Vì thế Chân Minh Châu liền nói: "Trước hết chị đi cùng tôi.” Sau đó liền dẫn Lý Quế Hoa sang phòng bên.Homestay nhà cô có thiết kế các phòng lõm vào bên trong, hai cánh cửa bên trái hay bên phải nhìn như là để trang trí nhưng thật ra đều có thể đóng mở khoá.Vì vẫn chưa xác định chính xác Lý Quế Hoa là người như thế nào, nên Chân Minh Châu nghi thận trọng vẫn tốt hơn.
Vì thế cô để Lý Quế Hoa ở tạm căn phòng bên trái ở lầu một.“Đêm nay chị tạm thời ở đây đi.
Chờ một chút tôi đi lấy quần áo để chị tắm rửa.”Lý Quế Hoa vừa bối rối vừa cảm thấy hoảng sợ nhưng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp của Chân Minh Châu.Mà lúc này Chân Minh Châu cũng cảm thấy hoảng hốt vì không biết mọi chuyện sẽ như thế nào.
Tuy trong lòng lo lắng dâng trào nhưng cô vẫn giữ nét mặt bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.Chân Minh Châu không thể hiện sự bất an trong lòng ra bên ngoài.
Bởi vì dù Lý Quế Hoa trông không giống như người xấu, lại cung kính với cô, nhưng đó là do nàng ấy hiểu lầm cô là thần tiên, nếu biết cô không phải thì sẽ như thế nào?Có câu “Biết người, biết mặt, không biết lòng” Hơn nữa Lý Quế Hoa hiện đang trong tình huống khó khăn, nếu biết sự thật không biết có đánh cướp hay không.
Vì thế Chân Minh Châu phải thật bình tĩnh biết đâu có thể hù dọa nàng ấy.Chân Minh Châu đi đến phòng để đồ để tìm một bộ quần áo mà cô không mặc nữa.
Thời tiết đã sang mùa thu nên có chút lạnh vì thế cô liền lấy ra bộ quần áo thể thao cô mặc thời cấp ba cùng với một bộ quần áo giữ ấm.
Mặc dù đều là quần áo đã qua sử dụng, nhưng cũng có thể mặc tạm.Cô đến đưa quần áo cho Lý Quế Hoa rồi căn dặn: “Chị tắm đi để không bị nhiễm lạnh.
Ở đây tôi không có nội y mới còn quần áo ngoài thì chị mặc tạm đồ của tôi.
Mặc dù là quần áo cũ nhưng đã được giặt rất sạch sẽ.”Cô chỉ Lý Quế Hoa cách sử dụng vòi sen để tắm cũng như cách dùng máy sấy tóc rồi mới đi ra ngoài..