“Nhớ kỹ rồi thì phải làm được.” Lục Tranh dừng một chút, tuy sắc mặt rất lãnh đạm, nhưng so với vẻ mặt tức giận thì tốt hơn nhiều.
“Con cũng ngồi xuống ăn đi, Mỹ Xu đang tức giận, con đi lên chỉ có thể bị soi mói thêm thôi.” Bà ta nói thêm.
Dung Đại suy nghĩ một chút, thật sự là như vậy, cho dù cô rất muốn giải thích với em chồng, tìm cách khiến đối phương không so đo chuyện này nữa, nhưng trước tiên phải làm rõ việc này rồi cô mới có thể nghĩ ra cách để làm cho em chồng bớt giận.
“Được rồi, mẹ.”
Cô gật đầu và ngồi xuống ăn sáng.
Một bữa sáng có chút nặng nề trôi qua, chờ cô giúp dì Vương thu đĩa vào phòng bếp rồi đi ra, liền nhìn thấy Hoắc Mỹ Xu xách một cái valí từ trên lầu đi xuống, xem ra là muốn rời khỏi nhà.
“Mỹ Xu, em muốn đi đâu xa sao?” Dung Đại cẩn thận thăm dò.
“Đi đâu thì có liên quan gì với chị không?” Hoắc Mỹ Xu liếc xéo cô một cái, thái độ vẫn không tốt như cũ.
Dung Đại xấu hổ, ngẫm lại kiếp trước cô có khi nào bị người ta xem thường như vậy chứ?
Đây thật đúng là hổ lạc bình nguyên bị chó khi*, một triều này cô từ cành cây phượng hoàng ngã xuống, so với một con chim sẻ còn không bằng. (*Nghĩa là hổ từ rừng xuống thảo nguyên sẽ bị yếu thế, bị cả mấy con tầm thường như chó khinh khi)
“Mỹ Xu.” Hoắc Thiếu Kiệt cầm văn kiện từ trên lầu đi xuống, thấy cô ta lại nói như vậy, nhịn không được nhíu mày hô một câu.
Hoắc Mỹ Xu “chặc” một tiếng, kéo vali đi ra ngoài.
“Thiếu Kiệt, Mỹ Xu em ấy muốn đi đâu vậy?” Nếu thật sự bỏ nhà đi, thì tình hình không phải sẽ nghiêm trọng hơn sao?
Hoẳc Thiếu Kiệt nhìn cô, thanh âm ôn hòa an ủi: “Chị dâu, chị đừng để trong lòng, tính tình của em ấy là như vậy rồi. Kịch bản còn có mấy chỗ cần xác định bối cảnh một chút, em tiện tay dẫn cô ấy đi ra ngoài giải sầu. Mấy ngày tới bọn em sẽ không có ở nhà, đến lúc trở lại sẽ bình thường như cũ thôi.”
Dung Đại nghe xong cũng yên tâm không ít.
“Vậy các em nhớ chú ý an toàn.”
Hoắc Thiếu Kiệt gật đầu, sau đó lấy hai tấm danh thiếp từ trong túi tài liệu đưa cho cô: “Đây là danh thiếp của em và Lục Diệp, chờ bên pháp vụ xác nhận xong, đến lúc đó Lục Diệp có thể sẽ gọi điện thoại cho chị, mấy ngày này chị dâu tạm thời đừng ra ngoài.”
Tuy rằng mấy ngày nay đoạn video cô thử vai bị lộ ra ngoài, làm cho bộ phim mới này của cô thêm rất nhiều điếm nóng, nhưng đồng thời cũng mang đến một lượng lớn tin tức tiêu cực cho Dung Đại.
Dung Đại cũng hiểu ý của anh ta, nhận danh thiếp xong cô gật gật đầu, nhìn hai người rời đi rồi xoay người lên lầu.
Trờ lại phòng ngủ, cô bật điện thoại màu hồng phấn kia lên.
Cô tạm thời không có tâm tình để ý tới tin tức trên mạng, hiện tại thời đại này là thời đại thông tin, tuy rằng có người lấy chuyện này của cô ra thổi phồng.
Nhưng chuyện này rất nhanh sẽ bị chuyện khác che đi, điều quan trọng nhất hiện tại chính là làm rõ người phụ nữ tối hôm qua là ai? Nguyên chủ và cô ta có quan hệ gì, vì sao giọng điệu nói chuyện giữa hai người lại mập mờ như vậy?
Nghĩ đến những lời người phụ nữ kia nói tối hôm qua, cả người cô liền nhịn không được nổi lên một tầng nổi da gà.
Sau đó cô thay một bộ quần áo tương đối giản dị, màu sắc tươi sáng làm nổi bật làn da trắng như tuyết trong suốt của cô, cả người tràn đầy sức sống.
Cô thu dọn đồ đạc một chút, sau đó cầm điện thoại di động gửi một tin nhắn, không bao lâu bên kia đã hồi âm.
Nhưng chỉ có hai từ đơn giản “Chỗ
Chỗ cũ là cái quái gì? Nguyên chủ để lại cho cô một mớ bồng bông vậy, ngay cá một chút ký ức hoàn chỉnh cũng không cho cô, thế thì sao cô biết chỗ cũ là chỗ nào được?
Cô suy nghĩ một chút, đáp: “Phiền cho tôi một vị trí cụ thể.”
Tin nhắn của cô vừa gửi đi, một cuộc gọi gần như lập tức gọi đến.
“Tiểu Đại, ý em là sao? Tổ ấm nhỏ ấm áp nơi chúng ta đã từng ở bên nhau, thế mà bây giờ em lại hỏi tôi nó ở chỗ nào? Tôi chỉ đi ball vài ngày mà em đã có người mới rồi sao?”
Giọng điệu của người phụ nữ ở đầu dây bên kia rất không vui, thậm chí mơ hồ có dấu hiệu nổi giận.
“Gần đây tôi có rất nhiều chuyện, nhờ cô gửi vị trí một chút đã sao chứ?”
Vốn dĩ mấy ngày nay Dung Đại rất căng thẳng, vừa nghe đối phương còn dám dùng giọng điệu vừa hung hăng vừa vênh váo như vậy để nói chuyện với mình làm cô cũng có chút tức giận.
Cô không đắc tội nổi người Hoắc gia, chẳng lẽ ớ trước mặt người ngoài mà vẫn phải chịu ủy khuất sao?
Nếu cứ chịu như vậy thật thì cô không còn là Dung Đại nữa!
“Biết rồi!” Thái độ của người phụ nữ ớ đầu dây bên kia cực kỳ ác liệt, nói xong liền cúp điện thoại của cô, chỉ chốc lát sau đã gửi một địa chỉ rất cụ thể tới.
Nhìn vào địa chỉ trên, cô đặc biệt sử dụng một chiếc điện thoại khác để tìm kiếm.
Đây là một khu dân cư rất cao cấp, nguyên chủ đã thuê một ngôi nhà ở nơi này?
Trong lòng có rất nhiều câu hỏi,
Dung Đại thấy cực kỳ bất an, cô nhất định phải tìm hiểu rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Đế tránh cho người nhà họ Hoắc biết, cô đành phải bắt xe đến đó, vậy là đã tiêu hết số tiền mặt còn lại của cô.
Bảo vệ trong tiểu khu này hiến nhiên là quen biết cô, cười tủm tỉm chào hỏi, còn mở cửa cho cô.
Dung Đại khách khí nói cảm ơn, trong lòng vẫn là nặng trịch.
Mức độ tồi tệ của chuyện này đã vượt khỏi tưởng tượng của cô, rất rõ ràng đây không phải là căn nhà mà nguyên chủ mới thuê sau khi kết hôn, mà chắc chắn đã thuê từ rất lâu trước, nếu không làm sao người bảo vệ này vừa liếc mắt một cái đã nhận ra cô được?
cửa.
Cô đi lên cầu thang và bấm chuông
Chuông cửa reo một lúc lâu mới được mở ra.
Đập vào mặt cô chính là một mùi vị đậm đặc đến mức làm cho người ta hít thở không thông, dạ dày Dung Đại lập tức náo loạn một trận, suýt nữa đã nôn ra.
Cuối cùng cô vẫn nhịn xuống, ánh mắt nhìn ngửi phụ nữ trước mắt.
“Vào đi.” Người phụ nữ rõ ràng là vừa tắm xong, vừa đi ra vừa lau tóc.
Nhìn thấy Dung Đại tới, giọng nói của cô ta vẫn vô cùng lạnh lùng, giống như là đang tức giận.
Dung Đại cũng không so đo, chỉ đi theo sau lưng cô ta vào phòng.
Ngôi nhà được trang trí rất xa hoa, tuy rằng cô không hiếu những thứ xa xỉ của thời đại này là gì, nhưng những vật xa xỉ thì rất bắt mắt, làm người ta chỉ cần liếc mắt nhìn một cái thôi đã nhận ra giá trị của nó.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!