Lê Đình Phong có yêu Thẩm An Nhiên không?
Nói yêu, nhưng ngày đó, tại sao Lê Đình Phong thờ ơ nhìn Thẩm An Nhiên quỳ xuống dưới mưa, đập tan niềm kiêu ngạo của cô trước mặt mọi người. Nói không yêu, nhưng anh lại ở đây trông Thẩm An Nhiên hai ngày không chợp mắt.
Cô y tá lắc đầu và không nói gì hết. Lệ Đình Phong im lặng và bắt đầu đi lang thang như thể người vừa hỏi không phải là anh. Y tá đẩy xe thuốc ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt, buổi trưa Triệu Việt đem đến một xấp tài liệu báo cáo đưa cho Lệ Đình Phong. Sau khi đọc xong, Lệ Đình Phong ký tên vào một số văn bản khẩn cấp và đưa cho Triệu Việt, rồi mới hỏi: “Thẩm Đại Nam thế nào rồi?”
“Tôi đã nộp bằng chứng theo chỉ đạo của cậu, Thẩm Đại Nam không chết được.” Nhiều nhất là mất một chút tiền, điều này khiến cho Triệu Việt có hơi hoang mang và khó hiểu.
Tốn bao nỗ lực mới tống được Thẩm Đại Nam vào tù, tại sao bây giờ anh ta lại phải nộp chứng cứ cho tòa án để chứng minh sự vô tội của ông ta, chẳng phải điều này không những tốn công sức mà còn tiền mất tật mang sao?
Triệu Việt không hiểu, anh ta đã ở cạnh Lệ Đình Phong rất nhiều năm, biết rằng giám đốc từ trước đến nay làm ăn không bao giờ bị thua lỗ, anh làm việc rất độc ác, còn hơn cả tư bản bóc lột, có thể lột da xé thịt, nhất định không bao giờ để lại một chút cơ hội cho đối phương.
Lê Đình Phong hạ mắt: “Được rồi, cậu về đi.”
Triệu Việt không nhúc nhích, anh ta do dự nói: “Giám đốc Lệ, cô Hạ gọi điện cho anh nói nếu có vấn đề gì thì gọi cho cô ấy đến, hỏi anh khi nào về..”
“Không cần lo lắng cho cô ấy, cậu cứ tiếp tục theo dõi vụ án của Thẩm Đại Nam và xóa sạch các tin tức, video trên mạng về vụ quỳ gối của Thẩm An Nhiên đi.”
“…Vâng” Triệu Việt không ngờ mình chỉ hỏi bừa một cái thôi mà gặp nhiều chuyện phiền phức đến vậy, anh ta sờ chóp mũi rồi lặng lẽ rời đi.
Lê Đình Phong đứng dậy lấy một cốc nước ấm, khéo léo lấy tăm bông chấm nước lên đôi môi nứt nẻ của Thẩm An Nhiên.
Vốn dĩ anh chỉ là nói sẽ tha cho Thẩm Đại Nam một mạng, để cho ông ta ở trong tù cả đời, nhưng hiện tại anh thực sự có ý định thả Thẩm Đại Nam ra khỏi nhà tù, hoàn toàn đi ngược lại với kế hoạch trước đó. Anh cười chua xót. Triệu Việt không hiểu anh, đôi khi chính anh cũng không hiểu bản thân mình.
Tại sao lại làm điều này chứ?
Có lẽ anh không muốn chọc tức Thẩm An Nhiên, vừa không muốn nhìn thấy vẻ mặt buồn bã thất vọng trong mắt cô. Bây giờ Thẩm An Nhiên không thể chết, cô phải sống, cô có chung nhóm máu với Hạ Minh Nguyệt, và họ đã ký một thỏa thuận, nếu Hạ Minh Nguyệt gặp nguy hiểm, không có cô… anh sẽ phải cầu cứu ai?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!