Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hôn Tôi Đi, Đồ Dối Trá

Tôi im lặng nhìn anh. Khuôn mặt vốn đã thờ ơ của anh lộ ra chút khó chịu.

Nhìn vào nếp nhăn nhỏ giữa hai hàng lông mày của anh, tôi thẳng thừng đáp: “Không.”

Keith lại hỏi, “Vậy cậu nghĩ tôi có muốn biết không?”

Giữ phong thái cứng rắn, tôi đáp: “Không, nhưng báo cáo mọi chuyện cho ngài là công việc của tôi.”

Lần này Keith thực sự bực bội mà lách ra khỏi cửa.

“Đừng làm phiền tôi bằng mấy chuyện vặt vãnh này.”

Những chuyện xảy ra với người khác còn không làm anh ta bận tâm bằng hạt bụi đang lơ lửng trước mặt. Mặc dù đã biết rõ điều đó, nhưng tôi không thể không ngăn mình cảm thấy thất vọng khi anh như thế này. Thậm chí tôi còn thất vọng hơn khi trái tim mình bỏ qua mọi tính xấu của anh, vẫn không ngừng đập mạnh trong lồng ngực khi thấy khuôn mặt không tì vết ấy.

“Thành thật xin lỗi đã làm ngài không vui. Cuộc họp đã được chuẩn bị chu tất. Mọi người đều đang đợi ngài.”

Keith thở dài, như đang muốn nói tôi thật thảm hại. Tôi định nối gót đi theo anh, Keith đột nhiên quay phắt lại.

“Cậu lại làm gì vậy?”

“Tôi đang đi theo ngài, thưa ngài Pittman.” Tôi nhìn thẳng vào anh mà đáp.

Keith trợn trừng tôi với điệu bộ không thể tin nổi. “Với bộ dạng này? Cậu muốn làm tôi mất hết mặt mũi phải không?”

“Tại sao bộ dạng này của tôi lại khiến ngài mất mặt?”

Tôi muộn màng nhận ra mình đã phạm phải một sai lầm lớn. Tôi bỗng bối rối, Keith cũng dừng lại, nghiêng đầu sang một bên, nheo mắt nói:

“Cậu thôi hỏi mấy câu ngu xuẩn như thế này nữa, được không?”

“…Tôi xin lỗi.”

Tôi xin lỗi ngay tức khắc. Anh vẫn chau mày tỏ vẻ không hài lòng, rồi sớm quay lưng bỏ đi.

“Yo.”

Nghe thấy tiếng gọi, Keith và tôi đồng thời quay lại. Tôi không nhìn rõ người vì lúc ấy Keith đang chắn mất tầm nhìn của tôi. Nhưng nhờ vào mùi hương ngọt đang khuếch tán trong không khí, tôi không cần nhìn mà cũng biết đó là ai.

Quả là vật họp theo loài. Bạn của Keith cũng giống như anh. Là một Alpha trội hấp dẫn, ngoài tiền và quyền ra thì chẳng còn gì khác. Hơn nữa, còn là tay chơi mã cầu cùng anh. Nếu phải chỉ ra điểm khác biệt, thì anh ta không nóng tính như Keith. Grayson Miller yêu say đắm tất cả bạn giường của anh ta, vấn đề duy nhất là anh ta cũng dứt tình một cách chóng vánh và lạnh lùng.

Có một chuyện khá nổi tiếng về Grayson, anh ta cười lớn trước mặt một cô gái chuẩn bị tự sát sau khi bị anh ta đá. Điều đáng sợ nhất là anh ta cười sảng khoái như thể anh ta chưa bao giờ xem một chương trình nào giải trí như thế này. Anh ta nói với cô gái đang tuyệt vọng:

“Chúa ơi, cô có làm quá hơn nữa cũng chẳng có nghĩa lý gì với tôi đâu. Nhưng nếu cô vẫn muốn làm trò cười cho tôi có vài giây vui vẻ, tuyệt, cứ tiếp tục đi. Ít ra ở phương diện này, cô vẫn có ích.”

Nói xong, Grayson cười rất lâu. Anh ta còn ưỡn người cười khúc khích nhưng thể anh ta đang thực sự giải trí. Trong tất cả những người có mặt tại hiện trường, chỉ mình Grayson là người duy nhất cười.

Đó là cách mà mối tình bi thảm này kết thúc. Thật may vì cô ấy tự tử không thành, nhưng mọi người bảo, cô ấy phải điều trị tâm lý trong một thời gian dài. Dĩ nhiên, Grayson chẳng mảy may quan tâm điều đó. Anh ta lại lên đường tìm kiếm tình yêu mới, sau khi nói lời yêu đương nồng nàn thì lại trở mặt, và tiếp tục vòng lặp luẩn quẩn này.

Đúng là thứ mặt dày trơ trẽn, lúc còn đang yêu đương, anh ta luôn tuyên bố anh ta yêu họ thật lòng bằng đôi mắt lạnh nhạt.

“Ôi trời, không phải Yeonwoo đây sao? Lâu rồi không gặp cậu.”

Tôi khô khốc ngước nhìn người đàn ông ăn mặt hở hang. “Xin chào, ngài Miller.”

“Nói với cậu biết bao nhiêu lần rồi, gọi tôi Grayson là được.”

Anh ta tặc lưỡi rồi chìa tay ra, tôi nhanh chóng lùi lại. Thấy cảnh này, Keith bèn lắc đầu.

“Dừng lại đi. Cậu ta không phải thứ đồ chơi mà cậu có thể đùa giỡn được đâu.”

“Đồ chơi? Tôi luôn yêu thật lòng mà.”

“Tôi xin phép từ chối.” Tôi chắc nịch cắt ngang.

Hai người đàn ông đồng thời quay sang nhìn tôi. Đứng trước hai người đàn ông lực lưỡng cao gần hai mét, làm tôi áp lực đến mức suýt nghẹt thở. Tôi thẳng người nhìn lên, dường như nhỏ bé đến bất lực so với họ.

Keith nhìn tôi rồi chế giễu. “Khẩu vị của cậu cũng quái thật đấy.”

“Tôi á?” Grayson tỏ vẻ ngạc nhiên quay về phía anh. Keith lại nhìn tôi từ đầu đến chân, như là đang đánh giá. Rồi anh quay qua nói với Grayson.

“Chỉ mình cậu mới có ý đồ với cậu ta thôi.”

Có lẽ Keith là người duy nhất nói mấy lời như vậy ngay trước mặt đối phương. Nhất thời tôi không thể kiềm chế được vẻ mặt của mình. Thật may, hai người kia đang đối mặt lảm nhảm với nhau, không để ý thấy tâm trạng bất ổn của tôi.

“Sao thế? À phải, cậu không lên giường cùng Omega nam nhỉ?” Grayson khúc khích cười hỏi. “Cậu đúng là buồn cười thật đấy. Trừ cậu và em trai tôi, tôi chưa bao giờ thấy một Alpha nào mà lại không ngủ với Omega. Cậu không thích Omega à?”

Keith nhíu mày. “Omega không phải là đàn ông sao? Tôi không có hứng thú ôm ấp với đàn ông.”

“Omega khác đàn ông bình thường chứ. Cậu phải ôm thì mới biết được.” Grayson cười và vỗ vai Keith “Cậu bỏ lỡ mất niềm vui rồi, thật đáng tiếc.”

“Bỏ tay ra khỏi người tôi. Tôi không cần loại vui vẻ như vậy.” Keith lạnh lùng hất tay Grayson ra, thờ ơ trả lời: “Trên hết, tôi không muốn nhìn thấy dương vật của tên đàn ông khác. Mới nghĩ đến thôi là đã thấy tởm lợm rồi. Chỉ có cậu mới phát tình khi nhìn vào thứ đó của đàn ông.”

Grayson đột nhiên ngả người về phía sau và cười phá lên. Một tràng cười sảng khoái đáng ngạc nhiên.

“Nghe này, làm tình với Omega không phải vậy đâu. A… nếu cậu thử rồi, cậu sẽ không bao giờ mở miệng nói vậy đâu. Kể cả khi đều là đàn ông, Omega vẫn khác biệt. Mọi người ngủ cùng Omega nam là bởi vì-”

Vừa nói đến đây, Grayson đột nhiên dừng lại và nhìn tôi – người đang yên lặng nhìn hai người trò chuyện. Chúng tôi chạm mắt nhau, anh ta bộc lộ sự ngạc nhiên muộn màng.

“Ôi chao, tôi thất lễ quá. Đáng ra không nên nói mấy chuyện như vậy ở đây. Chuyện này để sau hẵng nói.”

Nhìn anh ta tự chỉnh đốn lại cách cư xử sau khi đã huỵch toẹt ra tất tần tật mọi chuyện trong đầu trông khá là đạo đức giả. Dù sao anh ta nói vậy chứ cũng không có ý gì khác, mặt tôi không đổi sắc nhìn anh ta chằm chặp.

Keith thay tôi trả lời, “Không hề gì. Đằng nào cậu ta cũng chẳng để tâm chuyện này.”

Tôi thật sự bận tâm chuyện đó nhưng không để lộ ra ngoài. Người đàn ông này đâu phải chỉ mới đối xử như vậy với tôi ngày một ngày hai. Anh luôn làm tổn thương tôi bằng những lời vô tình như vậy.

Vẫn luôn là thế, chưa bao giờ thay đổi.

“Cậu có tấn công quyết liệt cũng chẳng sao, nhưng sẽ hối hận đấy. Bởi vì cậu ta thực sự là kẻ nhạt nhẽo nhất mà tôi từng biết.”

“Vậy sao?” Grayson mỉm cưởi, chăm chú nhìn tôi. “Tôi lại thấy cậu ấy rất thú vị lúc ở trên giường.”

Keith nhún vai rời khỏi phòng như thể muốn nói ‘đó không phải việc của tôi.’ Grayson nhẹ nhàng vẫy tay với tôi, theo Keith rời khỏi.

Đến khi chỉ còn lại mình tôi, tôi mới dựa vào bàn và run rẩy thở dốc. Bỗng nhiên, tôi cảm thấy bên dưới ẩm ướt, bèn hốt hoảng lao vào phòng tắm để kiểm tra, hóa ra đúng như tôi nghĩ. Tôi không thể mong đợi những kẻ kiêu ngạo đó cân nhắc việc thu lại Pheromone của bọn họ. Những người ấy cũng chẳng thèm che giấu việc họ là ‘Alpha trội’. Thậm chí còn không nghĩ đến những tổn thương của người khác khi hít phải mùi hương của bọn họ.

“Chết tiệt-” Tôi nhỏ giọng rủa thầm khi đang ngồi trên bệ toilet.

Tôi vuốt ve phía trước của mình. Đúng là tồi tệ mà. Đám Alpha trội đáng ghét đi chết hết đi.

Phía dưới bắt đầu ngứa ngáy, tôi cắn môi.

“Keith.”

Chỉ cần nghĩ đến mùi hương của anh cũng đủ để khiến tôi phát tình. Tôi nhắm mắt lại, mặt đỏ bừng, liên tục gọi tên anh. Khi tưởng tượng anh đang đè lên tôi với cơ thể trần truồng, cậu bé của tôi cương cứng, dựng thẳng dậy.

Tôi nắm lấy dương vật Keith vô cùng kinh tởm mà điên cuồng xoa nắn nó. Chân tôi dang rộng ra theo bản năng, phía sau đã ướt sũng. Tôi như phát điên muốn nhét vật gì đó vào trong. Nhưng tôi không làm được. Ý nghĩ nhét vật gì đó vào giữa hai chân làm tôi kinh hãi. Tôi còn chưa sử dụng sextoy lần nào, dù cho nó rất phổ biến. Nhưng nếu Keith dùng thằng nhỏ của anh ấy đâm sâu vào cơ thể của tôi, nếu có chuyện đó xảy ra, chắc tôi sẽ sung sướng đến mất trí mất.

“A, a… ha.”

Giờ thì không thể kiềm được nữa, tôi để tiếng rên rỉ của mình trào ra khỏi vòm họng. Phía sau của tôi bây giờ vừa nóng vừa ngứa ngáy đến phát điên. Chất dịch nhờn đặc quánh nhỏ giọt thành những sợi chỉ dài. Mỗi khi tay tôi cọ vào da thịt, dịch tiết ọc ọc từ quy đầu trào ra. Tôi điên cuồng cọ xát phía trước, hòng giải phóng những ham muốn dâm dục đang cao trào của mình.

“Keith-”

Chất lỏng màu trắng đặc sệt phun ra, tôi lại gọi tên anh. Vẫn luôn là thế, tôi nghĩ đến anh mỗi khi tôi thủ dâm, và tự lên đỉnh khi gọi tên anh. Nếu Keith phát hiện chuyện này, anh sẽ bóp chết tôi.

“Ha, ha…”

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận