Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!


Tại phòng khách biệt thự Trần Vũ, một cảnh tượng không mấy xa lạ đang được diễn ra. Nguyễn Hà Trung bộ dạng hùng hổ, đôi mắt già nua hằn hộc nhìn Trần Vũ Dương đang chột dạ ở đối diện.
Hừ, bởi vì chuyện ầm ĩ của Hải Phong, mà gia tộc Nguyễn Hà cùng nhà họ Hoàng rước lấy không ít rắc rối. Cho nên mới mắt nhắm mắt mở cho Trần Vũ Dương có cơ hội cướp lấy cháu gái ông yêu thương nhất. Nhưng mà mới được một ngày thì Jerry hoạt bát đáng yêu của ông phải giống như cái bánh chưng để người ta quấn tới bó lui, cuối cùng phải nằm bất động trên giường. Thử hỏi cơn giận này ông không tìm hắn tính sổ thì kiếm ai đòi đây.
Dưới cái nhìn như tia tử ngoại của Nguyễn Hà Trung, Trần Vũ Dương mấy mươi năm nay luôn kiêu ngạo nhưng giờ phút này cũng chột dạ mà lãng tránh. Quả thật ông có chút xấu hổ a, hơn năm mươi năm nay cuộc chiến giữa ông và Nguyễn Hà Trung diễn ra như cơm bữa, nhưng lúc nào cũng ở thế cân bằng, không nghĩ tới vì chuyện nhỏ nhặt này mà bất đắc dĩ phải lâm vào thế yếu.
-Thôi được rồi, hai cái người này! Nguyễn Hà Trung mục đích chúng ta đến đây không phải là đấu mắt a.
Ngồi bên cạnh hai người, Hoàng Khương uống hết một ấm trà mới bất đắc dĩ lên tiếng. Làm bạn với hai người tính tình trẻ con này, những chuyện như vậy ông nhìn cũng quen mắt. Chỉ là một tiếng đồng hồ trôi qua, trà cũng uống hết, ông không lên tiếng thì không được rồi.
-Hừ, tôi mới không thèm chấp với ông ta. Hôm nay tôi nhất định phải mang Jerry về.
Nguyễn Hà Trung lúc này mới hừ lạnh, nhìn Trần Vũ Dương lớn tiếng nói.
-Ách… Gia gia chuyện này là cháu không tốt. Vì cháu không cẩn thận nên mới… Cháu xin nhận lỗi với ông. Nhưng mà xin ông cho cháu được chăm sóc Hải Nghi đi.
Hải Nam đứng bên cạnh Trần Vũ Dương nghe thấy lời nói của Nguyễn Hà Trung, lập tức cúi đầu nhận lỗi. Bộ dạng chân thành khiến người ta không nỡ trách tội.
-Được rồi, nên bỏ qua đi thôi. Dù sao con bé chỉ bị trẹo lưng, sẽ không đáng ngại. Hôm nay, chúng ta đến đây là có chuyện quan trọng để nói.

Hoàng Khương nghiêm túc nói. Giọng nói đầy uy lực không ai dám phản đối. Điều này chứng tỏ ông cũng đã một thời oanh liệt trên thương trường, nếu không cái bảng hiệu Hoàng Gia chắc chắn sẽ không thể bằng vàng và rực rỡ cho đến ngày nay.
Trần Vũ Dương hiểu ý, ọi người lui ra. Trong phòng chỉ còn lại năm người, đó là: Nguyễn Hà Trung, Trần Vũ Dương, Hoàng Khương, Hải Nam, cùng một người nảy giờ vẫn im lặng là Hoàng Tử Minh.
-Chúng ta điều tra được, Đặng Chi Dân lần này cũng quyết định tranh cử người thừa kế.
Nguyễn Hà Trung trở về bộ dáng nghiêm túc, âm trầm mở miệng.
-Là ai? -Trần Vũ Dương hỏi, ông thật tò mò muốn biết con át chủ bài chưa lật của kẻ phản bội là gì.
-Cháu trai hắn- Đặng Vũ Khánh.
Hoàng Khương trịnh trọng nói.
Kết quả này không nằm ngoài dự liệu của mọi người. Từ khi Đặng Vũ Khánh trở về, không chút che dấu thân phận, thì bọn họ đã hoài nghi. Ngay sau đó Đặng Chi Dân ẩn nấp bấy lâu nay cũng đột ngột xuất hiện, đúng lúc việc lựa chọn người thừa kế sắp diễn ra của Dark.
Suy tính của ông ta mọi người ai cũng rõ cả. Hải Nam nắm chặt nắm tay, từ đầu hắn đã cảm nhận được ánh mắt Đặng Vũ Khánh nhìn Hải Nghi rất đặc thù, không phải là ánh nhìn lạnh lùng với người khác, hắn cảm nhận sâu sắc tình cảm đè nén của Đặng Vũ Khánh đối với Hải Nghi thực sự không kém hơn hắn.

-Như vậy…
Sắc mặt Trần Vũ Dương lúc này đã vô cùng khó coi.
Điều này biểu thị cho cái gì ông là người rõ ràng nhất. Lúc trước mục đích Nguyễn Hà Trung mang Hải Nghi ra nước ngoài đã dự tính được chuyện này.
Hải Nghi là người duy nhất có thể thừa kế Dark. Chỉ khi người nào kết hôn với Hải Nghi mới có thể thay cô gánh vác trọng trách này. Hiển nhiên trong trong tâm lý mọi người, người được chọn lần này không ai khác ngoài Hải Nam. Nhưng mà Đặng Chi Dân xuất ra con bài cuối cùng này, ý định giành lại quyền độc chiếm Dark của ông ta thật không thể nghi ngờ gì nữa.
Chỉ là với tư cách kẻ phản bội như ông ta lấy quyền gì mà độc chiếm Dark chứ.
-Đúng vậy, Hải Nghi chỉ là nước đi che mắt người khác mà thôi. Người thừa kế thực sự sẽ là một trong ba người: Hải Nam, Tử Minh và Đặng Vũ Khánh. Và chuyện hôn ước trước đây cũng chỉ là che mắt những thế lực ngầm đang có âm mưu tiêu diệt Dark mà thôi.
Nguyễn Hà Trung chậm rãi nói, trong mắt thoáng hiện lên một tia bất đắc dĩ. Đây cũng là điều ông dấu Hải Nghi, lừa gạt con bé suốt 17 năm. Kế hoạch của ông đã vô cùng hoàn hảo, có thể dụ được con cọp như Đặng Chi Dân lộ diện nhưng điều ông không nghĩ tới là Hải Nghi nhà ông đã thực sự có tình cảm với Hải Nam.
Ông sợ cho dù kế hoạch thành công hay thất bại thì Hải Nghi cũng sẽ không tha thứ cho ông.

Mọi người lúc này cũng đang lâm vào trầm mặc.
Nhìn Hải Nam đang nắm chặt bàn tay, Hoàng Tử Minh cười khổ. Hắn đã quyết định là người đứng sau mang cho Hải Nghi hạnh phúc, nhưng mà kết quả cuối cùng hắn đành bất đắc dĩ cướp đi hạnh phúc của cô.
Mọi người lâm vào trầm tư đều không có chú ý đến dáng người nhỏ nhắn đang đứng trên cầu thang. Hải Nghi lê tấm lưng còn đau nhói bước từng bước kiên định xuống lầu.
Nghe tiếng bước chân, mọi người đồng loạt xoay người nhìn lên, thì thấy Hải Nghi sắc mặt lạnh nhạt, một đường đi thẳng đến trước mặt bọn họ.
-Jerry con…
Lời đến khóe miệng lại không cách nào nói ra, Nguyễn Hà Trung chỉ chăm chú đối diện ánh nhìn thẳng tấp của cô.
Hải Nghi không biết đến đây từ lúc nào nhưng nhìn vẻ mặt của cô, mọi người mặc dù không muốn nhưng chắc rằng Hải Nghi có lẽ đã nghe được rõ ràng. Ánh mắt lạnh nhạt không gợn sóng, nhìn một lượt mọi người, cuối cùng dừng lại ở Nguyễn Hà Trung không nóng không lạnh nói.
-Tất cả là vì kế hoạch sao? Những chuyện ông làm đều vì giữ lại cái thế giới hắc ám mà ông cho tâm huyết suốt đời của ông sao?
-Ta…
Nguyễn Hà Trung muốn giải thích, muốn nói với cô rằng, không phải vậy. Thật ra ông không muốn tổn thương cô. Nhưng mà Hải Nghi không có cho ông cơ hội giải thích, cô nhìn Hoàng Tử Minh.
Hoàng Tử Minh vẫn như trước dịu dàng nhìn cô, nhưng mà lúc này đối với cô ánh mắt dịu dàng như thế thật đáng châm chọc.

-Hoàng Tử Minh. –Đây là lần đầu tiên cô nghiêm túc gọi tên hắn như vậy. Nhưng mà cảm giác này thật khiến cho hắn bất an, hắn chưa từng thấy cô lạnh nhạt như vậy nhìn hắn.
-Lúc trước anh tiếp cận tôi là vì gia gia sao? Năm đó anh đi Anh quốc cũng là vì gia gia sao? Bởi vì từ trước tới nay anh đã là một thành viên của Dark, hay nói đúng hơn anh chính là người của gia gia. Lần này anh về có phải hay không cũng vì Dark?
Từng câu từng chữ cô thốt ra giống như một quả chùy nặng nện thật mạnh vào lòng hắn. Hoàng Tử Minh chỉ lẳng lặng nhìn cô, hắn không muốn giải thích. Bởi vì hắn làm tất cả cũng chỉ mang đến hạnh phúc cho cô.
Hải Nghi thất vọng, người cô coi trọng nhất xem cô là phần thưởng, là món quà dành cho người thừa kế Dark. Người cô tin tưởng nhất lại dùng phương thức như vậy để tiếp cận cô. Vậy thì người cô yêu nhất thì thế nào?
Hải Nghi chậm rãi bước tới trước mặt Hải Nam, chăm chăm nhìn hắn, hi vọng có thể từ trong ánh mắt của hắn có thể tìm ra chút tình cảm nào đó.
Cuối cùng cũng không khiến cô thất vọng, cô nhìn thấy trong khóe mắt hắn là tình cảm nồng đậm, nhưng nhiều hơn là đau lòng cùng bất đắc dĩ. Hải Nghi nhìn hắn hỏi.
-Hôn ước là giả? Người thừa kế gì đó cũng giả? Vậy tình cảm của anh đến tột cùng là thật hay giả?
Nói rồi cô mỉm cười, nụ cười này làm chói mắt hắn, cũng làm tim hắn thật sâu rung đụng. Cô xoay người lạnh lùng bước đi, cô không muốn nghe thấy bất kì đáp án nào. Dù đúng hay sai, hắn cũng đã làm cô đau lòng.
-Đừng đi theo tôi.
Bỏ lại một câu như thế, thân hình nhỏ bé nhưng quật cường bước những bước chân kiên định ra đi. Từng bước chân cô đi giống như một cước một cước thật đau đánh vào lòng Hải Nam…


Nhấn Mở Bình Luận