Đúng lúc này, Lâm Bắc Phàm hướng về phía một cung nữ ngồi xổm xuống trong góc, quát lớn:
"Ngươi, đứng lại cho trãm!"
Vị cung nữ kia lập tức ngơ ngác tại chỗ, chậm rãi quay người lại, dùng ống tay áo che mặt lại, run lẩy bẩy nói: "Nô tỳ chỉ là một cung nữ nho nhỏ mà thôi, không biết đại nhân gọi dân nữ là có chuyện gì?"
"Không có việc gì, chẳng qua là cảm thấy ngươi có chút cổ quái, qua đây cho trẫm xem một chút!" Lâm Bắc Phàm ngoắc ngoắc tay.Đối phương do dự một hồi, sau đó từ từ bước tới: "Vâng, đại nhân!"
"Ngẩng đầu lên, để trẫm nhìn xem!" Lâm Bắc Phàm nói.
Nàng lấy tay che mặt, xấu hổ sợ hãi mà ngẩng đầu lên.
"Bỏ tay của ngươi xuống, trẫm muốn xem dáng vẻ của ngươi!" Lâm Bắc Phàm lại nói.
"Vâng... đại nhân!" Rốt cuộc nàng cũng buông tay xuống, lập tức lộ ra một khuôn mặt đầy râu quai nón.
"Ô."
Lâm Bắc Phàm sợ hết hồn: "Mẹ kiếp! Thật xấu!" Giơ tay lên, một cái tát quất tới.
"Đùng"
Cung nữ râu quai nón vừa ôm mặt, vô cùng ủy khuất nói: "Đại nhân, tại sao lại đánh nô tỳ?"
Lâm Bắc Phàm nói một cách hoảng sợ: "Bởi vì ngươi dọa hết công đức mười năm của trẫm, không đánh ngươi thì có tội!
" Cung nữ: "..."
"Ngươi tên là gì?" Lâm Bắc Phàm lại hỏi.
Cung nữ cúi đầu: "Khởi bẩm đại nhân, nô tì tên là Như Hoa"
Lâm Bắc Phàm lại vung chưởng đánh tới.
"Đùng"
Cung nữ đau đến mức nước mắt giàn giụa: "Đại nhân, tại sao lại đánh nô tỳ?'
Lâm Bắc Phàm!" Bởi vì ngươi không chỉ vũ nhục mẹ ngươi, mà còn vũ nhục cha ngươi. Làm sao bọn họ có thể sinh ra một tên tạp chủng như vậy!
Cung nữ: "...
Lâm Bắc Phàm hỏi: "Sao ngươi lại bị tuyển vào trong cung?"
"Chuyện này..."
"BốpI"
Cung nữ râu quai nón bối rối:"Đại nhân, nô tì không nói gì, tại sao ngài lại động thủ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!