Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi

Hoàng hậu nhìn nhóm phi tần lại nói thêm một câu, “Đổng Hiền phi và Khúc phi ở lại.”

Đổng Hiền phi và Khúc phi đều không nghĩ tới hoàng hậu sẽ lưu các nàng lại. Hiền phi được nhận chữ Hiền, người vốn đoan trang nên rất xứng với tên. Khúc phi năm đó nhờ một khúc hát mà nhận được thánh tâm, dung mạo dù không có mỹ miều kinh diễm như Quý phi nhưng cũng linh lung diễm lệ, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay, đôi mắt rất đặc biệt làm người khác chú ý.

Tự Cẩm ra khỏi Trường Nhạc Cung mới thở phào, nàng không có hứng thú làm cọc gỗ đứng vài canh giờ. Hoàng đế liếc nàng liền kêu mọi người về, không phải là bị hắn phát hiện vẻ thiếu kiên nhẫn trên mặt mình chứ?

Nghĩ tới đây không khỏi xấu hổ, chân cũng bước nhanh hơn về phía Di Cùng Hiên.

Tự Cẩm vừa đi thì phía sau Mai Phi nhìn theo bóng lưng nàng một lúc lâu mới xoay người rời đi.

Về Di Cùng hiên, Tự Cẩm liền thay váy áo mềm nhẹ cho thoải mái, thở phào nhẹ nhõm. Nằm dựa vào gối, nghĩ tới hành động của hoàng hậu, trong lòng liền thở dài. Nếu đổi lại là nàng chưa chắc làm được tốt hơn so với Hoàng hậu.

Nàng nghĩ hoàng hậu đối hoàng đế không phải tình yêu nam nữ, nếu không tuyệt đối sẽ không hào phóng, rộng lượng, thong dong như vậy. Lại nghĩ tới mấy ngày nay hoàng hậu nâng đỡ người mới thượng vị thì cười thản nhiên. Nói cho cùng hoàng hậu cũng không phải hoàn toàn tín nhiệm mình, nhưng có quan hệ gì chứ, từ đó đến giờ nàng và hoàng hậu đều là quan hệ hợp tác.

Hôm nay quý phi sinh nở, hoàng đế cũng sẽ không kêu nàng sang Sùng Minh Điện hầu mực, nếu không đằng sau phi tử liều mạng sinh con, bên hắn vẫn còn hồng tụ thêm hương thì cũng quá tàn nhẫn.

Tự Cẩm nghĩ không sai. Tiêu Kỳ quả nhiên không kêu Quản Trường An đến thỉnh nàng, hơn nữa Tự Cẩm cũng mong Quý phi có thể bình an sinh hạ em bé. Nếu vậy thì có thể nhân cơ hội để mở khoa thi. Khai ân khoa, tuyển sĩ tử, nha môn Thiên Đinh Tư của phụ thân nàng sẽ có người tài năng đi nhậm chức. Nếu do các sỹ tử nghèo tiến vào Thiên Đinh Tư, mấy thế gia kia tất nhiên không coi trọng, cũng sẽ không gây thêm phiền toái cho người nhà nàng.

Làm quan không chỉ dựa vào bản lĩnh của mình mà còn phải có người dìu dắt. Mấy người này cũng không có căn cơ, dù dùng được cũng phải cần mấy năm tôi luyện mới được.

Một bữa ăn trưa không có mùi vị gì, Tự Cẩm ở trong Di Cùng hiên cũng không bình tĩnh, chờ mãi cho đến lúc chạng vạng mới nhận được tin tức, quý phi sinh, sinh một công chúa.

Tự Cẩm chỉ cảm thấy ngực bỗng chốc nhẹ nhõm, trên mặt cũng vui vẻ hơn. Mặc dù nàng vẫn hy vọng quý phi có thể thuận lợi sinh con nhưng nếu sinh con trai khó tránh khỏi phiền toái. Giờ sinh là con gái thì quá tốt rồi. Nghĩ đến hoàng hậu, chắc cũng giống như nàng, cùng thở phào nhẹ nhõm. Dù sao thai nhi của Tiền tài tử cũng không còn, quý phi sinh công chúa đối với vị trí Hoàng hậu cũng không có gì uy hiếp.

Quý phi sinh con gái, Hoàng thượng cực kỳ vui mừng, ban tên cho Ngọc Trân. Dù là con gái thì cũng là đứa con đầu tiên của hoàng đế. Hoàng đế muốn khắp chốn mừng vui, nên loan cáo thiên hạ mở khoa thi. Bởi vì chuyện này lấy danh nghĩa của tiểu công chúa, cho nên phía Quý phi không ngăn trở. Tạ Hoàn, trước có chuyện Kiêu Long Vệ nên lần này cũng thuận theo thánh ý, mặc dù cũng không ủng hộ nhưng cũng không có đứng ra phản đối. Phụ thân Hoàng hậu có khuyên can vài câu, nhưng thứ nhất hoàng đế đã quyết, thứ hai Tào Quốc công đối chọi gay gắt, phía dưới thế đơn lực bạc, chuyện này liền coi như ván đã đóng thuyền.

Tin tức mở khoa thi ban bố khắp thiên hạ, nhất thời dân chúng hoan hô vui mừng, ai nấy cảm tạ ân đức của hoàng đế, dân tâm một lòng, khắp nơi hoan hỉ.

Trong chớp mắt đã xuân về hoa nở, Ngọc Trân công chúa đến ngày đầy tháng, Hoàng hậu hết sức chủ sự tiệc đầy tháng, kêu toàn bộ phi tần trong hậu cung tham gia.

“Tiểu chủ, Đồng cô cô đến.” Vân Thường vén rèm nhẹ bước chân đi tới bẩm báo.

Tự Cẩm tay đang may vá khựng lại, ngẩng đầu nhìn Vân Thường, “Mời vào.” Nói xong liền đặt bộ y phục mình đang may vào giỏ, lấy miếng vải sa tanh màu hồng phấn đậy lên. Nhìn thoáng qua thì giống như nàng đang may đồ của chính mình vậy.

Cả tháng qua Tiêu Kỳ vội vàng bận chuyện mở khoa thi, tuyển sỹ tử cũng không đặt chân vào hậu cung. Nàng đã một tháng không thấy hắn. Nói đến Tiêu Kỳ quả là một vị hoàng đế chăm chỉ cần lao, không ham mê nữ sắc. Ở giữa toàn mỹ nhân oanh oanh yến yến trong hậu cung như vậy mà còn có thể như Liễu Hạ Huệ, một lòng lo triều chính, thật khiến Tự Cẩm cảm thấy nghị lực của hắn cực kỳ kiên cường.

Có điều hoàng đế không vào hậu cung nhưng Quản Trường An kia cũng không ít lần đến Di Cùng hiên lấy y phục cho Tiêu Kỳ, nhất là quần áo trong do nàng tự mình làm. Cũng không biết người này có cái gì cổ quái, từ lúc nàng bắt đầu may quần áo trong cho hắn thì hắn ỷ lại vào nàng luôn. Giờ quần áo trong hắn mặc trên người phần lớn là nàng may.

“Nô tỳ thỉnh an Hi Tần chủ tử.” Đồng cô cô cười dịu dàng khom người.
Tự Cẩm tự tay đỡ bà ta dậy, vừa cười vừa nói: “Cô cô không cần đa lễ, ngồi đi.”

Nói xong thì Vân Thường đã bưng đôn thêu tới. Cho dù Tự Cẩm cố ý coi trọng Đồng cô cô, bà ta cũng không có tư cách ngồi cùng nàng. Bưng thêu đôn lại đây mời bà ta ngồi xuống cũng là nể mặt bà ta lắm rồi.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận