Ngày hôm sau, bạn bè và quan khách đã về hết. Chỉ còn Triệu Lâm ở đây, Ái Tuyền và Triệu Thanh Tâm đã về Bắc Kinh từ hôm qua.
Tinh thần của Triệu Thanh Tuyết đã dần ổn định hơn, cô bước xuống nhà. Những người ở đây, cô không biết nên gọi họ là gì, dù sao cô với anh cũng đã ly hôn rồi. Triệu Thanh Tuyết nhìn tất cả mọi người rồi cúi đầu, thay cho lời chào.
Tất cả mọi người phần nào hiểu tại sao Triệu Thanh Tuyết hành động như vậy, bà Thẩm Ngọc Vân dìu cô ngồi xuống sofa, sau đó nói.
- “ Con à, không nhất thiết phải làm như vậy đâu. Chúng ta ai cũng biết nguyên do Phong nó ly hôn với con, đợi nó quay về, hai con sẽ trở thành vợ chồng thêm một lần nữa. ”
- “ Đúng vậy ”
Tất cả mọi người đồng thanh, trong đó có cả ba cô. Mọi người thật sự quá tốt, Triệu Thanh Tuyết khẽ gật đầu, liệu có phải vì đứa bé này không?
- “ Con nghĩ mình nên về Bắc Kinh, không nên ở lại đây vì không có tư cách. Con và anh ấy đã ly hôn, vốn dĩ là không còn quan hệ. Còn những thứ anh ấy để lại cho con, con cũng sẽ không nhận bất cứ thứ gì. Chờ ngày anh ấy quay về, anh ấy sẽ ngồi vào vị trí vốn có đó. ”
Nghĩ đi nghĩ lại, Triệu Thanh Tuyết cũng không dám nhận những thứ đó. Ban đầu là của ai thì vẫn là của người đó, cô không có khả năng giữ chúng và cũng không có khả năng tiếp quản.
- “ Thôi mà con, mẹ biết con trai mẹ đã sai, khiến con chịu tổn thương hết lần này đến lần khác. Ly hôn thì vẫn có thể kết hôn lại kia mà. ”
Thẩm Ngọc Vân ra sức khuyên giải, không phải vì Triệu Thanh Tuyết mang trong mình dòng máu của Hàn Gia mà bà đã sớm coi cô như con gái. Những gì đã hứa với Dương Khánh Chi, chẳng lẽ bà lại không thực hiện được sao?
- “ Chờ đợi một người, con hoàn toàn chờ được, toàn tâm toàn ý chờ đợi một người nhưng con hiện giờ với mọi người là quan hệ gì đây. Con không còn là con dâu của Hàn Gia nữa, chúng con thật sự đã ly hôn rồi. ”
Trong lòng không muốn nói ra nhưng đó lại là sự thật, cô và anh thật sự đã ly hôn. Thực tế, cô với Hàn Gia là không có quan hệ gì.
- “ Anh ấy chờ con 17 năm, bây giờ con chờ đợi anh ấy nhưng tại sao lại là âm dương cách biệt chứ. ”
Triệu Thanh Tuyết nhìn lên bức ảnh gia đình, có cả cô và anh, cùng tất cả mọi người. Hạnh phúc biết bao, vậy mà giờ đây không còn bóng dáng của anh nữa.
- “ Con gái, Phong nó sẽ quay về, nhất định là như vậy. Con đừng bi quan nữa nhé. ” Triệu Lâm nhìn con gái, nói
Trong lúc Triệu Thanh Tuyết lưỡng lự thì luật sư của Hàn Dương Phong đến, anh ta chào từng người rồi bắt đầu nói.
- “ Chào mọi người, tôi là luật sư của Hàn Tổng. Theo nguyện vọng của anh ấy, mọi tài sản thuộc quyền sở hữu của Hàn Dương Phong đều trao lại cho vợ mình là Triệu Thanh Tuyết. Xin hỏi cô ấy có ở đây không ạ. ”
Triệu Thanh Tuyết nhìn vị luật sư trẻ, sau đó lên tiếng.
- “ Là tôi. ”
- “ Cô vui lòng kí vào tờ giấy này để hoàn tất thủ tục. ”
- “ Tôi không kí, cứ để đó, tài sản của ai thì là của người đó. Tôi không cần. ”
Triệu Thanh Tuyết vẫn khẳng định chắc nịch, cô không thể giữ, càng không có quyền sở hữu.
- “ Nếu cô không kí thì mọi thủ tục sẽ được hủy bỏ, sau cùng quyền sở hữu đều được về Hàn Tổng. Cô chắc chắn chứ? ”
- “ Đúng, tôi chắc chắn. ”
Anh chàng luật sư nghe xong, chẳng còn lí lẽ gì để thuyết phục Triệu Thanh Tuyết. Anh chào Hàn Gia rồi đi về văn phòng luật sư.
- “ Sao mọi người cứ phải thuyết phục con để làm gì? Có tác dụng gì sao? Con đã nói rồi, con không muốn dính líu tới bất cứ tài sản gì của Hàn Gia hết. ”
Triệu Thanh Tuyết vẫn giữ nguyên lập trường của mình, cô không bao giờ thay đổi quyết định.
- “ Được rồi, không muốn thì con không cần làm nữa. Nhưng con có thể đến Hàn Thị làm việc không, mẹ chỉ mong có như thế. Dù sao con vẫn có kinh nghiệm làm việc mà. ” Thẩm Ngọc Vân
- “ Dạ vâng, vậy cũng được ạ. ” Triệu Thanh Tuyết
- “ Con đang mang thai, vẫn cần sự chăm sóc tốt nhất, hãy ở Hàn Gia. Đến khi sinh đứa bé ra, lúc đó con về Triệu Gia vẫn được. ”
Triệu Lâm nói với con gái như thế vì ông nghĩ khi đó Hàn Dương Phong có thể sống sót quay về, hàn gắn tình cảm một lần nữa.
Triệu Thanh Tuyết nhìn mọi người, sau cùng vẫn lựa chọn ở lại. Cô nhìn mẹ chồng cũ, cô thật sự thương bà. Cô cũng không muốn đi nhưng cô bây giờ đâu còn vợ anh, chỉ là trong bụng cô đang mang dòng máu của nhà họ mà thôi.