Người tới có thân hình cao lớn, mái tóc màu vàng kim, vô cùng đẹp trai, đang đi đi về phía phòng đánh giá.
Tất cả mọi người đều có chút mơ hồ không hiểu vì sao lại có một soái ca người nước ngoài lạc vào đây.
Chỉ đến kho soái ca này nhìn thấy Hoắc Lãng thì nở một nụ cười rực rỡ, bỏ va ly hành lí ra đi thật nhanh đến.
Hoắc Lãng cũng cười rộ lên, tiến lên cùng đối phương ôm một cái ôm thật lớn: "Hey buddy!" (Anh bạn!)
Đối phương cũng cực kỳ kích động: "Finally!!!"
Sau đó hai người bắt đầu liến thoắng trao đổi, Lâu Vũ chọc Tôn Hiểu Bác: "Người này là ai vậy?"
Tôn Hiểu Bác vuốt tóc: "Nghẹ giọng điệu hình như là bạn học của lão Hoắc ở nước M, " hắn cũng có chút chần chờ: "... Hình như là muốn qua đây phát triển?"
Ánh mắt Bùi Phương nhìn về phía sau soái ca, chỗ đó còn có một cô gái có đôi mắt màu xám, dáng người nổi bật, ngũ quan không có xuất chúng nhưng lại vô cùng tỏa nắng, cả người chỉ mặc một cái áo phông đơn giản màu đen, quần short jean, giày Martin, vai đeo balo, để lộ ra đôi chân dài trắng nõn, cô ấy đang cười tít mắt nhìn Hoắc Lãng cùng với soái ca kia nói chuyện, theo kiểu trào lưu này... Thì có thể bỏ xa những minh tinh nhỏ trong nước đến mười tám con phố rồi.
Bùi Phương cảm thấy như có thể ngửi được mùi quen chỉ thuộc về những người trong vòng.
Hoắc Lãng cùng đối phương nói chuyện xong lại chào hỏi với cô gái kia rồi mới giới thiệu hai bên với nhau, soái ca tên là Chris Sterling nhưng hắn vội vã sửa lại cho đúng: "Mọi người có thể gọi tôi là Khắc Khắc."
Rõ ràng là tiếng Trung, tuy mang chút gượng gạo nhưng cũng làm mọi người bất ngờ.
Nhưng mà Khắc Khắc? Là cái quỷ gì vậy?"
Hoắc Lãng: ...
Nhìn vẻ mặt Hoắc Lãng không có chút biểu cảm gì, Khắc Khắc chân thành nói: "Tôi tra từ điển thì thấy Chris được phiên âm thành chữ Khắc, có nghĩa là cực kỳ có khả năng! Các bạn trên mạng nói tên có hai chữ gọi là nick name."
Được rồi, Khắc Khắc thì Khắc Khắc đi... Chỉ là từ một người tinh anh biến thành một người ngốc ngốc dễ thương, chỉ cần hắn thích là được.
Cô gái kia tên là Jessica, là bạn gái của Khắc Khắc, Hoắc Lãng đơn giản nói nguyên nhân kết quả việc Nhan Tô Tô muốn đi trên thảm đỏ cho Jessica biết, quay đầu giới thiệu cho chị Phương: "Cô ấy ở nước M cũng là một nhà tạo hình, lần này Chri... Khắc Khắc đến đây nên tôi đã thuận tiện nhờ cô ấy tới giúp đỡ.
Hoắc Lãng lại nói với Nhan Tô Tô: "Tạo hình thì theo Jessica."Anh dừng lại một chút, giống như nghĩ đến lời nói không chút sợ hãi nào của Nhan Tô Tô thì nhấn mạnh một câu: "Đi tốt thì có thể thuận tay nhận được một cái đại ngôn gì đó thì sẽ có tiền."
Nhan Tô Tô vội vàng gật đầu, sau đó cười với Jessica, lễ phép chào hỏi.
Jessica nhìn Nhan Tô Tô, đôi mắt xanh biếc chớp một cái: "Sue, yonna to walk the Red carpet with your enemy?" (Sua, bạn sẽ đi trên thảm đỏ với tình địch của bạn sao?)
Tôn Hiểu Bác ở bên cạnh nghe thấy thì khóe miệng không khỏi giật giật, vẻ mặt Nhan Tô Tô cũng rất kỳ quái, enemy... Tình địch...? Hướng Hàm Tinh... Không đến mức đó đi...
Bùi Phương lập tức nâng cao tinh thần: "Yes! Enemy!"
Dầu gì thì hai mươi năm trước cô ấy đã từng tham ra rất nhiều bộ phim điện ảnh tốt ở nước ngoài, tuy đã nhiều năm không dùng nên khi nói chuyện không được lưu loát lắm nhưng cái từ đơn giản này thì cô vẫn có thể hiểu được ngay lập tức!
Đây là cùng những người khác giành lấy sự nổi bật trên thảm đỏ, những nữ minh tinh đó không phải enemy thì là cái gì!
Ánh mắt Jessica tỏa ra ánh sáng lấp lánh: "Do you have the enemy s pictures?" (Bạn có hình của đối phương không?"
Sợ Bùi Phương không hiểu rõ nên cô ấy đã đưa tay là tư thế chụp hình.
Nhất thời Bùi Phương như mở cờ ở trong bụng, biết được Nhan Tô Tô sẽ cùng với Hướng Hàm Tinh bước đi trên thảm đỏ, mới bắt đầu đã muốn có hình chụp thì nhà tạo hình này rất là đáng tin cậy rồi!!! Đó là cảm giác của những người cũng ở trong vòng này!
Bùi Phương lưu loát lấy điện thoại ra, mở tất cả hình của Hướng Hàm Tinh ra từ khi xuất đạo cho đến bây giờ, ảnh tĩnh, ảnh đời thường, ảnh tự sướng, một cái cũng không quên: "This, 2XX2! This, 2XX3! ..."
Sau đó mở đoạn trailer của 《 Truy nghi 》 ra: "This movie, tonight!" (Phim này, tối nay!)
Nhan Tô Tô cùng Tôn Hiểu Bác ở bên cạnh đưa mắt nhìn nhau, chị Phương thật lợi hại, hoàn toàn không cần phiên dịch.
Sau khi Jessica nhìn đoạn giới thiệu của 《 Chân tướng 》 xong thì trầm ngâm một hồi, nói một câu thật dài, Nhan Tô Tô thuật lại cho Bùi Phương: "Cô ấy muốn biết chúng ta muốn đạt được hiệu quả gì sau tạo hình này, vai trò của lần đi thảm đỏ này có ảnh hưởng gì đến sự nghiệp sau này của em hay không."
Hoắc Lãng ở bên cạnh lắc đầu nói: "Jessica, we don t wanna to be agreessive." (Jessica, chúng tôi không muốn quá thô bạo.)
Nhan Tô Tô nói nhỏ với Bùi Phương: "Ông chủ nói chúng ta không muốn gây sự với người ta."
Bùi Phương không cần phiên dịch, cùng trao đổi với Jessica một ánh mắt, hai người đều cùng nở một nụ cười đầy bí hiểm: "No problem." (Không vấn đề gì.)
Rõ là... Đều cùng có khí thế cao ngất, a, không, đều rất hiểu nhau.
Kế tiếp không còn chuyện gì của những người khác, Jessica hỏi đông hỏi tây, hiện tại văn phòng lớn như vậy, Bùi Phương vừa muốn diễn xuất, vừa muốn làm cố vấn diễn xuất, đương nhiên cũng từ từ dịch chuyển rất nhiều thứ.
Sau khi Jessica có lắc đầu có gật đầu nhưng thái độ của cô ấy rất tự tin như đã tính toán kỹ càng rồi.
Sau đó cô ấy nói với Hoắc Lãng muốn đi đến trung tâm thương mại, không chỉ Nhan Tô Tô mà còn muốn cả Bùi Phương đi cùng, Hoắc Lãng chỉ cần quẹt thẻ trả tiền là được rồi.
Lúc này là năm giờ chiều, chỉ còn năm tiếng nữa là đến buổi công chiếu nhưng thật may đây là quảng trường Tinh Hoàn, yêu cầu đến trung tâm thương mại của Jessica rất dễ đáp ứng, trang phục thích hợp được tìm thấy rất nhanh nhưng những phụ kiện mà Jessica yêu cầu lại phải tìm mất hai tiếng đồng hồ.
Thời điểm quẹt thẻ Nhan Tô Tô vô cùng không yên, Hoắc Lãng rất bình tĩnh, chưa cho cô xem tổng số mà đã cất đi: "Sẽ trừ vào thù lao đóng phim của cô."
Nhan Tô Tô:!
Không đợi cô mở miệng thì Hoắc Lãng đã bổ sung thêm: " Sẽ trừ vào thu lao đóng bộ phim tiếp theo."
Nhan Tô Tô mới thở dài nhẹ nhõm một tiếng, không tệ không tệ, lần này đã bảo vệ được tài liệu thí nghiệm rồi.
Jessica thấy một màn như vậy thì cười với Hoắc Lãng, dáng vẻ như trong lòng hiểu rất rõ.
Sau khi trở lại công ty thì trời đã tối đen, đó là một mớ hỗn độn, cái va ly hành lí của Jessica thật sự có đầy đủ mọi thứ làm cho Bùi Phương mở mang tầm mắt, hai người thỉnh thoảng líu ríu trao đổi cái gì đó, hoàn toàn không có chướng ngại về ngôn ngữ, loại đề tài "Chuyên môn" này vậy mà Nhan Tô Tô thỉnh thoảng lật xem những cái chai lọ này rồi nói thêm một hai câu bình luận làm cho Jessica cùng Bùi Phương đều đồng loạt gật đầu khen ngợi. . . Còn chưa nói đến Bùi Phương, vậy mà Nhan Tô Tô cũng đều biết hết?!Thật sự làm cho mọi người đặc biệt ngạc nhiên.
Dưới sự giúp đỡ của Bùi Phương cũng đã thu thập được mớ hỗn độn đó, cuối cùng tạo hình cũng được hoàn thành.
Nhìn Nhan Tô Tô, cả căn phòng đều cực kỳ yên tĩnh, thật lâu tất cả mọi người đều không nói gì.
Thật lâu sau Bùi Phương nhỏ giọng hỏi Hoắc thiếu: "Cậu tìm được Jessica ở chỗ nào vậy?"
Khắc Khắc cho Jessica một ngón tay cái, hai người ngọt ngào ôm nhau đứng chung một chỗ mà nhìn Nhan Tô Tô, vẻ mặt đều rất vui vẻ.
Bùi Phương cực kỳ nghi ngờ, Hoắc Lãng tìm Jessica đến tuyệt đối không phải là thuận tiện, người như vậy, chỉ trong mấy tiếng ngắn ngủi, lại trong tình thế có chướng ngại về ngôn ngữ mà lại có thể làm tìm hiểu được tình hình của đối phương, lại xác định được tạo hình một cách chính xác nhất, rồi còn có thể làm ra rất tốt, chỉ sợ ở trong vòng luẩn quẩn ở nước ngoài cũng không phải là có khả năng tùy tiện mà tìm được người như thế.
Hoắc Lãng mỉm cười: "Thật sự là tiện thể, tôi chỉ mua cho cô ấy một cái vé máy bay qua đây thôi."
Nếu ở trong nhóm H thì vẫn chưa đủ phí tổn cho một lần hẹn trước để được tư vấn.
Lên xe, vẫn là chiếc xe Passat của Hoắc Lãng: )
Hoắc Lãng lái xe, rất nhanh đến rạp chiếu phim, từ xa đã nghe thấy được tiếng ồn ào ở phía trước, buổi tối mà ánh đèn flash sáng lên không ngừng giống như những tia chớp không ngừng nghỉ, chiếu sáng thảm đỏ.
Xuống xe trước, Jessica xoay người lại nhìn Nhan Tô Tô, trong đôi mắt xanh biếc tràn đầy ánh sáng tin tưởng: "Darling, just be yourself!" (Cục cưng, hãy là chính bản thân mình!)
Bùi Phương thở ra một hơi nhẹ không thể nhìn thấy, cầm lấy tay Nhan Tô Tô: "Còn nhớ rõ khi em diễn xuất hay không? Tiến vào trạng thái đó! Hiện tại em chính là Nhan Chân, mặc kệ ở phía trước là núi đao biển lửa gì thì em đều có một sức mạnh vô địch, không thể bị đánh bại!"
Hoắc Lãng đi đến bên cạnh xe, mở cửa xe, bỗng nhiên sự hối hả nhộn nhịp như một cơn lốc xuất hiện cuốn tất cả đi vào.
Nhan Tô Tô ngước mắt lên nhìn Hoắc Lãng, anh vẫn giống như thương ngày, mỉm cười, không nói bất cứ câu gì.
Nhan Tô Tô cười đáp lại, là chính mình, Nhan Chân kia cũng chính là một phần của chính bản thân Nhan Tô Tô nha!
Sau đó cô đưa chân ra, vững vàng giẫm lên trên tấm thảm đỏ xinh đẹp đến lóa mắt.
- - - - - - - - - - - - - -
Bây giờ là buổi lễ công chiếu, được cử hành ở Tinh Diệu Cinemax , nhìn tên thì biết liền, mối quan hệ của Cinemax này cùng với Tinh Hoàn cũng không phải là ít, đây cũng là một chiến lược lớn trong những năm gần đây của Tinh Hoàn. Ở trong buổi lễ công chiếu này có thể kéo nhân khí, tuyên truyền cho Cinemax, cũng thể hiện rõ được bối cảnh của Tinh Hoàn để có nhiều cân nhắc.
Tinh Diệu Cinemax chiếm toàn bộ không gian tầng năm của trung tâm thương mại, vì buổi lễ công chiếu này mà khu vực phía tây nam tam thời bị phong tỏa, khắp nơi đều là những áp-phích to lớn của 《 Truy nghi 》, ở chỗ nào cũng có thể thấy được gương mặt xinh đẹp của Hướng Hàm Tinh, cửa phía tây nam cũng được kiểm tra nghiêm ngặt, chỉ cho giới truyền thông cùng người xem đi vào, có hai thang máy được bỏ trống chỉ để dành cho buổi lễ ngày hôm nay.
Loại hoạt động này đều đã được chuẩn bị từ trước, những người có danh tiếng thấp sẽ được sắp xếp tiến vào từ thảm đỏ ở tầng một, tuy vậy nhưng cũng có không ít người xem không có vé cùng với những truyền thông nhỏ đều có chút kích động, để cho những minh tinh nhỏ cũng kiếm được một chút ánh sáng; nếu như là một siêu sao chân chính thì đã đều đến bãi đỗ xe ngầm dùng thang máy đặc biệt để đi lên.
Thảm đỏ chính thức là ở đại sảnh Cinemax tầng năm.
Trong phòng hóa trang chuyên dụng, sắc mặt người đại diện Dụ Hoài Dĩnh của Hướng Hàm Tinh rất khó coi: "Chỉ là một người mới vậy mà cũng dám so cùng với em sao?!"
Trước kia Dụ Hoài Dĩnh là người đại diện của Hướng Minh, Hướng Minh giao Hướng Hàm Tinh cho cô ta thì cũng đủ thấy được sự tin tưởng, fan của Hướng Hàm Tinh gọi đùa là người đại diện gia truyền.
Lần thảm đỏ này vì để cho Hướng Hàm Tinh phụ trách một phía mà Hướng Minh đã đi thảm đỏ cùng với hai người bạn cũ, để cho Hướng Hàm Tinh xuất hiện một mình trên sân khấu cuối cùng, cũng chỉ hi vọng cho truyền thông cùng với người xem thấy được bộ phim điện ảnh này là do một mình Hướng Hàm Tinh chống đỡ, bọn họ bao gồm cả Hướng Minh tới đây cũng chỉ là để giúp đỡ nhưng kết quả đều đã bị đảo lộn hết! TM, không biết từ chỗ nào xuất hiện một người mới!
Vị đại diện gia truyền này càng nghĩ càng cảm thấy tăng huyết áp, cô ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Tinh Tinh, lần sau nếu có chuyện này xảy ra thì em phải nói cho chị biết trước nếu không thì bị người ta khi dễ mà cũng không biết. Còn cái tên Quý Tuấn Trì kia nữa, vậy mà tổng giám đốc Hướng vẫn coi trọng hắn ta. . ." Cô ta cười lạnh: "Về sau đừng nghĩ đến việc hợp tác gì nữa!"
Hướng Hàm Tinh khép mắt lại không có lên tiếng, tình huống lần này cô không thể giải thích tốt được.
Dụ Hoài Dĩnh nhìn Hướng Hàm Tinh, biết chuyện lần này khẳng định trong lòng cô ấy rất không thoải mái, nghĩ đến chờ một lúc nữa là đến lần đi thảm đỏ rất quan trọng, Dụ Hoài Dĩnh cười nói: "Thôi, cũng không có chuyện gì, Tinh Tinh nhà chúng ta xinh đẹp như vậy, lần này lại có sự giúp đỡ của An tiền bối, nhiều thêm một chiếc lá xanh để tôn lên cũng được."
Nghĩ đến Nhan Tô Tô, Hướng Hàm Tinh không nhịn được xoa xoa đầu ngón tay.
An tiền bối ở bên cạnh cũng không có tiếc rẻ lời khen nói: "Nền tảng của Tinh Tinh thật sự rất tốt, cho tới bây giờ tôi còn chưa gặp qua. Muốn tôi nói, nếu tìm một người mới để đi cùng thì cũng quá là khi dễ người khác đi, Tinh Tinh cùng với mấy diễn viên kia cùng xuất hiện thì tuyệt đối. . ."
Hắn che miệng làm mọi người đều cùng nở nụ cười.
Lúc này trên mặt Hướng Hàm Tinh mới lộ ra một chút tươi cười.
Đúng lúc này, người trợ lý nhỏ thở hồng hộc chạy vào: "Cô ấy đến dưới lầu rồi."
Cô ấy là ai thì không cần nói rõ, trên mặt Hướng Hàm Tinh không khỏi sa sầm, nghĩ đến chuyện thảm đỏ đấy là do Hoắc Lãng yêu cầu, làm cho gương mặt Hướng Hàm Tinh đang sa sầm càng thêm căng thẳng hơn.
Dụ Hoài Tĩnh đặt tay lên vai Hướng Hàm Tinh, nhẹ giọng cười nói: "Em nghe đi, dưới lầu rất là yên tĩnh."
Phía trước cho dù chỉ là một diễn viên phụ thứ ba thì những khán giả không lấy được vé công chiếu cũng đều la hét chói tai, những tiếng chụp hình của truyền thông cũng vang lên không ngừng, mà hiện tại yên tĩnh như vậy, Dụ Hoài Tĩnh cười nhạo một tiếng: ". . . Vậy mà còn muốn bước cùng thảm đỏ với Tinh Tinh nhà ta."
Mọi người vây quanh Hướng hàm Tinh đều đã nở nụ cười, sau đó những lời khen như nước chảy ra.
Hôm nay Hướng Hàm Tinh để một mái tóc xoăn lọn to, trên đầu đội một vương miện kim cương, đôi môi đỏ rực như ngọn lửa, một cái váy lệch vai màu đỏ, phần tua rua lấp lánh chạy dọc từ bờ vai, đến ngực, đến thắt lưng, làm tôn lên đường cong quyến rũ, tuy lấp lánh đến lóa mắt nhưng cũng không làm cho người khác phải khinh nhờn, cao quý như một công chúa đứng trong ngọn lửa. Bộ trang sức kim cương này là do Hướng Minh tặng cho cô ta dùng trong buổi lễ công chiếu này, đó là tấm lòng của một người cha, quả thật nó càng làm tôn thêm sự sáng chói của ngôi sao Hướng Hàm Tinh.
Lúc này cô ta giống như đang nở nụ cười, hơi giơ tay lên, chiếc vòng tay kim cương hơi lấp lánh, nụ cười xinh đẹp này tương giao với ánh sáng kim cương thì càng thêm sáng chói mắt, lời khen của mọi người tuyệt đối không trái lương tâm.
Dưới lầu, cuối cùng cũng có một cô gái nhớ tới việc hít thở nắm lấy tay của bạn thân ở bên cạnh: "Chết tiệt! Chết tiệt! Mới vừa rồi là ai vậy? ? ?! Chết tiệt!!!"
Người bạn thân cũng có vẻ mặt ngây ngốc: "Hình như. . . Hình như là một người mới? Tên là Tô Tô?"
Cô gái đột nhiên quay người thét chói tai: "Mấy người nói xạo kia! Đừng có mà chạy!!! Không phải là một nghìn năm sao!!! Tới đây hai tấm a a a!!!!"
Phóng viên giải trí phục hồi lại tinh thần trong tiếng hét chói tai, cũng chửi thề một câu: "Quên bấm nút chụp rồi a a a a!"
Khẩn trương xoay người lại điên cuồng lay người đồng nghiệp: "Còn cậu? Cậu có chụp không!!!!"
Vẻ mặt đồng nghiệp đầy quẫn bách: "Tôi còn chưa lấy lại tinh thần. . ."
Phóng viên giải trí tan vỡ: "CMN, đây tuyệt đối là điểm nóng nhất, trắng tay rồi!"
Bỗng nhiên người đồng nghiệp ồ lên một tiếng: "Tôi mở chế độ quay phim!"
Phóng viên giải trí: "Nhanh nhanh lên! Bây giờ xử lí ngay lập tức! Phát đột xuất!"
Lúc này mấy người khán giả khác mới hồi phục lại tinh thần, ồn ào hỏi lẫn nhau: "Đó chính là Nhan Tô Tô?!!"
"Đẹp thái quá rồi. . . Tôi tôi tôi tôi muốn nói năng lộn xộn luôn rồi. . ."
"Hu hu, đẹp quá. . ."
"A a a a, cùng với tạo hình của Tiểu Tiên Nữ thì hoàn toàn khác nhau!!! Người thật quả thực. . . Mẹ Kiếp, tôi muốn té xỉu, Tô Tô, tôi muốn sinh khỉ con cho cô!!!!"
"A trời của tôi. . . Người đại diện của cô ấy làm gì vậy! Tại sao trên mạng chỉ có mấy tấm bỏ đi như vậy chứ?! Cùng người thật cách xa vạn dặm!"
Hoắc Lãng đang ở phía sau thảm đỏ khiêm tốn đi vào: ... . . .
Trên lầu, cửa thang máy mở ra, mọi người đang vây quanh Hướng Hàm Tinh cuối cùng cũng gặp được Nhan Tô Tô đi lên một mình.
Sau đó cô ta liền thở ra một hơi, coi như Nhan Tô Tô thức thời, nhưng khi nhìn thấy gương mặt của Nhan Tô Tô thì cô ấy lại không vui hơi nâng cằm lên, vẻ mặt cùng với cách trang điểm đầy cao ngạo nói: "Đi thôi."
Nhan Tô Tô nhẹ nhàng vuốt cằm, đi nhanh bước theo trên thảm đỏ.
Ở phía sau Hướng hàm Tinh, sắc mặt Dụ Hoài Tĩnh vô cùng khó coi, mọi người chung quanh cũng yên tĩnh không nói gì, chính bản thân Hướng Hàm Tinh không nhìn ra, khi cô ấy đứng cùng một chỗ với Nhan Tô Tô. . . So sánh thì mới biết thêm thảm đến mức nào.
Phía trước thảm đỏ, tất cả giới truyền thông đều nhường đường cho nhân vật chính ngày hôm nay, hoặc nói là cao trào của sân khấu ngày hôm nay, Hướng Hàm Tinh sắp tới, hoặc nói là Hướng Hàm Tinh và Nhan Tô Tô cùng tới, đèn flash giống như nước đang chảy sánh lấp lánh không ngừng.
Hướng Hàm Tinh theo bản năng muốn bước nhanh hơn bỏ Nhan Tô Tô lại, nhưng lại nghĩ tới cái gì đó, trên mặt vẫn nở nụ cười tao nhã, nhẹ nhàng nghiêng đầu lạnh lùng nói: "Vẫn còn không đi nhanh lên một chút!"
Muốn chơi cái trò xưa cũ gì mà bước sau nửa bước đưa bản thân thành nhân vật chính sao? Hừ!
Nhan Tô Tô tiến lên, Hướng Hàm Tinh kéo tay của Nhan Tô Tô nhưng lại bị Nhan Tô Tô nắm lấy khuỷu tay của mình trước, Nhan Tô Tô mỉm cười: "Như vậy thì có thể tốt hơn một chút."
Hướng Hàm Tinh nhìn bộ tây trang trung tính mà cô đang mặc thì cười hừ một tiếng, đi về phía trước.
Một nhóm siêu sao ngồi ở hàng đầu quay đầu tới tấp, Hướng Hàm Tinh được rất nhiều người trong bọn họ nhìn từ nhỏ đến lớn, quan tâm vãn bối cũng được, muốn nhìn trò hay ngày hôm nay cũng được, một màn này cũng không thể bỏ qua.
Sau đó người cùng thế hệ với người thế hệ trước của Hướng ảnh đế, hai người này ngồi cách nhau thật xa không hẹn mà cùng nhau bật cười ra tiếng.
Trong màn hình Hướng Hàm Tinh chói mắt như một ngọn lửa đỏ rực, trang phục đỏ cùng với vương miện kim cương sáng chói mắt, nụ cười trên mặt còn ngầm chứa một chút kiêu ngạo, giống như sợ người khác không biết bản thân mình là diễn viên vậy;
Còn Nhan Tô Tô bên cạnh cô ta chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, tây phục màu đen, giày bó cao đến đầu gối, gương mặt đơn thuần xinh đẹp ít thấy, mái tóc đen dài được thả ở sau lưng, cả người cô từ trên xuống dưới chỉ có hai màu đen trắng làm chấn động lòng người;
Hai người sóng vai đứng cạnh nhau, dù Hướng Hàm Tinh có chói mắt như thế nào thì cũng giống với thảm đỏ, bị chìm đắm vào khung cảnh chung quanh; cũng bi thảm như một người phi tần tháp tùng nhà vua đi du ngoạn;
Cuộc chiến thảm đỏ này, nếu nói tạo hình là vũ khí ảnh hưởng đến thắng hay thua thì vũ khí chính là biểu hiện của bản thân mình, đó mới là mấu chốt quyết định thắng thua.
Đối mặt với rất nhiều truyền thông, Hướng Hàm Tinh buông lỏng tay của Nhan Tô Tô ra, bản thân mình thì bày ra tư thế trước mặt truyền thông từ rất xa.
Nhan Tô Tô đứng tại chỗ chớp mắt, chờ màn thể hiện của Hướng Hàm Tinh, ánh mắt lạnh nhạt của cô đảo qua toàn trường, giống như thu hết toàn bộ vào trong mắt, gương mặt đơn thuần kia xinh đẹp vô cùng, đối xứng với cặp mắt sáng ngời nhưng cũng rất sắc bén kia làm cho mỗi người đối diện với cô gần như đều cảm thấy bị một lực gì đó khó nói lên lời đánh trúng, không thể nói thành tiếng.
Trong giây phút này, không biết bao nhiêu là đèn flash không kiềm lòng được mà chuyển hướng một cách không tự chủ.
Thấy Hướng Hàm Tinh không có ý muốn đi cùng nên Nhan Tô Tô đơn giản đi nhanh về phía trước, vẻ mặt không thèm để ý, giống như nơi này không phải là thảm đỏ gì đó, mà cô lại càng không có hứng thú khoe dáng, giống như một vị vua đang tùy ý đi trong hoa viên của bản thân mình, hoàn toàn không đặt người khác vào trong tầm mắt.
Lúc này trên mạng độ hot của buổi lễ công chiếu mới triệt để bùng nổ.