Uất Noãn Tâm hiểu rõ bản thân mình sắp gặp họa lớn rồi!
Dù không ngẩng đầu lên, cũng cũng có thể tưởng tượng được sắc mặt của NamCung Nghiêu khó coi đến mức nào. Không khí xung quanh rất ít, làm cho cô sắpkhông thở nổi nữa rồi! Để tránh cho tình hình ngày càng căng thẳng, cô chỉ còncách chủ động mở miệng xin lỗi: “Thật xin lỗi! Tôi…”
“Xem ra cô thông minh hơn tôi nghĩ, lấy lòng tôi không được, liền chuyển mụctiêu sang Hướng Lăng Phong hử?”
“….” Lời nói này là sao? Cô trốn ở trong phòng anh, làm sao biết được sẽ cóngười đàn ông khác bước vào chứ? Bản thân anh không cảm thấy mắc cỡ sao?
Cũng đúng! Trong mắt của anh, cô là người không biết xấu hổ, là một kỷ nữkhông từ thủ đoạn nào quyến rủ anh, bất cứ chuyện gì cũng có thể làm được sao?Anh đã muốn bêu rếu, gán thêm tội cho cô, cô có giải thích cũng vô dụng!
Chỉ có thể nói: ” Nếu như anh đã nói như vậy, thì chính là vậy đi!”
Nam Cung Nghiêu thừa nhận bản thân bị thái độ làm ngơ, như không có chuyệngì xảy ra của cô làm cho bực mình, nhưng anh sẽ không thể hiện ra ngoài, để cônghĩ rằng anh đang để ý đến. Cô không đáng để cho anh phải tức giận, anh cũngkhông hề khó chịu, chỉ hơi ngạc nhiên là trên thế giới này tại sao lại có mộtngười phụ nữ hư hỏng đến vậy, đã vậy còn là người vợ trên danh nghĩa của anh nữachứ.
Anh cay độc nở nụ cười lạnh: “Cô yên tâm đi, tôi không cho rằng cô sẽ có lờigiải thích thứ hai!”
“Cô nghĩ gì, làm gì, tôi không muốn biết! Chỉ có điều, trước khi chúng ta lyhôn, cô tốt nhất hãy an phận làm tốt vai trò người vợ, thu hồi bản chất của mìnhlại.” Anh nở ra một nụ cười tà ác và tàn nhẫn: “Nếu không, sẽ có người vì sự dâmđãng của cô mà trả giá đó!”
Uất Noãn Tâm hiểu rõ người anh đang nói đến là ba cô, hai cha con cô đối vớianh mà nói chẳng qua chỉ là một con rắn đang nghĩ trăm phương ngàn cách tìm mộtcái tổ tốt để chui vào, nhất định phải dựa vào anh để duy trì sự sống, do đó côkhông thể không chịu đựng những lời sỉ nhục của anh.
Cho nên, cô không còn gì để nói nữa!
Chỉ là, cô hy vọng tận sâu trong trái tim anh vẫn còn tồn tại một chút….nhântính. Trên thế giới này, không phải chỉ có mình anh là con người, cô cũng cólòng tự trọng!
Sau khi Uất Noãn Tâm rời khỏi, Nam Cung Nghiêu mở TV lên, trên màn hình hiệnlên cảnh da thịt hỗn chiến. Anh cười lạnh, vì để quyến rũ anh, quả nhiên côkhông từ bất cứ thủ đoạn nào. Nếu đã như vậy, những lời anh nói ban nãy, cũngkhông có bất cứ oan uổng gì, cô lấy quyền gì bày ra bộ dạng như mình đang chịuthiệt thòi đó chứ.
Muốn giành được tình cảm từ anh, còn phải xem cô có xứng hay không đã.