"Nhắm chuẩn mục tiêu..."
"Chuẩn bị... ba... hai... một... phóng..."
4 binh lính đồng thời mở chốt Đông Phong số 2, cao đến 2 mét rưỡi, nặng gần 500 cân, do gần trăm khỏa Đông Phong số 1 hợp lại tạo thành nhắm vào tường thành phía dưới rồi được thả xuống...
Vô số binh lính Khoa Nhĩ Mạn phía dưới sợ hãi nhìn cảnh tượng này, bọn họ căn bản không biết đây là thứ gì, cũng không biết bản thân lúc này rốt cuộc nên làm gì, chỉ đành tuyệt vọng chờ đợi...
Người La Sát đã được chuẩn bị tấn công cũng tỏ ra không hiểu, thành trì này đang yên ổn sao lại đột nhiên kêu chuẩn bị tấn công, bọn họ lúc này cũng đang yên lặng chờ đợi...
Đa Đoạt ở trên đài cao nhìn Đông Phong số 2 được thả xuống đó liền siết chặt nắm tay, trong lòng cũng không kiềm chế được gào lên: "Trông chờ vào ngươi rồi..."
"Thình thịch... ầm... ù ù..."
Tiếng nổ mạnh trực tiếp làm dấy lên một trận cuồng phong, thổi bay binh lính xung quanh lên trời, tại tâm điểm vụ nổ sương mù xông thẳng lên trời, tiếng nổ khổng lồ khiến mặt đất dao động vài lượt...
Khi khói đặc cuồn cuộn dần dần tan đi, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía đó, chỉ thấy tường thành cao lớn lại trực tiếp bị nổ mất một nửa.
"Đây... đây là sự thật sao? Tường thành đó đã bị nổ mất một nửa rồi ư? Mắt ta không có vấn đề gì đấy chứ?"
"Trời ơi... việc này sao có thể..."
"Thánh A La ơi... đây là sự trừng phạt do người giáng xuống sao?"
Bất luận là người Khoa Nhĩ Mạn hay là người La Sát, thậm chí là quân Hắc Kỳ đều phải chấn động vì cảnh tượng này.
Đa Đoạt reo lên: "Tốt... quả nhiên không làm ta thất vọng, tiếp tục tấn công..."
"Sưu... sưu... sưu".
"Thình thịch... ầm ầm ầm..."
Kế tiếp đó lại là bảy khỏa Đông Phong số 2 được ném xuống, cùng với vụ nổ kinh thiên động địa thì thành Cát Á Tư Thản cũng biến thành địa ngục, đợi đến khi khói mù ngợp trời đó tiêu tan đi, tường thành sừng sững ngàn năm không đổ đó của Cát Á Tư Thản lại bị nổ thành hai cái lỗ hổng khổng lồ...
"Dũng sĩ của tộc La Sát, đã đến lúc rửa nhục rồi, giết..."
Trận chiến tiếp theo không có bất cứ chiến thuật nào, chỉ có huyết chiến, người La Sát vừa nhận được mệnh lệnh liền xông ra, điên cuồng xông về phía hai lỗ hổng, người Khoa Nhĩ Mạn lúc này căn bản không kịp tới để tu bổ, chỉ đành hoảng loạn nghênh chiến.
"Đem dầu hỏa lên, dùng dầu hỏa để chặn lỗ hổng lại..."
"Cung thủ... nhanh chóng bắn tên... áp chế sự tấn công của kẻ địch..."
"Nhanh... nhanh... phái người đến chỗ lỗ hổng thủ vững cho ta..."