Bạch Dạ Phi Long nhìn thấy cô mặc váy, cổ áo xẻ sâu để lộ bầu ngực tròn trịa mê người liền nhíu mày không vui
Ở đây nhiều tên biến thái, cô lại xinh đẹp
Ánh mắt những tên chết tiệt đó cứ xoáy vào cô, thật khiến hắn khó mà chịu được
Cởi áo vest rồi choàng lên vai cô sau đó hắn liền ngồi đối diện
Tên này lại đang làm trò điên rồ gì nữa đây, khoác áo cái gì chứ
Ai mà thèm cái áo rách của hắn?
Chỗ cô đặt dành cho 2 người ngồi, hắn ngang nhiên chiếm mất thì Dương Hồng phải ngồi ở đâu
Nhắc đến Dương Hồng thì tên này trốn đâu mất dạng rồi?
Lâm Doãn đưa điện thoại xuống bàn khuất tầm nhìn của Bạch Dạ Phi Long, ngón tay thon dài ấn nút gọi cho Dương Hồng
Vẫn không quên nhiệm vụ đánh lạc hướng, niềm nở cười
'Trùng hợp thật, ngài cũng đến đây ăn cơm sao?'
Bạch Dạ Phi Long cười khẩy, hắn từng uy hiếp ép cô gọi hắn là Dạ
Tưởng rằng cô sẽ ngoan ngoãn ai ngờ đâu con nhím này lại xù lông, không những không gọi hắn 1 cách thân mật mà còn xưng hô rỗng tuếch
'Đúng vậy, trùng hợp hôm nay vì Dương Hồng phải đi làm chút việc nên tôi đành thay cậu ta đến ăn tối với em'
Lâm Doãn duy trì được gương mặt tươi cười vì tính chuyên nghiệp của cô cực kỳ cao
Nhưng ai biết được trong lòng cô giờ đây chỉ toàn mây đen sấm chớp
Tắt điện thoại không thèm gọi nữa
Bạch Dạ Phi Long tuy không thấy cô làm gì nhưng có thể đoán trước được, tâm trạng liền vui vẻ đích thân rót rượu cho cô
'Em đã có lòng mời khách, tôi cũng sẽ bỏ chút công sức mà phục vụ em'
Mẹ nó, đã mất tiền dùng bữa lại còn mất tiền cho cái tên khó ưa này
Được lắm Dương Hồng, xem sau này tôi trừng trị cậu như thế nào
Dương Hồng giờ đây đang thấp thỏm lo sợ, đang nghĩ có nên cắt đứt liên lạc với Lâm Doãn hay không
Với tính khí nóng nảy của cô ấy, sau này gặp mặt thế nào cũng lột da rút gân rồi ném cậu cho chó ăn
Lúc nãy cậu ta cũng đã chuẩn bị cả rồi, định đi đến chỗ hẹn thì bị đại ca nắm lại
Đúng là gần vua như gần hổ mà
Mạng sống của cậu sao mà mong manh quá
'Phục vụ, tôi muốn 1 phần steak sốt vang đỏ kèm măng tây, salad Hy Lạp, súp vi cá và 1 mousse chanh dây'
Gọi xong cô đưa cho hắn rồi cười
Bạch Dạ Phi Long nhìn sơ lại chẳng gọi gì nhìn phục vụ sau đó quay sang nhìn cô
'Những thứ cô ấy gọi mỗi món 2 phần, đem lên từng món'
Cô muốn ngưng ngay nụ cười giả tạo của mình, tên khốn kiếp
Lâm Doãn đang muốn gọi hết 1 lượt sau đó ăn thật nhanh rồi thân thiện cúi chào sau đó phóng về nhà
Tên này nhìn ra cô đang tính toán những gì hay sao? Bảo phục vụ đem lên từng món
Như vậy thì... nếu hắn không ăn xong món thì không ai được đem món tiếp theo lên rồi
Con mẹ nó, khi nào cô mới được về nhà đây???
Quả đúng như cô nghĩ, chỉ có 1 miếng steak mà tên chết tiệt này cứ nhâm nhi mãi không hết
Thời gian hắn ăn cô có thể xơi tái được hơn chục miếng
Lâm Doãn ăn xong từ lâu vẫn phải đợi hắn, bức rức khó chịu muốn chết
'Dạo này dạ dày tôi không được ổn cho lắm, ăn chậm như vậy em sẽ không trách tôi chứ?'
Hắn cười cợt, tay ôm bụng mặt mày nhăn nhó
'Sẽ không đâu, ngài ăn chậm nhai kỹ cẩn thận nghẹn chết đó'
Người xung quanh chảy mồ hôi
Cô gái này trông xinh đẹp nhưng miệng lưỡi sắc sảo quá, chẳng lẽ không biết người ngồi đối diện là bang chủ Hắc bang sao? Phen này cô ấy chắc không còn mạng mà về1
'Quan tâm tôi như vậy sao? tiểu Doãn, em thật tốt' Bạch Dạ Phi Long cười rạng rỡ
Quan tâm cái đầu anh, lão nương sắp bị anh làm cho tức chết còn có thời gian diễn sao?
Khốn nạn, anh đúng là tên khốn chính hiệu
Những người có mặt ở đó sắp bị nghẹn chết rồi
Không thể tin vào những gì đã thấy
Có người còn âm thầm chụp trộm hình hắn và Lâm Doãn rồi đăng lên mạng với tiêu đề "Buổi tối lãng mạn của bang chủ Hắc bang"
Bạch Dạ Phi Long bình thường ngay cả tay săn ảnh nổi tiếng cũng khó có thể chụp được 1 vạt áo của hắn, nhưng hôm nay lại có thể chụp sắc nét như vậy thì 100% là hắn cố tình