"Tư Lăng, xem anh lau kìa... để em lau giúp anh cho. Anh càng lau càng bẩn thì đúng hơn ý."
"Muốn lau hay lại muốn đụng chạm với tôi?"
"Người ta có lòng tốt giúp anh thôi mà."
Tần Tư Lăng nửa tin nửa ngờ đưa khăn cho Trình Nhiễm. Cô cầm lấy chiếc khăn giúp Tần Tư Lăng lau vết son đi. Khi lau sạch rồi, cô lại cúi xuống chộp lấy thời cơ hôn thêm vết nữa lên cổ của hắn.
"Trình Nhiễm!"
Tất cả cảnh này đều được đám bạn tốt của Tần tiên sinh đứng nép ở cửa cố nhịn cười quay lại từ đầu đến cuối không sót bất chi tiết nào cả.
Mãi lúc lâu sau, Tần Tư Lăng lau sạch sẽ cái thứ son mà Trình Nhiễm để lại trên người hắn, rồi cùng cô đi vào bên trong.
Căn phòng rộng lớn xa hoa với những cảnh đẹp từ độ cao bao quát được cả thành phố. Không những thế, nơi này hình như được cải biên thêm thì phải. Cảnh đẹp, có những mùi hương đồ ăn thơm phức hòa quyện thêm từng tiếng nhạc khiến cho lòng người xao động.
"Ôi chao, Tần tiên sinh. Quý ngài đúng giờ, sao hôm nay có cơn gió độc nào lại khiến ngài đến muộn cả nửa tiếng thế?"
Tần Tư Lăng trừng mắt với Tư Khải. Đột nhiên, tất cả mọi người có mặt ở đây đều không thể nhịn cười được nữa.
Tần Tư Lăng từ xưa đến nay có hai đặc điểm nổi bật. Thứ nhất, mắc bệnh sạch sẽ. Thứ hai, luôn đúng giờ. Nhiếp Minh Duật, Trần Gia Thành, Tư Khải và Tần Tư Lăng là bạn bè cùng học chung từ nhỏ cho đến cả lúc học đại học. Không hiểu sao số phận của bốn người có cùng cơ duyên mà liên tục phải va chạm nhau mới được.
Tần Tư Lăng vì ghét cái tính lôi thôi của Tần Gia Thành, ghét tính xuề xòa của Tư Khải và luôn trễ giờ của Nhiếp Minh Duật. Người ta nói, ghét của nào trời trao của ấy. Hắn đã cố gắng điền nguyện vọng khác đi, ai ngờ lên đến đại học vẫn học chung cùng khoa với ba tên này. Không những vậy, bọn họ còn bị người nhà bắt sống chung để bồi dưỡng tình cảm và giám sát nhau. Chính vì thế, Tần Tư Lăng phải cố gắng hết sức lập ra kế hoạch và ép buộc từng tên một vào quy củ.
Là bạn thân bao năm nay rồi, cả ba người kia lúc nào cũng bị Tần Tư Lăng chèn ép. Đáng thương nhất là Trần Gia Thành, trên thương trường bị Tần Tư Lăng đánh cho không thể ngóc đầu lên nổi. Lúc nào cạnh tranh cũng thua thảm hại. Nếu không phải Tần Tư Lăng tính cách thất thường thỉnh thoảng mới hứng thú vài dự án, thì Trần Gia Thành sẽ đến tận nhà hắn để đòi công đạo cho mình rồi.
Người luôn khiến cả nhóm khó chịu nhất cuối cùng cũng lấy vợ. Ba người kia nghe tin thì vui đến nỗi chảy cả nước mắt.
"Giới thiệu với mọi người, đây là Trình Nhiễm. Người có tên trong giấy đăng kí kết hôn với tôi."
Khóe miệng của Trình Nhiễm giật giật quay sang nhìn Tần Tư Lăng.
Đùa cô à? Có người đàn ông nào lại đi giới thiệu vợ mình với bạn bè như thế không?
Thấy sắc mặt của Trình Nhiễm có vẻ không vui, tất cả mọi người đều tỏ ra đồng cảm với cô rất sâu sắc.
Có vẻ như cái tính cách này của lão Tần, bọn họ chưa ai là chưa từng trải qua cả.
"Xin chào, tôi là Trình Nhiễm, là "BÀ XÃ" của Tư Lăng. Lần đầu gặp mặt, tôi có chút quà muốn tặng mọi người."
Từ "bà xã" được Trình Nhiễm nhấn mạnh rõ để cho Tần Tư Lăng biết cô là ai. Cũng may là trên đường đến đây, Trình Nhiễm có hỏi qua Tần Tư Lăng về sở thích những người có mặt hôm nay nên tiện đường mua chút quà gặp mặt. Vệ sĩ từ phía sau đi lên, tay xách túi lớn, túi nhỏ lần lượt đem vào giao cho người quản lí đem cất hộ.
Trình Nhiễm rất nhanh hòa nhập với không khí ở đây. Sau một hồi nói chuyện vui vẻ, cô mới phát hiện ra một điều rằng cô chính là người trẻ tuổi nhất trong những vị phu nhân này. Không những thế, bạn bè của Tần Tư Lăng ai cũng có con cả rồi, người ít nhất thì đã sinh một đứa. Còn hắn vẫn một chữ 'độc' toàn thân. Trình Nhiễm cảm thấy chồng cô rất là kì lạ. Nếu không phải cô và hắn có giao dịch mới kết hôn thì chắc giờ này Tần Tư Lăng vẫn không có cái tư tưởng kết hôn chứ?
Bỗng Trần Gia Thành lên tiếng hỏi.
"Hai người vừa tới. Muốn uống gì?"
"Cho tôi cốc nước cam."
Cả Tần Tư Lăng và Trình Nhiễm đều lên tiếng cùng lúc. Không khí lúc này bắt đầu gượng gạo. Ngay cả Trình Nhiễm cũng không ngờ cô và Tần Tư Lăng lại đồng thanh nói giống nhau như thế. Chắc là trùng hợp thôi.
Trần Gia Thành cảm thấy có cái gì đó không đúng, vậy nên anh ta liền hỏi tiếp.
"Hai người muốn ăn gì?"
"Đồ ăn nhẹ, không cần phiền phức quá!"
Một lần thì còn gọi là trùng hợp. Đến lần thứ hai thì không thể nào là trùng hợp ngẫu nhiên cả.
Mọi người xung quanh đều bất ngờ với câu trả lời của Tần Tư Lăng và Trình nhiễm. Đến cả những người kết hôn, có con rồi cũng chưa chắc có sự tương linh tương thông như vậy. Có thể nói Trình Nhiễm và Tần Tư Lăng có rất nhiều điểm tương đồng với nhau.
Thấy mọi chuyện bắt đầu trở lên thú vị. Nhiếp Minh Duật còn đề nghị chơi một trò chơi vợ chồng cùng sở thích. Hiển nhiên là ngoại trừ vợ chồng cô ra thì ai cũng đồng ý chơi cả. Một người sẽ đặt ra câu hỏi và các cặp đôi sẽ phải đồng loạt trả lời, cặp nào có sở thích giống nhau nhiều nhất chính là cặp thắng cuộc. Cặp nào thắng cuộc thì có quyền ra lệnh cho những cặp thua làm bất cứ chuyện gì. Với ý kiến ít ỏi của Tần Tư Lăng và Trình Nhiễm thì không thể chống lại số đông. Vì thế cô và hắn bắt buộc phải tham gia vào.
Từng đôi vợ chồng lên chơi trước. Cặp của Nhiếp Minh Duật không mấy khả thi. Chỉ trả lời giống nhau có mỗi một câu. Gia đình nhà Tư Khải là khởi sắc hơn là hai câu. Còn vợ chồng Trần Gia Thành thậm chí còn không trúng câu nào.
Mãi cho đến cặp của Trình Nhiễm và Tần Tư Lăng là cặp cuối cùng tham gia trò chơi. Tư Khải cầm tờ câu hỏi bắt đầu.
"Hai người thích làm gì nhất?"
"Làm việc!"
Cùng nhau trả lời.
"Hai người vì sao kết hôn với nhau?"
Câu này Trình Nhiễm không chắc. Cô không thể nào trả lời là hợp đồng được. Vì vậy cô đánh liều nói bừa. Thật không ngờ, một lần nữa Tần Tư Lăng lại có cùng đáp án với cô.
"Yêu, nhất kiến chung tình!"
"Vậy... hai người thích ăn, uống cái gì nhất?"
"Ăn đồ ăn nhẹ, thanh đạm. Uống đồ uống không có ga, hoa quả càng tốt."
Lần này thì tất cả đều bội phục thật sự. Đến cả Tần Tư Lăng cũng phải nhíu mày vì Trình Nhiễm và hắn không những sở thích giống mà còn giống như hiểu ý nhau mà trả lời. Liệu đây còn có phải là ngẫu nhiên nữa không?
Cả ba vị phu nhân kia khi xem xong thì hâm mộ không thôi.
"Trình nhiễm, cô và Tần tiên sinh đúng là một cặp trời sinh."
Trình Nhiễm chỉ đành gượng cười. Trời sinh đến nỗi gì? Cô và Tần Tư Lăng chắc khiếp trước mắc nợ nhau thì đúng hơn.
Vậy là không cần lằng nhằng gì nhiều. Hiển nhiên là Tần Tư Lăng và Trình nhiễm là cặp đôi thắng cuộc.
Tần Tư Lăng nhân cơ hội chỉnh đốn lại đám người chuyên đi pha trò xen vào cuộc sống của hắn.
"Tư Khải, tháng sau tôi muốn gặp ông nội cậu đánh cờ, nhớ sắp xếp. Nhiếp Minh Duật, nghe nói cậu mới mua dàn siêu xe đẹp thì phải, đem cho tôi con xe đắt nhất của cậu. Còn Trần Gia Thành, tôi thường hay đi công tác nên thường ghé đến các chi nhanh khách sạn của cậu nghỉ ngơi, nể tình bạn bè nên cậu không được tính tiền cho tôi."
"Tần Tư Lăng, cậu có phải con người hay không? Ông nội tôi không rảnh để nghe cậu mách lẻo!" Tư Khải không thể chịu nổi mà bức xúc.
"Con xe yêu quý tôi đợi 3 năm mới hoàn thiện xong. Sao cậu nỡ ăn cướp như vậy?" Nhiếp Minh Duật cũng không ngoại lệ. Con xe mà anh ta coi như bảo bối bỗng dưng bị cướp, ai mà không xót.
"Cậu suốt ngày đi công tác, cậu bảo tôi không tính tiền cho cậu? Này nhé lão Tần, gia tài của cậu có khi còn nhiều hơn gia tài của tôi đấy!" Đáng hận hơn là kẻ có nhiều tiền bắt nặt kẻ ít tiền hơn. Cùng là dân kinh doanh, như này đối với Trần Gia Thành là quá lỗ vốn.
Tất cả mọi người đều không dám lên tiếng phản bác. Còn Tần Tư Lăng chỉ tĩnh uống một ngụm rượu vang vừa được nhân viên đem lên.
Không phải bỗng dưng vô cớ mà Tần Tư Lăng làm vậy. Hắn đã cảm thấy phiền toái vì ba kẻ này lúc nào cũng ở trước mặt hắn ân ái tình cảm lắm rồi. Đây chỉ là chút trả đũa nho nhỏ mà thôi.
Với cái vị sát la này, cả ba người kia biết là bản thân không thể xin được rồi. Lúc này, bọn họ mới quay sang Trình Nhiễm cầu cứu.
"Tư Lăng, hay là anh tha cho bọn họ đi... Dù sao mấy anh cũng là bạn bè mà."
"Em muốn thay họ chịu phạt sao?"
Trình Nhiễm không do dự lập tức gật đầu. Tần Tư Lăng bắt đầu cảm thấy có cái gì đó không đúng. Rất nhanh hắn đã bị Trình Nhiễm nói cho ngớ người ra.
"Chúng ta là vợ chồng, tài sản của anh cũng là của em. Em thay bọn họ trả, cũng đồng nghĩa với việc gián tiếp dùng tiền của anh mà thôi."