"Báo cáo cậu Lăng, nhà họ Phan đã chính thức tuyên bố rời khỏi thương hội Hải Trung.
" Thẩm Quang Khải đáp lại.
"Theo tôi biết, vì việc này, nhà họ Phan đã xảy ra nội loạn, lấy ông hai nhà họ Phan đứng đầu một đám người có ý đồ tách ra khỏi nhà họ Phan để nương nhờ vào tài phiệt Tiết thị, nhưng mà cuối cùng bị ông cụ nhà họ Phan trấn áp rồi.
" "Tôi cũng nghe nói thêm, hôm qua tài phiệt Tiết thị đã phái người tới nhà họ Phan, cụ thể nói chuyện gì thì không biết được, nhưng chắc chắn thời gian này cuộc sống của nhà họ Phan không tốt lắm.
" "Ừ!" Lăng Túc Nhiên khẽ gật đầu, cầm chén trà lên uống một ngụm.
Sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Phán Quan và Thẩm Quang Khải: "Việc giao cho các cậu chuẩn bị làm đến đâu rồi?" "Tất cả đều đã được sắp xếp ổn thỏa rồi ạ!" Hai người đồng thanh nói.
"Tốt lắm!" Lăng Túc Nhiên lại gật đầu: "Vậy ra tay đi!" "Tuân lệnh!" Sau khi đáp lại hai người lấy điện thoại ra gửi mệnh lệnh đi.
Từ lúc hai người gửi tin nhắn đi, cả Hải Trung cũng rung chuyển theo.
Mười giờ sáng, cùng lúc trên internet đã lan tràn các tin tức về tội lỗi của tam đại gia tộc ở Hải Trung.
Tất cả sự kiện đều có video và hình ảnh, phần lớn còn có tài liệu về chứng cứ liên quan đi kèm, thậm chí không ít người bị hại những năm qua tự đứng ra làm nhân chứng, tạo thành căn cứ đầy đủ chính xác.
Cho dù là người hoàn toàn không biết tình hình trong cuộc khi nhìn thấy những tài liệu này, cũng hiểu rõ, những chuyện này tuyệt đối không thể bịa đặt vô căn cứ được.
Dư luận được phen ồ lên ngay lập tức! Mà những tài liệu này tràn lan trên mạng chưa đến nửa giờ, cơ quan chấp pháp của Hải Trung đã lần lượt tới nhà và tổng bộ tập đoàn công ty dưới danh nghĩa của tam đại gia tộc.
Chủ nhà và tất cả thành viên nòng cốt của tam đại gia tộc đều bị cơ quan chấp pháp áp giải đi.
Tam đại gia tộc còn không phối hợp ngay từ đầu, kêu la muốn tìm người phụ trách của các ngành để đàm phán.
Nhưng sau khi bọn họ gọi vài cuộc điện thoại, chút hi vọng trong lòng cuối cùng cũng bị dập tắt.
Những người trước có qua lại thân thiết với tam đại gia tộc đều chọn cách im lặng, Nếu không nghe máy thì thẳng tay tắt điện thoại luôn, dù có một hai người nhận điện thoại nhưng chỉ nói một câu giống nhau.
Phối hợp mới còn đường sống! Cho đến lúc này, người của tam đại gia tộc dù có ngốc, cũng biết chắc chắn có nhân vật lớn phía trên đang đè ép mình, tất cả đều không rục rịch giãy giụa nữa.
Cùng lúc đó, vốn liếng trên thị trường của tam đại gia tộc cũng có những biến động đầu tiên.
Cổ phiếu của các công ty dưới trướng tam đại gia tộc đều bị niêm phong đóng băng trên sàn giao dịch, có lẽ với tình hình này, không giá không chìm đến đáy thì người phía trên sẽ không bỏ qua.
Ngoại trừ các thành viên cốt cán của tam đại gia tộc, cổ đông nắm giữ cổ phiếu không lưu thông trên thị trường của công ty cũng cũng nhao nhao lên bán rẻ cổ phần trong tay bằng mọi cách.
Một phần cổ đông nhỏ lẻ hốt hoảng, giảm đến 50% để bán cổ phiếu trong tay.
Bọn họ hiểu rất rõ, căn cứ vào sự khuếch đại của tình hình trước mắt, không đến vài ngày, cổ phần công ty trong tay bọn họ sẽ trở thành tờ giấy bỏ đi.
Mà đúng lúc bọn họ đang gần tuyệt vọng, đã có người tìm đến, tỏ vẻ nguyện ý mua cổ phần công ty trong tay họ, nhưng chỉ có thể trả nhiều nhất 30%.
Ngay từ đầu, rất nhiều người ngoan cố không hạ quyết tâm, muốn tìm người đàm phán đến thương lượng, nhưng đối phương lại không muốn đàm phán với bọn họ.
30%, bán thì mua, không bán cũng không miễn cưỡng! Ít lâu sau, không ít người ký tên lấy tiền, đa số đã đã bắt đầu thuận theo chiều gió, đều sợ nếu như cứ cò cưa mãi thì đến 30 % cũng không lấy được.
Ngay cả các thành viên không trong dòng chính của tam đại gia tộc cũng rối rít muốn bán cổ phần mình có trong tay.
Không đến ba ngày, ngoại trừ cổ phần còn trong tay các thành viên cốt cán của tam đại gia tộc, thì số cổ phiếu không lưu thông bên ngoài có gần tám mươi phần trăm đã bị người hạ giá xuống 30% thu mua.
Đồng thời, sau khi thị trường cổ phiếu rớt giá liên tục mấy ngày, dường như đã dấu hiệu khởi sắc hơn, bắt đầu vốn thu mua, nhưng số lượng cũng không phải quá lớn.
Mà giá cả cổ phiếu về sau đã giảm tới kịch sàn, nhưng vẫn bị đóng bằng trên các sàn lớn.
Giữa trưa hôm nay.
Trong phòng khách biệt thự nhà họ Phan, ông cụ Phan Mộ và con cháu đang ngồi trò chuyện.
"Đúng là thế thời náo nhiệt!" Phan Mộ cầm chén trà lên nhấp một ngụm, nét mặt tỏ vẻ nghĩ tới mà sợ, Chuyện lần này, nếu không có Phan Nghệ Quyên cân nhắc và loại trừ tất cả ý kiến, kiên định muốn nhà họ Phan rút khỏi thương hội Hải Trung, thì hôm nay có khi nhà họ Phan sẽ đi đời chẳng khác gì tam đại gia tộc.
Mặc dù nhà họ Phan không có quá nhiều tội lỗi để đưa ra ánh sáng, nhưng từ trước tới này thị trường tư bản không phải là nơi tin tưởng chứng cớ.
Chỉ cần một chút tin tức thì lập tức sẽ có phản ứng, không cho bọn họ cơ hội giải thích.
"Không ngờ cậu Lăng lại xuống tay mạnh như vậy, không nhúng tay vào thì thôi, vừa ra tay là sấm vang chớp giật.
" Phan Chấn Đông cũng thấy thật may mắn.
"Quyên, con đúng là cứu tinh của cả nhà chúng ta!" Phan Mộ nhìn về phía Phan Nghệ Quyên mở miệng nói, tỏ ý khen ngợi.
"Dù vậy cũng phải có ông nội và bố giúp đỡ!" Phan Nghệ Quyên cười nhạt nói.
Cô ta cũng thầm cảm thấy may mắn, đều do mình có suy tính trước, nếu không nhà họ Phan nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn.
Trong đầu lại nhớ tới Lăng Túc Nhiên, rất khâm phục anh, người đàn ông vĩ đại như vậy, sao ông trời không để mình gặp được sớm hơn chứ! "Dù nói thế nào đi chăng nữa, con cũng là người có công lớn nhất đối với nhà họ Phan chúng ta!" Phan Mộ cười đáp lại: "Chờ chuyện này qua đi, ông nội nhất định thưởng lớn cho con!" "Cám ơn ông nội!" sau khi uống một ngụm trà Phan Nghệ Quyên nói: "Ông nội, người của giám đốc Thẩm đã bắt đầu thu mua thị trường cổ phiếu rồi, có phải chúng ta cũng nên?" "Chậm một chút quan sát đã!" Sau khi Phan Mộ hơi suy nghĩ thì trả lời.
"Bố, bố đang lo lắng tài phiệt Tiết thị sao?" Phan Chấn Dân mở miệng hỏi.
"Ừ!" Phan Mộ khẽ gật đầu: "Mấy ngày nay tài phiệt Tiết thị vẫn không có động thái gì, rất lạ!" "Có thể bọn họ lo lắng mình sẽ bị liên lụy nên mới không dám hành động thiếu suy nghĩ chăng?" Phan Chấn Dân khẽ gật đầu rồi tiếp hỏi.
"Có thể như vậy!" Phan Mộ cũng đồng ý.
"Nhưng mà, bọn họ hẳn sẽ không để mọi chuyện cứ được đà phát triển như vậy đâu, chắc chắn sẽ có hành động gì đó, chắc cũng tầm một hai ngày nữa thôi.
" Sau khi nói xong lại nhìn về phía Phan Nghệ Quyên: "Quyên, con có thể hẹn gặp mặt cậu Lăng không? Hai ngày này ông sẽ bớt thời gian tới thăm hỏi cậu ấy?" "Có vẻ hơi khó, nhưng cứ để cháu thử xem!" Phan Nghệ Quyên nghĩ một lúc rồi nói.
"Ừm!" Phan Mộ khẽ gật đầu.
Cùng lúc đó.
Trong văn phòng của Thẩm Quang Khải tại tập đoàn Tứ Hải, Lăng Túc Nhiên và bốn người đang ngồi đó.
"Thẩm Bàn Tử, bên tài phiệt Tiết thị có động thái gì không?" Phán Quan nhìn về phía Thẩm Quang Khải hỏi.
"Vẫn chưa thấy gì!" Thẩm Quang Khải lắc lắc đầu.
"Bọn họ có vẻ rất bình tĩnh đấy!" Phán Quan nói xong thì nhìn về phía Lăng Túc Nhiên: "Đại ca, có lẽ nào bọn họ đã biết anh đang thao túng đằng sau không?" "Nếu không có gì bất ngờ, thì ngày đầu tiên mọi chuyện xảy ra bọn họ đã biết rồi!" Lăng Túc Nhiên gật đầu nhẹ.
Nhiều ban ngành chấp pháp kết hợp như vậy, thành viên cốt cán của tam đại gia tộc đều bị bắt đi, động thái lớn như thế ai cũng biết chắc chắn đã có một nhân vật lớn đứng đằng sau.
Tuy rằng tất cả các ngành đều xuất lệnh lệnh phải kín miệng, nhưng tài phiệt Tiết thị chiếm cứ Hải Trung mấy trăm năm, sao lại không có người thay chúng bán mạng chứ.
Chỉ cần hơi nghe ngóng chút là có thể biết ngay chuyện này Ảnh Môn đứng sau chỉ đạo.
Mà người đứng đầu Ảnh Môn thì đã là bí mật công khai rồi! "Cậu Lăng, cho dù bọn họ biết anh đứng sau thì cũng không nên im lặng lâu như vậy!" Thẩm Quang Khải dừng một chút rồi mới mở miệng nói.
"Chuyện này không bình thường!".