“Đa tướng quân, ngài thực sự đồng ý cứu giúp tộc La Sát?”
Đa Đoạt bối rối không biết đáp như nào, dù sao cũng không thể nói, Hoa Hạ tới đây giành địa bàn, chẳng qua tiện tay cứu giúp, nếu bọn họ không chịu quy thuận, liền hủy diệt luôn cả La Sát chứ?
“Công tước Diệp Luật Khâm, Hoa Hạ là quốc gia đứng đầu các nước, với những đất nước đang bị ức hiếp, ra tay giúp đỡ là lẽ thường tình, ngài yên tâm, chúng ta nhất định sẽ cứu tộc nhân của ngài”.
“Thật ư? Tốt quá rồi…tốt quá rồi, xem ra nữ vương không nhìn nhầm người, mặc dù ta không biết hai người tiến đến thế nào, nhưng nữ vương chịu sinh con cho ngài, vậy chứng tỏ hai người tình sâu như biển”.
“Gì?”
Đa Đoạt cảm giác có một ngàn lẻ một dấu chấm hỏi chạy quanh đầu mình…đại ca, ngài đang chơi ta à?
“Công tước Diệp Luật Khâm…việc này…”
“Đa tướng quân, ngài không cần giải thích, chúng ta mau chóng lên đường thôi, ta e là không kịp mất…”
Đa Đoạt nhìn Diệp Luật Khâm, hết cách, dù sao cũng không thể nói với ông ta, hắn ta và An Na là một đêm bảy hiệp liền sinh ra Khắc Đa…
“Được được, chúng ta bổ sung nguyên liệu rồi lập tức xuất phát, ngài yên tâm, khinh khí cầu di chuyển rất nhanh…”
Vương thành La Sát biên giới phía bắc.
Lúc này trời đã hửng sáng, đại quân bên ngoài thành tập kết đội hình mới, An Na đến cổng thành, hơn chục tướng quân đã đợi sẵn ở đây…
“Các vị, nhất định phải ghi nhớ, không được nói rằng ta bảo mọi người làm vậy, phải bảo rằng do mọi người không thể chịu nổi sự thống trị của ta, vậy nên mới tạo phản, bắt sống ta”.
Mấy chục tướng lĩnh không lên tiếng.
An Na nhìn họ, sau đó lại nhìn một lượt toàn cảnh.
“Các vị, nếu sau này, mọi người…mọi người có cơ hội gặp được vương tử Khắc Đa, phiền mọi người chuyển lời thay ta, ta rất yêu nó…vậy đi, chúng ta nhanh chóng lên đường, nếu không kẻ địch tấn công trước thì phiền to”.
Nhưng những người xung quanh vẫn bất động.
An Na sốt ruột, nói: “Mọi người còn đợi gì nữa?”
“Nữ vương bệ hạ, những lời muốn nói với vương tử, người hãy đích thân nói, bọn ta không thể nào bán đứng người, hôm qua bọn ta đã bàn bạc xong, nếu ông trời muốn diệt tộc La Sát, vậy cứ tới đi, cùng lắm là chết, tộc nhân La Sát trước giờ không hề sợ hãi”.
“Đúng vậy…thà chết không hàng…”
“Thà chết không hàng…”
An Na nhìn mọi người, vừa cảm động vừa bất lực.
“Mọi người làm vậy không có bất kì ý nghĩa nào, thức ăn chỉ duy trì được mấy ngày nữa, đến cả thuốc trị thương cũng đã hết, giao nộp ta là biện pháp cuối cùng, đây là mệnh lệnh…”
“Nữ vương bệ hạ, chúng thần có tội, chỉ đành kháng mệnh, người đâu, đưa nữ vương tới nơi an toàn, truyền lệnh toàn quân mài đao thật sắc, tộc nhân La Sát thề huyết chiến đến cùng…”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!