Chương 147
Trong lòng có cái gì đó kỳ quái, anh ta quay đầu lại: “Đáng đời, không cần quan tâm đến cô ta, chúng ta đi thôi.”
Thẩm An Phú không biết rằng Thẩm An Nhiên giờ phút này khi đưa lưng về phía anh ta cho dù dùng sức che miệng lại, cũng không kìm được mà nôn ra một ngụm máu.
Máu đỏ tươi và nhớp nháp rơi xuống đất dọc theo kế tay nứt nẻ, bụng đau quặn thắt, hai mắt mờ mịt, bên tai nghe như có tiếng ong bay vào tai.
Cô nhìn vết máu trên mặt đất, đã lâu không nôn ra máu, suýt chút nữa cô đã quên mùi vị của máu.
Thẩm An Nhiên loạng choạng bước vào toilet ghé vào rửa tay thì nôn ra một trận, một chút thịt bò vừa ăn được lẫn lộn với máu toàn bộ phun hết ra ngoài theo.
Cô không có ăn cái gì, nôn đến cuối cùng cũng chỉ còn lại có nước chua sau đó ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương, thiếu chút nữa ân không ra, một người phụ nữ hốc mắt sưng đỏ, hai mắt đãm lệ mơ đồ trang điểm trên mặt đã trôi hết, đặc biệt là kẻ trang điểm mắt đã chảy thành một dòng, sắc mặt như giấy trắng không khác gì một con ma nữ.
Thẩm An Nhiên chống tay lên bồn rửa tay, kéo ra một nụ cười trước gương, nhưng nụ cười còn khó coi hơn là khóc.
Cô duõi một tờ giấy nhúng nước lau sạch lớp trang điểm bẩn trên mặt, tô thêm chút phấn và son môi, nhưng dù trang điểm như thế nào thì sắc mặt vẫn tiều tụy như vậy, tựa như dạ dày trong cơ thể của cô, cho dù có uống bao nhiêu là thuốc thì cũng vẫn tệ như vậy.
Thẩm An Nhiên dùng nước rửa sạch vết máu trong bồn rửa khi cô kéo khăn giấy ra, thì vài giọt máu trên mặt đất đã bị người khác lau sạch sẽ rồi, cô liền vo khăn giấy trong tay thành một quả bóng ném vào thùng rác.
Thẩm An Nhiên đi vệ sinh quá lâu, ngay lúc Lệ Đình Phong cho rằng cô bị lạc đường nên không tìm được đường trở lại, quyết định đứng dậy đi tìm cô thì nhìn thấy người đang tiến vào chậm rì.
“Làm sao lại đi lâu như vậy? Anh còn tưởng rằng em bị lạc đường”
Đợi Thẩm An Nhiên đi tới ngồi xuống, Lệ Đình Phong mới nhận ra sắc mặt của cô thật không tốt.
“Em làm sao vậy?”
Toàn thân Thẩm An Nhiên không có sức lực, ngay cả sức để chất vấn cũng không có, nhưng kỳ thật hỏi rồi thì phải làm thế nào đây? Sự tình có thể thay đổi sao? Có phải Tân Minh có thế một lần nữa trở về không?
Nếu cô vì Tân Minh mà đi chất vấn anh, Lệ Đình Phong chắc chắn Sẽ càng tức giật Thẩm An Nhiên lần đầu chán ghét quyền thế như vậy, quyền thế chính mình nắm ở trong tay chỉ ngại ít chứ không ai chê nhiều, nhưng khi người khác nắm giữ thì chẳng khác nào nắm giữ dây cứu sinh, như cá nắm trên thớt mặc người chém giết.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!