Sáng ngày thứ hai, Lăng Túc Nhiên cho Thẩm Quang Khải câu trả lời, bảo anh ta có thể thúc đẩy sự kiện kia.
Sau khi nghe xong, Thẩm Quang Khải lập tức thu xếp.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong chớp mắt đã qua ba ngày.
"Bố, chú Lục lại ngủ ở trong kia!"
Lúc này khoảng chừng năm giờ chiều, Lăng Túc Nhiên và Huyền Bàn đón Nhụy Lam tan học, đi gần đến cửa biệt thự, Nhụy Lam chỉ cái chòi nghỉ mát lần trước, nói.
Từ sau khi quyết định để cho Lục Tần Nam tiếp nhận đốc soái khu Đông, Huyền Bàn trở thành tài xế của Lăng Túc Nhiên, anh ta cũng vui vẻ ở trong đó, mỗi ngày chơi đùa cùng Nhụy Lam vô cùng thích thú.
"Nhụy Lam, chú Lục đang luyện công đấy!" Huyền Bàn cười cười nói.
"Luyện công ư? Luyện công gì vậy? Cháu cũng muốn luyện công!" Nhụy Lam chớp chớp đôi mắt to, nói.
"Cháu cũng muốn luyện sao, vậy để hôm khác chú Bàn luyện cho cháu có được không?" Huyền Bàn cười hỏi.
"Cháu không muốn!" Nhụy Lam lắc đầu quầy quậy: "Bản thân chú cũng không có công phu, lại còn dạy cháu, chú sẽ dạy xấu cháu, cháu muốn bố và chú Lục dạy cháu cơ.
"
Khụ! Khụ! Khụ!
Huyền Bàn bị sặc nước miếng gần chết.
Dù gì mình cũng là thiên kiêu của Huyền Môn mấy trăm năm được không, sao lại nói là mình cũng không có công phu?
"Nhụy Lam, con đừng xem thường chú Bàn, chú ấy đúng là rất lợi hại.
" Lăng Túc Nhiên sờ cái đầu nhỏ của Nhụy Lam.
"Có thật không ạ?" Trên mặt Nhụy Lam tràn ngập vẻ không tin tưởng: "Chú ấy mập như vậy, thật sự biết công phu sao?"
"Dĩ nhiên!" Lăng Túc Nhiên lại cười một tiếng.
Ầm!
Ngay tại lúc này, một luồng khí thế kinh động lòng người nổ tung lên từ trên người Lục Tần Nam, nóc căn chòi nghỉ mát trực tiếp bị tung lên không trung, bốn cây cột đồng thời bị rung chuyển thành bột phấn.
Cái chòi nghỉ mát đáng thương, lần trước cũng đã lung lay sắp đổ, bây giờ vừa mới sửa xong không được bao lâu lại gặp họa một lần nữa, hơn nữa lần này coi như là phải xây dựng lại hoàn toàn.
Đứng cách xa hơn trăm mét, ba người Lăng Túc Nhiên cũng cảm nhận được một luồng khí tức không yếu.
"A, sao nóc của cái chòi nghỉ mát đó lại bay lên trời? Trông thật là hay!" Nhụy Lam giật mình rồi hưng phấn hô lên.
"Cảnh giới Chiến Tông!?"
Trên mặt Huyền Bàn lộ ra vẻ khiếp sợ.
"Không tệ! Nhanh hơn so với tôi tưởng tượng!" Lăng Túc Nhiên cười một tiếng rồi bế Nhụy Lam đi tới.
"Lục lão đại, anh quá mạnh mẽ đi, thật sự phá kính nhập tông rồi!" Đi tới chòi nghỉ mát cách đó không xa, Huyền Bàn nhìn về phía Lục Tần Nam mới vừa đứng lên từ dưới đất.
"Ha ha, cái này còn phải nhờ cả vào lần trước đại ca giúp tôi đả thông kinh mạch, nếu không đã chẳng thể dễ dàng như vậy.
" Lục Tần Nam hớn hở ra mặt, nhìn về phía Lăng Túc Nhiên: "Cám ơn đại ca!"
"Chúc mừng!" Lăng Túc Nhiên cười đáp lại: "Sau khi đột phá vào cảnh giới Chiến Tông, coi như là bước lên nấc thang của võ đạo đỉnh cao chân chính, phía trên có không gian rộng lớn hơn đang chờ cậu!"
"Tiếp tục cố gắng lên, tranh thủ sớm gia nhập Hoàng Cảnh!"
Con đường võ đạo, trên Chiến tông chính là Chiến hoàng!
Đó lại là một trình độ khác mới tinh, là cảnh giới mà vô số nhân sĩ võ đạo nằm mơ cũng muốn đạt tới!
"Nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của đại ca!" Lục Tần Nam gật mạnh đầu.
Reng reng reng!
Điện thoại di động trên người Lục Tần Nam vang lên.
Cầm lên xem một chút rồi ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Túc Nhiên: "Thủ đô gọi tới!"
"Nghe đi!" Lăng Túc Nhiên cười một tiếng.
"Vâng!" Lục Tần Nam gật đầu rồi bấm nghe, hai phút sau nói với ống nói: "Tôi đã biết!"
Sau khi cúp điện thoại lại nhìn về phía Lăng Túc Nhiên: "Chiến bộ mời tôi và Thanh Long đến thủ đô!"
"Chúc mừng Lục soái!" Lăng Túc Nhiên mở miệng cười.
"Đại ca, anh đừng trêu chọc tôi.
" Lục Tần Nam lúng túng cười một tiếng.
"Đi đi, chờ hai cậu quay lại sẽ chúc mừng các cậu!" Lăng Túc Nhiên lại cười một tiếng.
"Cám ơn đại ca! Lục Tần Nam lớn tiếng trả lời.
Sau đó lên tiếng chào Huyền Bàn và Nhụy Lam rồi xoay người rời đi.
"Đại ca, khi nào anh cũng chỉ bảo tôi một chút đi, để tôi cũng sớm ngày phá kính nhập tông!" Ba người đi về nhà, Huyền Bàn mở miệng nói.
"Thể chất của cậu tương đối đặc biệt, sẽ không dễ dàng đột phá lên như vậy.
" Lăng Túc Nhiên đáp lại.
"Tuy nhiên, sau này cậu cũng sẽ không kém so với Lục Tần Nam, nếu cậu thực sự muốn đột phá, trở về tông môn đi, Huyền lão có biện pháp có thể khiến cậu một phát bước vào Tông Cảnh.
"
"Vậy thì thôi đi, sau khi quay về còn không biết có thể trở ra hay không! Tôi còn chưa vui chơi đủ đâu!"
"Chú Bàn, chú là người lớn, chú không thể luôn muốn chơi, phải cố gắng thật tốt!" Nhụy Lam nói với giọng điệu một bề trên nhỏ.
"Khụ! " Khóe miệng Huyền Bàn giật một cái: "Đã rõ, công chúa điện hạ!"
"Ha ha ha! " Nhụy Lam cười lớn.
Khoảng năm giờ chiều.
Lăng Túc Nhiên nhận được cuộc gọi của Tần Nhã Khiết.
"Chồng, tối hôm nay anh có rảnh rỗi không?"
"Có rảnh, sao vậy? Lăng Túc Nhiên cười hỏi.
"Tối nay tập đoàn có một tiệc rượu, tất cả mọi quản lý của công ty đều phải tham dự, có thể mang theo người thân, nếu như anh không có chuyện gì, em đưa anh đi ăn bữa to nhé?" Tần Nhã Khiết nghịch ngợm nói.
"Được!" Lăng Túc Nhiên cười cười nói.
Sáng hôm nay anh đã nhận được cuộc gọi của Thẩm Quang Khải, nói tối nay sẽ tuyên bố phương án điều chỉnh của công ty cho nên cố ý tổ chức một bữa tiệc rượu.
Có điều là anh không ngờ rằng Tần Nhã Khiết sẽ mời mình đi cùng, nhưng như vậy cũng tốt, chống đỡ tình cảnh cho vợ.
"Vậy anh đến công ty bên này, địa điểm tiệc rượu ở ngay tại khách sạn năm sao đối diện cao ốc làm việc của chúng ta.
" Tần Nhã Khiết tiếp tục nói.
"Được, anh lập tức tới ngay!" Lăng Túc Nhiên cười nói rồi cúp điện thoại.
Sau đó chào hỏi với Thẩm Kiều Tam rồi cùng Huyền Bàn xoay người rời đi.
Nửa giờ sau, hai người tới dưới tầng của công ty Thịnh Nghiên.
"Chồng!" Tần Nhã Khiết đi từ trong đại sảnh ra, tiếp đó mỉm cười nhìn về phía Huyền Bàn: "Chào cậu Bàn!"
"Chào chị dâu!" Huyền Bàn cười toe toét.
"Chồng, đi thôi, để cho cậu Bàn cùng chúng ta vào trong ăn một chút gì đi.
" Tần Nhã Khiết cười xinh đẹp.
"Được!" Lăng Túc Nhiên cười đáp lại.
"Chị dâu, tôi không đi đâu, chị và đại ca cứ đi đi, tôi ngồi ở quán cà phê bên kia chờ mọi người.
" Huyền Bàn cười đáp lại.
"Như vậy sao được!" Tần Nhã Khiết lắc đầu nói: "Cùng vào đi, tối nay tập đoàn bao toàn bộ tầng ba của khách sạn kia, trên đó có rất nhiều đồ ăn ngon, đảm bảo cậu sẽ thích!"
"Ha ha, vậy cũng tốt!" Huyền Bàn lại cười toe toét.
Mười phút sau, ba người đi vào tầng ba của khách sạn năm sao kia.
Sau khi ra khỏi thanh máy, ba người dõi mắt nhìn, chỉ thấy trong hành lang đã sớm ồn ào tiếng người, cực kỳ náo nhiệt.
"Hả!?" Tần Nhã Khiết hơi có vẻ hoang mang: "Tại sao lại có nhiều người như vậy? Hơn nữa còn có rất nhiều người tôi không nhận ra!"
"Tổng giám đốc Tần, sao giờ cô mới đến, tôi cứ tìm cô mãi!" Ngay tại lúc này, một giọng nữ vang lên, chính là Trương Mai.
Phía sau cô ấy còn có người đẹp dáng người bốc lửa lần trước ăn cơm chung, Chu Dao.
"Chào Lăng đại ca!" Hai vị mỹ nữ đi tới bên cạnh, quay sang chào hỏi Lăng Túc Nhiên.
"Chào mọi người!" Lăng Túc Nhiên cười một tiếng rồi giới thiệu Huyền Bàn cho hai người.
“Chào hai vị mỹ nữ!” Giọng điệu của Huyền Bàn như đã quen biết.
"Tôi thấy da của hai cô có hơi khô, tôi có loại mỹ phẩm dưỡng da rất tốt, hai vị mỹ nữ có muốn thử một chút hay không?"
"Ách! " Hai người Trương Mai đồng thời sững sờ, Tần Nhã Khiết cũng ngây người giống vậy.
Còn có kiểu làm quen người đẹp như vậy sao?.