Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hôn Thê Là Trẻ Con

Chương 57: Hàn Lam Vũ, tôi ghét chú!

“Tôi không gọi anh ấy tới, chú muốn nghĩ thế thì nghĩ”

Doãn Đan Tâm đã giải thích không biết bao nhiêu lân hắn vẫn không chịu tin cô.

Doãn Đan Tâm hiện tại vừa lo lắng cho Tu Kiệt, vừa không hiểu chuyện gì đang xảy ra, sáng nay không phải Hàn Lam Vũ vẫn còn đang vui vẻ sao? Sao đột nhiên lại biến thành một người hung hăng đáng sợ như vậy chứ? “Không phải em thì là ai? Không phải hắn ta tới để tìm em sao? Doãn Đan Tâm, em và hắn rốt cuộc có mối quan hệ như thế nào? Chẳng lẽ em đã quên, tôi mới là chồng của em?”

Hàn Lam Vũ như biển thành một con người khác, hắn nắm chặt cổ tay cô đau điếng, ép cô vào bức tường không lối thoát, gương mặt Hàn Lam Vũ đặc biệt đáng sợ, cô vốn không nghĩ hắn lại là một kẻ lưu manh đáng sợ như thế, liền không nói lý mà ra tay đánh người.

Doãn Đan Tâm không thèm giải thích nữa, dù sao có nói hẳn cũng không tin lời cô.

Sự im lặng của cô lúc này giống như môi lửa cho cơn thịnh nộ của Hàn Lam Vũ.

Hắn đưa tay bóp miệng cô, ép cô phải nói chuyện.

Doãn Đan Tâm đau tới mức nước mắt chảy thành hàng.

Cô đưa tay nắm lấy tay Hàn Lam Vũ muốn hắn buông ra, khó nhọc nói: “Rốt cuộc chú muốn tôi giải thích như thế nào thì mới chịu tin?”

Hàn Lam Vũ nhìn thấy cô khóc, trong lòng có chút không nỡ, hắn mềm lòng nối lỏng tay ra nhìn cô, giọng điệu cũng hạ thấp xuống như một tia hi vọng cuối cùng: “Rốt cuộc em có biết, hẳn là thiếu gia của tập đoàn Edsel?”

Doãn Đan Tâm ngước mặt lên nhìn hắn, Hàn Lam Vũ vô cùng chờ đợi câu trả lời của cô.

Đan Tâm đương nhiên không muốn nói dối hắn, hôm đó Trương Tu Kiệt đúng là đã nói thật về gia thể của mình.

Doãn Đan Tâm ngây thơ gật gật đầu vài cái: “Biết chứ, chúng tôi là bạn học của nhau mà”

Hàn Lam Vũ nhìn thấy ánh mắt ngây thơ cùng chân thật của cô làm hắn phát điên, giá như cô còn muốn giấu hắn thì hắn sẽ chấp nhận để cô qua mặt, hắn sẽ giả câm giả điếc như không biết chuyện gì cả.

Hàn Lam Vũ tức điên đưa tay tát cô một cái, Doãn Đan Tâm thoáng chốc tưởng như trời đất đảo lộn, da mặt cô mỏng, Hàn Lam Vũ chưa dùng hết sức một bên má đã sưng lên, da mặt cô trắng đến mức in dấu năm ngón tay của hắn.

Doãn Đan Tâm có chút chóng mặt, cô năm luôn trên sàn đau đớn, vết thương ngoài da theo năm tháng có thể chữa lành nhưng tuyệt đối sẽ không thể chữa khỏi vết thương lòng.

Cô đau đớn vì nhận ra bản chất hung bạo của người đầu kề gối ấp với cô.

Bọn họ cũng được xem như đã có một mối quan hệ viên mãn, rất vui vẻ, đó có thể không phát triển giống như tình cảm nam nữ hoặc bọn họ vẫn chưa thể nhận ra nhau nhưng Đan Tâm đặc biệt hạnh phúc trong mối quan hệ với Hàn Lam Vũ.

Một khi bức tường niềm tin bị đánh đổ thì có củng cố cũng là những vết xước vụn vỡ trong lòng.

“Tại sao? Tại sao em lại làm như thế? Tại sao em lại muốn đâm sau lưng tôi? Em có tình cảm với hắn?”

Hàn Lam Vũ quỳ xuống bên cạnh cô, tức giận đấm xuống mặt sàn mấy cái đến chảy máu.

Doãn Đan Tâm hô hấp có chút khó khăn, cô gạt đi dòng nước mắt lại có một dòng nước mắt khác rời xuống, cô lắc đầu mệt mỏi yếu ớt lên tiếng: “Hàn Lam Vũ, tôi không muốn nói chuyện với chú, chú tránh ra điU Doãn Đan Tâm vừa đẩy hẳn ra, hình ảnh vú nuôi xuất hiện rõ ràng trong con ngươi của cô, bà vịn tay lên cánh cửa, một tay ôm lấy lông ngực hô hấp trở nên khó khăn sau đó cứ thế mà ngã xuống trước mặt cô, nằm bất động trên sàn, Doãn Đan Tâm muốn chết ngay tại chỗ, không phải bà đã nhìn thấy cảnh tượng từ nãy tới giờ? “Vú ơi…

Vú ơi…”

Đan Tâm gào lên muốn bò về phía bà nhưng Hàn Lam Vũ đã nắm chặt lấy vai cô, Doãn Đan Tâm xoay đầu lại nhìn, ánh mắt chứa đựng sự thất vọng lẫn đau đớn nhìn Hàn Lam Vũ: “Nếu tôi nói không có gì chú sẽ không tin đúng không? Rốt cuộc chú cũng không tin tôi vậy chú còn muốn hỏi tôi làm gì? Phải, tôi và Tu Kiệt chính là mối quan hệ như chú nghĩ đấy, được chưa?”

Đan Tâm gào vào mặt hẳn rồi dùng hết sức chạy tới đỡ lấy vú nuôi, tay bà lạnh ngắt, đôi môi tím tái, Doãn Đan Tâm sợ đến mức mặt cắt không còn giọt máu, bà là người thân duy nhất còn lại của cô, nếu bà cũng giống như ông nội bỏ cô mà đi, Đan Tâm thực sự không biết phải sống tiếp như thế nào.

Cô xoa xoa bàn tay bà, một tay chà đi chà lại một bên má mà Hàn Lam Vũ đánh, cô lắc lắc đầu: “Cháu không sao, cháu không đau đâu, vú tỉnh lại đi, vú đừng bỏ cháu.

Vú ơi, vú có nghe thấy lời cháu nói không? Vú ơi! Vú ơi..”

Doãn Đan Tâm quay đầu tìm kiếm sự giúp đỡ nhưng không thấy một ai, đang lúc thất vọng tràn trề, một thân hình cao lớn xuất hiện ở phía thang máy đang chạy về phía cô, nước mắt làm nhòa đi tất cả cho đến khi bàn tay người nào đó nắm chặt lấy tay cô: “Đan Tâm, Đan Tâm, em làm sao vậy?”

Doãn Đan Tâm dường như đã thấy một hình bóng rất quen, đây có phải là một giấc mơ hay không? Nếu là một giấc mơ làm ơn hãy cho cô tỉnh lại.

“Dylan, vú nuôi của tôi…”

Người nọ không đợi cô nói thêm mà cúi người bế vú nuôi của cô chạy đi, Doãn Đan Tâm cũng đứng dậy chạy theo nhưng đầu óc choáng váng khiến cô ngã nhào về phía trước.

Hàn Lam Vũ có chút bất ngờ nhìn người đàn ông vừa bể vú nuôi chạy đi, Hàn Tử Lam về nước từ lúc nào? Lại còn có vẻ như quen biết với Đan Tâm nữa chứ.

Hàn Lam Vũ tiến đến đưa tay muốn đỡ Đan Tâm đứng dậy, cô lập tức hất tay hắn ra gào lên: “Chú biến đi.

Cả đời này tôi không muốn gặp lại chú nữa!”

Doãn Đan Tâm vừa dứt lời, Dư Cảnh Nam đã chạy tới, hắn có chút giật mình khi nhìn thấy tình trạng của Đan Tâm nhưng cứu người quan trọng, Dư Cảnh Nam vừa nhận được tin nhắn của Hàn Lam Vũ lập tức có mặt: “Vú nuôi đâu?”

Ngô quản gia chạy phía sau Dư Cảnh Nam đã tới, vội vàng nói: “Đang ở trong xe của Hàn thiếu, Dư thiếu gia, nhanh lên!”

Dư Cảnh Nam không chần chừ lập tức chạy đi.

Doãn Đan Tâm hai bên tai ù đi, cái gì mà Hàn thiếu, người vừa rồi là ai? Thực sự Dylan đã xuất hiện ở đây sao? Doãn Đan Tâm chống tay đứng dậy, Hàn Lam Vũ mặt lạnh như tiên, hắn vốn dĩ không thể tha thứ cho cô được.

Hàn Lam Vũ nắm lấy tay Đan Tâm kéo vào trong rồi hất cô xuống giường.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận