Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hôn Thê Là Trẻ Con

Chương 26 Khó tìm được chân ái đời người

Doãn Đan Tâm đứng tựa đầu vào lồng ngực Hàn Tử Lam, một lúc sau Roy quay lại, Hàn Tử Lam đang muốn chạy đến phía bạn hỏi xem tình hình, Doãn Đan Tâm có chút hoảng sợ quay đầu vào ôm lấy hắn, khóc mệt làm giọng nói của cô cũng yếu xìu: “Dylan, anh đừng bỏ tôi để có được không?” Hàn Tử Lam không nói, chỉ cảm thấy tội nghiệp cô, hắn đứng im đợi Roy đi tới. “30 phút nữa sẽ có phi cơ tới đón em ấy”

Hàn Tử Lam đưa cô vào trong nhà hàng nghỉ ngơi, sau đó lấy khăn lạnh giúp cô lau mặt, Doãn Đan Tâm lại nằm dài trên bàn chờ đợi để được về, Đan Tâm không khóc nữa, Roy mới bình tĩnh trêu cô: “Có phải ở nhà ba mẹ em rất nuông chiều em hay không?”

Roy xuất thân trong một gia đình quý tộc nhưng hắn không phải kiểu dáng hoàng tử chỉ biết ăn chơi thác mạng bằng tiền của ba mẹ mà hắn đã ra đời từ rất sớm, tự mình trải qua đủ loại chuyện, vốn sống vô cùng phong phú.

Còn Doãn Đan Tâm, cô dường như không có một chút năng lực phản xạ nào mỗi khi gặp nguy hiểm hay bất ngờ. Chính vì vậy mà Roy nghĩ rằng cô được bảo bọc cẩn thận, chưa từng gặp qua những loại chuyện như thế này nhưng hắn lại không biết cô đã phải trải qua rất nhiều lần âm dương cách biệt với người thân khiến cô đụng chuyện sẽ chỉ biết sợ hãi và không biết phải phản ứng ra làm sao.

“Ba mẹ tôi mất rồi, mất từ lúc tôi còn nhỏ, nhỏ đến mức tối không thể nhớ được hình dáng của bọn họ trông như thế nào nữa. Tôi được ông tôi một mình nuôi lớn thành người, hiện tại ông cũng đã đi theo bọn họ rồi. Trên thế gian này, về sau chỉ còn một mình tôi.”

Doãn Đan Tâm không dùng tiếng anh để nói nên Roy không hiểu được, cô nằm trên bàn, nói bằng một chất giọng yếu ớt cùng bị thương. Hàn Tử Lam có biết một chút về gia cảnh của cô, hắn chậm rãi đặt tay lên đầu

cô mỉm cười: “Từ nay về sau, để tôi làm người thân của em có được không?” Doãn Đan Tâm chỉ cong khóe môi nhẹ cũng tạo ra một nụ cười rất đẹp, Doãn Đan Tâm rất thích cười, và hắn công nhận nụ cười của cô rất đẹp, nhất là ánh mắt cũng biết cười của cô, điều đó rất dễ lây niềm vui từ cô qua người khác. “Dylan, anh hài hước thật đấy. Một lát nữa tôi sẽ rời khỏi đây rồi, rất có thể đến khi tôi và anh chết đi cũng chưa chắc gặp được nhau thì anh làm sao có thể làm người thân của tôi được?” Doãn Đan Tâm ngồi dậy đưa hai bàn tay trắng trẻo đặt lên tay hắn mỉm cười: “Nhưng tôi sẽ cất anh sâu tận trong tim, sau này khi nhìn thấy biển cả tôi sẽ tưởng nhớ về anh và ghi lòng tạc dạ những gì anh đã giúp đỡ cho tôi”.

“Tưởng nhớ?” Hàn Tử Lam thở dài: “Tôi vẫn còn trẻ, em có thể cho tôi sống thêm vài năm báo hiếu cha mẹ xong rồi mới tiễn vong tôi đi được không?”

Doãn Đan Tâm chỉ cười trừ, dù là một nụ cười nhẹ nhưng với Hàn Tử Lam cũng rất đáng quý, hắn đưa tay đặt lên đầu cô: “Cô bé, em phải biết tự chăm sóc bản thân!” Doãn Đan Chỉ mỉm cười nhẹ nhìn Hàn Tử Lam, đó cũng là nụ cười mà về sau hắn vẫn luôn ghi nhớ, trước khi lên máy bay về nước, Doãn Đan Tâm ôm chặt lấy Hàn Tử Lam và Roy tạm biệt, những người bạn cô chỉ vô tình quen biết nhưng lại được bọn họ nhiệt thành giúp đỡ. Doãn Đan Tâm ngồi trong máy bay tạo hình dáng trái tim trên đầu không biết Hàn Tử Lam và Roy có thấy không, cô thoải mái ngả lưng một cái, Doãn Đan Tâm hớn hở như một đứa trẻ được kẹo, vui vẻ nói: “Về nhà thôi!”

***

4 giờ chiều ở biệt thự Proud, Dư Cảnh Nam đích thân đến nhà để đón bọn họ trở về nhưng kết cục lại chỉ có một mình Hàn Lam Vũ bước xuống, Dư Cảnh Nam đi trước, Ngô quản gia và Vú nuôi đi theo sau, sau đó là hai hàng người làm trang

phục chỉnh tề xếp hàng đều đi tới cúi đầu chào một tiếng: “Cậu chủ!” Dư Cảnh Nam ngó nghiêng đằng sau không thấy ai liền trực tiếp hỏi Hàn Lam Vũ: “Doãn Đan Tâm, cô ấy không về cùng cậu sao?”

“Con nhóc đó lại ham chơi bỏ đi đâu rồi, tối nay Trân Trân sẽ đưa cô ấy về!” Hàn Lam Vũ cởi cúc áo vest nhìn hắn trả lời.

Dư Cảnh Nam kinh ngạc đáp: “Cái gì? Cái cô Triệu Y Trân kia cũng có mặt ở đó sao? Nhưng làm sao Doãn Đan Tâm lại quen biết cô ta? Hơn nữa, cô ấy không biết quan hệ giữa hai người à?”

“Vốn dĩ không biết, nhưng bây giờ thì biết rồi” Hàn Lam Vũ bước vào trong nhà. Mọi người đều bước theo phía sau lưng hắn chỉ có vú nuôi và Henry là vẫn đứng

đó. Dư Cảnh Nam thực sự không hiểu nổi: “Cậu thật lòng với Triệu Y Trân đấy à? Mà thôi, không bàn đến chuyện của cậu, cậu tin cái cô Triệu Y Trần đó sẽ tháp tùng cô vợ nhỏ của cậu về thật đấy à?”

“Có gì lạ đâu chứ? Dư Cảnh Nam, tớ vừa ký được một hợp đồng khủng, tối nay cậu phải ở lại ăn mừng cùng tớ đấy!” Hàn Lam Vũ nói rồi đi về phòng muốn tắm.

Giọng nói của Dư Cảnh Nam vọng theo: “Tớ thật không hiểu nổi sao cậu có thể để vợ và tình nhân đi chung như thế được. Thật khâm phục cậu đấy!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận