”
Ôn Noãn cũng muốn đi, thế nhưng cô lại không thể điều khiển nổi tay chân của mình.
€ô chỉ nhìn chăm chăm Hoäc Minh.
Cô gái ngồi bên cạnh Hoắc Minh thực sự không biết trời cao đất rộng, thì thầm một câu: “Bà Hoắc đây đúng là thú vị thật đấy, không quản nổi chồng mình mà còn muốn giữ sĩ diện của bà cả cơl”
Tổng Giám đốc Lâm cũng cuống quýt... Tính nết của Ôn Noãn kia không dễ chọc chút nào!
Ôn Noãn vẫn vào phòng, cô đỡ cái bụng bầu sáu tháng, chầm chậm đi tới trước mặt cô gái kia, cười nhạt: “Là sinh viên của trường Đại học Nghệ thuật Bắc Hải nhỉ? Còn trẻ mà không chăm chỉ rèn luyện cho tốt, chạy đi hầu đàn ông uống rượu... Cô có tin chỉ cần một câu của tôi, sau khi tốt nghiệp cô sẽ không nhận được bất cứ một cơ hội diễn xuất nào không!”
Cô gái trẻ kia không tin, cô ta cảm thấy mình được luật sư Hoắc che chở!
Thế nhưng cô ta đợi một lúc lâu, Hoắc Minh vẫn vô cùng lạnh lùng, căn bản không hề nhúng tay vào chuyện này!
Nụ cười của cô gái trẻ cứng đời
Ôn Noãn cũng chẳng hề cảm thấy vui vẻ vì mình đã chiến thắng, bởi vì cô là người hiểu rõ nhất trước đây Hoắc
Minh là kiểu người thế nào!
Loại con gái như thế này vốn dĩ không thể lọt được vào mắt anh!
Anh đang cố ý khiến cô khó chịu!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!