Sáng hôm sau, Triệu Thanh Tuyết đi xung quanh các khu dân cư, sau một hồi tìm hiểu và thương lượng, cô đã thuê được một căn nhà nhỏ, giá thành cũng rất hợp lý. Bà chủ cũng rất dễ tính, mới gặp lần đầu nhưng cô thấy bà vô cùng thân thiện.
- “ Cháu được bao nhiêu tháng rồi. ”
Người phụ nữ ấy tên Du Lan, tuổi cũng độ 60, con cái thì đã đi làm xa. Là người tốt bụng, hoà đồng với mọi người xung quanh.
- “ Dạ…cháu chắc là tăng cân thôi ạ. ”
Triệu Thanh Tuyết thừa biết ý của bác chủ nhà nhưng tại sao cô có thể mang thai được chứ, đâu có dấu hiệu gì.
- “ Bụng nhô lên như vậy, chắc chắn không phải là tăng cân rồi. Cháu cứ đến bệnh viện khám cho yên tâm, nhìn qua ta cũng đoán cháu mang thai đến tháng thứ hai rồi. ”
- “ Dạ… ”
Triệu Thanh Tuyết gật đầu, cô mang hành lý lên phòng rồi đi đến bệnh viện gần đó. Cô bắt tàu điện ngầm đi cho an toàn. Ngồi trên tàu, cô không ngừng nghĩ ngợi đến câu nói của bác chủ nhà. Cô đang mang thai sao? Nhưng đâu hề có dấu hiệu gì?
Thoáng chốc đã đến bệnh viện, cô vào sảnh chính làm thủ tục khám bệnh và đến khoa sản ở nhà B chờ đợi. Có khá nhiều phụ nữ đang mang thai chờ khám, chẳng lẽ là cô có thai thật?
Chờ một lát thì đã đến lượt của Triệu Thanh Tuyết, vị bác sĩ người Canada nhìn cô một hồi rồi hỏi.
- “ Thời gian qua, trong người có thấy biểu hiện gì lạ không? ”
- “ Thèm ăn và muốn ngủ nhiều hơn bình thường một chút, ngoài ra không còn biểu hiện nào khác. ”
- “ Cô không bị ói hay kích ứng với một số món ăn mùi hôi tanh sao. Ví dụ như cá, tôm, hải sản… ”
- “ Không thấy ói, tôi vẫn ăn uống bình thường. Chẳng lẽ tôi có thai thật sao? ”
Trước câu hỏi của Triệu Thanh Tuyết, vị bác sĩ nhìn qua bụng cô rồi phán xét.
- “ Tôi không dám khẳng định nhưng tôi chắc chắn tỉ lệ đang mang thai của cô là 90%, tôi làm trong nghề đã lâu. Bụng cô đã nhô lên như thế, có khi cô mang thai vài tháng rồi mà cô không biết. Vào trong nằm đi, tôi sẽ siêu âm cho cô. ”
- “ Vâng ạ. ”
Triệu Thanh Tuyết đứng dậy, cô vào trong nằm xuống chiếc giường y tế theo chỉ dẫn của bác sĩ, bên cạnh còn có máy siêu âm.
Vị bác sĩ đi vào, ngồi xuống khởi động máy, bắt đầu siêu âm cho cô. Trong suốt quá trình đó, Triệu Thanh Tuyết đều được nhìn thấy hình ảnh trên màn hình.
- “ Xin chúc mừng, cô đã làm mẹ rồi. Đứa bé đã được hơn hai tháng, rất khoẻ mạnh. ”
- “ Cảm ơn bác sĩ. ”
Triệu Thanh Tuyết vừa mừng vừa sốc, quá đỗi ngạc nhiên cũng quá đỗi bất ngờ. Đứa con của cô lại xuất hiện vào lúc này, ngay sau khi cô ly hôn. Nó vốn dĩ đã tồn tại trong người cô từ hai tháng trước nhưng cô không hề hay biết.
- “ Cô đi ra ngoài, tôi sẽ nói những điều cần lưu ý trong suốt quá trình mang thai. ”
Vị bác sĩ tắt máy, đứng dậy đi ra ngoài, Triệu Thanh Tuyết cũng đi theo sau.
- “ Cô chú ý ăn uống, ăn những món ăn thanh đạm, chứa nhiều vitamin, sắt, canxi, chất đạm, chất khoáng,… Tập yoga, thể dục nhẹ nhàng. Không vận động quá mạnh, tránh tiếp xúc quá nhiều với màn hình điện tử, ánh sáng quá gắt. Dùng sản phẩm chăm sóc da, mỹ phẩm thiên nhiên, không chứa thành phần gây hại cho bé. Nên mặc đồ thông thoáng, rộng rãi, không nên mặc đồ bó. Ưu tiên giày thấp gót và dép đế bằng, có biểu hiện gì lạ phải đến bệnh viện ngay lập tức. Đến khám thai định kì hàng tháng. ”
Triệu Thanh Tuyết gật đầu, cô đã hiểu.
- “ Được rồi, cô hãy về nghỉ ngơi. Chú ý những điều tôi đã nói. Đây là giấy tờ, cô cầm về đi. ”
- “ Vâng, tôi biết rồi thưa bác sĩ. ”
Triệu Thanh Tuyết chào nữ bác sĩ trẻ, cầm tập giấy đi ra ngoài. Ngồi trên băng ghế, cô vẫn không tin nổi mình đang mang thai. Cô không còn sống cho chính mình nữa mà cô còn sống cho đứa con trong bụng.
Cô xoa bụng mình, mỉm cười hạnh phúc nói.
- “ Con yêu, mẹ con mình cùng nhau cố gắng nha. Mẹ xin lỗi vì không thể cho con một gia đình hoàn chỉnh nhưng ba con không muốn. Con hiểu cho mẹ nhé. ”
Triệu Thanh Tuyết trở về ngôi nhà nhỏ, về nhà trong niềm hạnh phúc. Cô sẽ không để cảm xúc của bản thân ảnh hưởng đến con cô nữa.