Cao Điệp Vy vừa bước ra mở cửa đã thấy người đàn ông lạ mặt, tay xách nách mang. Ngó ra phía sau nhìn gương mặt ủ rũ của Tố Lệ Đào cô chợt hiểu ra gã trước mặt không phải dạng tốt lành gì.
" Anh là ai? Vào đây làm gì? "
Vừa nghe thấy tiếng của cô, Hàn Chi Sơ bước ra theo lúc nào chẳng hay, nhìn gương mặt quen thuộc khi ấy trong bệnh viện. Gã bệnh hoạn cưỡng hôn vợ mình còn dám khiêu khích công khai khiến anh xám mặt.
" Đến đây làm gì? "
Hắc Khả Minh không những không ngại mà trực tiếp xô hai người tránh đường để bản thân bước vào bên trong. Hàn Chi Sơ túm hắn lại quăng ra bên ngoài gằn giọng.
" Cút ra! "
Nhìn thấy thái độ của anh trai, Cao Điệp Vy nhìn Hắc Khả Minh bằng nửa con mắt nổi máu gồng lên xua đuổi.
" Bị điếc à? Ở đây không ai đón tiếp anh! Mau đi đi. "
Tố Lệ Đào thấy tình hình không ổn mau chóng đến khuyên can bình tĩnh, Hắc Khả Minh được nước lấn tới ôm lấy eo cô muốn chọc điên Hàn Chi Sơ nổi cáu.
Còn chưa đợi đến lúc Chi Sơ vung cú đấm đã thấy Cao Điệp Vy sút một cú đau điếng vào háng giữa hai chân của gã xấu số, bàn tay run rẩy buông lỏng ra khỏi người cô ôm lấy của quý hét thất thanh.
" Con mẹ nó mày điên rồi!! Đau chết mất áhhh "
Cánh tay vung lên muốn tát vào mặt Cao Điệp Vy bị chặn lại giữa không trung, cú đánh bị gián đoạn càng khiến hắn điên tiết quay ra muốn xem ai làm hỏng chuyện tốt của mình.
Mãn Tự Phong mang vẻ mặt nghiêm trọng đấm mấy phát vào bản mặt hắn đến chảy máu cam, mặt mũi bầm dập. Tố Lệ Đào cố gắng tách họ ra mới ngừng lại được cuộc ẩu đả.
" Đừng đánh nữa!!! "
Mãn Tự Phong lườm nguýt mắt dán chặt vào tên khốn cảnh báo.
" Định đánh ai vậy hả? Đừng để tôi thấy mặt anh lần nữa nếu không sẽ không đơn giản chỉ là mấy cú đấm này đâu! "
Hắc Khả Minh bị dọa sợ chạy biến đi mất miệng lẩm nhẩm sẽ quay lại cho bọn họ biết tay.
Cao Điệp Vy lo lắng tiến sát lại gần anh xem xét bàn tay vừa động vào người hắn ta đã đỏ lòm, miệng than trách anh bốc đồng.
" Chú làm vậy mà không để ý tay bị thương hả!? Ngốc vừa thôi chứ! Còn cố đánh thêm nữa!? "
" Nhóc lo cho tôi đấy à? "
Câu hỏi đâm thẳng vào tim đen lập tức gương mặt trở nên đỏ lòm nóng ran, tay chân luống cuống chạy biến vào trong nhà phủ nhận.
Tố Lệ Đào cười khúc khích khi nhìn thấy cảnh này, không ngừng được niềm vui trong lòng. Thấy cô vui như vậy Hàn Chi Sơ yên lòng cười theo nhìn gương mặt tỏa sáng lấp lánh ấy của cô.
Bữa cơm tối đầy đủ các món ngon do Tố Lệ Đào cùng Mặc Linh Linh chung tay làm ra, mùi hương thơm phức toát lên ngay trên bàn ăn 4 người.
Bầu không khí ngượng ngùng không ai động đũa, Tố Lệ Đào phải gắp lần lượt thức ăn cho từng người mới thoải mái hơn chút.
Hàn Chi Sơ nhìn Mãn Tự Phong với con mắt dán chặt không rời khiến cậu khó xử chẳng dám động đũa, Cao Điệp Vy thở dài nhìn anh trai săm soi người khác như vậy thì khó chịu ra mặt.
" Anh không định cho người khác ăn hả!? Còn nhìn thêm nữa là rơi mắt luôn đấy! "
" Em đang cố bảo vệ tên này sao? "
Đang ăn miếng thịt trong miệng chưa kịp nuốt đã nghẹn, vỗ liên tục lên ngực kiếm cốc nước. Hàn Chi Sơ lúng túng lấy nước cho cô em gái nhỏ nhưng lại bị chậm một bước.
Mãn Tự Phong đã phóng nhanh ra chỗ cô đưa nước để từ từ uống, nhìn thấy cảnh này Chi Sơ lại càng xám mặt.