Lục Diệp Bằng lết bước chân nặng trĩu lên phòng. Khi anh mở cửa đập trong mắt anh là căn phòng không có một ánh đèn. Không khí tĩnh lặng khiến anh muốn quay đầu không muốn đi vào.
Nhưng cuối cùng anh vẫn cũng đi vào trong.
Lam Lam không có trong căn phòng, nhưng hương thơm trên người cô thì vẫn còn ở đó.
Anh hít thở thật sâu, liền từ trong túi lấy ra chiếc điện thoại cặp với cô,rồi nhanh chóng điện thoại.Bên kia vẫn chưa hề mở máy.
Cơn thịnh nộ của Lục Diệp Bằng bắt đầu bùng cháy lên ánh mắt lạnh lẽo của anh.
"Rốt cuộc cô đang ở đâu? " Lục Diệp Bằng nghiến răng, anh giận dữ quơ hết tất cả đồ trên bàn trang điểm xuống dưới đất..
Lục Diệp Bằng đang tức giận... Thật sự rất tức giận. Lửa giận trong mắt anh đang cháy hừng hực, chuẩn bị bốc cả ra ngoài.
Anh đang phẫn nộ
Nếu Lam Lam có mặt ở đây, rất có thể cô sẽ bị anh tra tấn và hành hạ. Anh không hiểu có chuyện gì mà khiến cô lại lẫn trốn anh, chuyện gì đã làm cho cô cảm thấy quan trọng còn hơn tính mạng của anh.
Trái tim Lục Diệp bằng chợt thắt lại khi anh hình dung ra bây giờ cô có thể đang ở cùng với người đàn ông đó và con gái của hai người. Có lẽ cả ba người đang hạnh phúc với nhau.
Không.... Không thể nào...
Lục Diệp Bằng lắc đầu thật mạnh, anh không muốn nghĩ đến khung cảnh đó. Anh rất ghét nhìn những hình ảnh đó, anh cũng không muốn mình là người thừa thãi trong mắt cô.
Vậy rốt cuộc cô có xem anh là chồng của cô không...?
Trước khi lên máy bay, Lục Diệp Bằng đã hi vọng rất nhiều.Anh nghĩ chắc anh đã hiểu lầm cô, Lam Lam không phải là người tuyệt tình như vậy. Anh khao khát khi về đây sẽ được thấy cô, nhưng cô lại làm cho anh thất vọng.
Không những cô không về nhà, còn mất tích một cách bí ẩn.
Anh đã làm sai chuyện gì? Tại sao người phụ nữ như cô lại căm ghét anh như thế?
Có phải anh quá vô dụng lắm không? Khi đứng trước tình yêu anh lại trở nên hèn nhát, yếu đuối không giống như sự quyết đoán như trong công việc.
Hay...
Từ khi anh gặp cô, thì con tim anh đã yếu hèn không tự làm chủ bản thân mình.
Anh tưởng dẫn cô đi chơi thì khi trở về đây anh và cô sẽ tạo dựng lại một gia đình hoàn hảo. Anh yêu cô và cô cũng sẽ yêu anh. Anh kiêu ngạo, anh cố chấp,dù biết cô không yêu anh nhưng anh vẫn muốn cô ở bên cạnh mình. Muốn được ở cạnh cô mãi mãi.
Lục Diệp Bằng siếc chặt tay lại. Ánh mắt hiện lên một sự khát vọng.
Anh đã quá dịu dàng với cô rồi. Nếu cô không thích thì anh sẽ đổi cách khác. Bằng mọi giá anh phải ép cô phải yêu anh.
********
Trong phòng, Lục Diệp Phong đang dùng ánh mắt giận dữ nhìn vợ của mình. Sức chịu đựng của ông đã vượt qua tầm kiểm soát. Ông không thể không ra mặt.
Lâm Hoa bán tính bán nghi, bà cảm thấy ớn lạnh từ đằng sau liền lên tiếng.
"Ông làm gì nhìn tôi với ánh mắt đó? "
"Bà đã làm gì?" Lục Diệp Phong hỏi.
Sắc mặt Lâm Hoa thay đổi, những giọt mồ hôi khi không lại xuất hiện thấm ướt cả trán của bà.
"Ông nói gì? Tôi có làm gì đâu? "
"Hức.... Bà làm gì đừng tưởng tôi không biết!"
"Lục Diệp Phong! Ông bị gì thế, tôi không có làm gì hại con trai của ông..... Ông đừng vụ khống tôi".
" Cái gì? "
Lục Diệp Phong kinh ngạc.
"Vậy là chuyện Diệp Bằng bị bắn có liên quan đến bà thật sao?.
Nói xong, gương mặt Lục Diệp Phong trở nên khó coi, ông bước tới nắm lấy tay vợ mình.
" Cái này tự bà khai ra.... Chứ tôi không hề ép, nói.... Bà đã làm gì Diệp Bằng".
"Sao….Chẳng phải ông định hỏi tôi về chuyện đó sao? " Lâm Hoa sợ hãi, không nghĩ mình lại nói hớ.
Từ nãy giờ bà chỉ nghĩ Lục Diệp Phong đang hỏi chuyện tai nạn của Lục Diệp Bằng có liên quan đến bà chứ không nghĩ ông sẽ hỏi chuyện khác.
Vậy bà đã bị ông ấy nắm thớt.
Lâm Hoa chợt nhìn về phía Lục Diệp Phong, trái tim như muốn ngừng đập.
Lục Diệp Phong sa sầm mặt khó coi. Ngữ khí tức giận.
"Tôi đã cảnh cáo bà rất nhiều lần không được đụng đến con trai của tôi, tại sao bà lại không nghe.... Bà muốn gì, mới tha con trai của tôi"
Lâm Hoa bức xúc bắt đầu gào khóc xô mạnh Lục Diệp Phong ra.
"Suốt ngày ông chỉ biết đến con trai của ông, vậy ông có từng nghĩ tôi và các con của tôi không? Ông chỉ biết thương yêu trọng dụng Diệp Bằng còn Diệp Văn và Diệp Ngôn của tôi thì sao? "
Lục Diệp Phong sững sờ.
Thì ra từ trước đến giờ vợ ông luôn canh cánh chuyện năm xưa, vậy những tình cảm của bà dành cho Diệp Bằng chỉ là đóng kịch trước mặt của ông thôi sao?
Đang còn do dự, Lục Diệp Phong liền bị Lâm Hoa nhào tới nắm lấy cổ áo của ông lắc mạnh.
"Ông nói đi có phải ông dành tình thương cho Diệp Bằng nhiều như thế chính là vì ông vẫn còn yêu người phụ nữ đó không? Có phải ông vẫn còn chưa dứt được mối tình năm xưa? "
Lâm Hoa nói xong liền bật lên một nụ cười hết sức mỉa mai.
"Người phụ nữ đó đã chết rồi vẫn là hồ ly tinh muốn cướp chồng tôi".
" Bà im đi "Lục Diệp Phong giận dữ quát thẳng vào mặt vợ của mình.
Lục Diệp Phong dường như đã hết có thể kiềm chế cơn thịnh nộ trong lòng mình từ bấy lâu nay nữa rồi,gương mặt nồng nộ sát khí nhìn thẳng vào vợ mình.
" Cô ấy đã mất rất lâu rồi! Tại sao bà vẫn còn lôi lên. Tôi nói cho bà biết, cô ấy không phải là hồ ly tinh ".
" Không phải là hồ ly tinh thì là gì? Cô ta có chết gấp ngàn lần cũng không bù đắp những tổn thương ông và cô ta gây ra cho tôi".Lâm Hoa nước mắt đỏ hoe nghẹn ngào nói.
Nghe xong, Lục Diệp Phong trợn mắt lên nhìn bà ta. Càng nghe, cơn thịnh nộ của ông không thể nào kiềm nén đang bốc cháy dữ dội phun trào lên.
"Bởi vậy bà trút hết lên đầu của Diệp Bằng sao.....? "
"Phải... Tôi ghét nó, chính nó là con trai của hồ ly tinh và ông sinh ra. Chính nó đã cướp hết tất cả hạnh phúc của tôi và con của tôi".
Lục Diệp Phong bỗng dưng bật cười thành tiếng. Ông khẽ lắc đầu.
" Vậy mà từ trước đến giờ, tôi nghĩ bà đã bỏ qua khúc mắc yêu thương con trai tôi..... Thì ra tôi đã lầm..?
Chắc ông đã sai mất rồi. Ông cứ ngỡ Lâm Hoa sẽ cố gắng bỏ qua chuyện cũ yêu thương Diệp Bằng xem nó như là con ruột của mình. Nào ngờ đó chỉ là giấc mơ của ông.
"Vì vậy bà muốn ám sát hai đứa luôn sao?.... Bà Lục, cho dù bà có muốn giết con trai tôi... Không lẻ, bà muốn giết chết Lam Lam luôn sao? Bà nên nhớ, con bé chính là con gái của Tần Văn Hạo. Nếu bà đụng đến con bé,bà nghĩ ông ấy sẽ để yên cho bà đụng đến con gái cưng của họ sao.... Bà quên Tần Văn Hạo từng là người trong giang hồ rồi sao?"Không thể hiểu nổi, ông cứ cảm thấy càng ngày càng thấy sợ người vợ này của mình.
Lúc này, nét mặt Lâm Hoa xanh lè khi nghĩ nhớ lại hình ảnh quá khứ, giọng nói có phần run sợ. Bà bắt đầu lật mặt.
"Tôi... Không có... Chuyện của hai đứa nó, tôi không biết. Ông đừng suy nghĩ lung tung, tôi không biết gì hết" Khi nói ánh mắt của bà liền đảo qua đảo lại rất gian xảo, khiến ông Lục không thể nào tin nổi lời nói của bà ta.
Lâm Hoa nhìn dáng vẻ của Lục Diệp Phong liền biết ông không tin, bèn giải thích thêm.
"Ông tin tôi đi, tôi chỉ là hơi có thành kiến với Diệp Bằng, chứ không hề có ý giết nó".
"Vậy sao! " Lục Diệp Phong lạnh lùng.
"Vậy sao... Bà cứ thích nói xấu Lam Lam trước mặt nó. Lúc đầu tôi muốn cho nó quên đi quá khứ, nên tôi mới cưới Lam Lam về cho Diệp Bằng. Vậy mà bà cứ tỏ thái độ khó chịu là sao.....? Con bé đã làm gì bà? " Nhắc tới Lam Lam, ông còn cảm thấy thích nữa nói chi là Diệp Bằng. Bởi vì con bé sở hữu một đôi mắt rất giống một người mà ông luôn cất giấu trong lòng.
"Tôi.... " Lâm Hoa không biết phải trả lời như thế nào trước câu hỏi của chồng mình.
Không lẽ bà lại nói ghét con bé vì nó quá thông minh, tài giỏi hơn bà sao... Đã vậy lại còn sở hữu một nét đẹp của một người mà bà căm ghét nhất trên đơi.
Lục Diệp Phong thở dài.
"Nếu thật sự bà có làm thì tôi mong bà hãy dừng tay lại....... Bởi vì bây giờ người quan trọng nhất trong lòng của Diệp Bằng chỉ có một mình Lam Lam thôi.... Xem như tôi cầu xin bà buông tha cho con trai của tôi".
Dứt lời, ông liền mở cửa phòng đi thẳng ra ngoài.
Ánh mắt sắc lạnh của Lâm Hoa bắt đầu hiện lên khi được chồng mình cung cấp được một tin tức rất bổ ít.
Nụ cười gian tà cũng bắt đầu cong lên một cách bất ngờ.
Xem ra cuộc diện này có thể đối phó.
Nhưng chỉ trong phút chốc, nét mặt của bà lại trở nên lo lắng đầy những nghi vấn trong lòng.
"Tại sao có mình Lục Diệp Bằng về, còn Lam Lam đâu....?...Không lẽ.. "
Lại một lần nữa chết sững, gương mặt Lâm Hoa thấp thỏm và đầy run sợ.
Đừng nói con ranh đó đã gặp chuyện.
********
Tiểu Vy biết được Lục Diệp Bằng đã trở về thì liên tục điện thoại cho anh,cô rất muốn gặp anh. Thậm chí ngay lúc này cô còn muốn nối lại tình xưa với anh.
Nhưng đổi lại, cô lại nhận lấy được chỉ là sự thờ ơ của Lục Diệp Bằng. Anh không những không nhận điện thoại của cô mà chuyển vào cuộc gọi chờ để cô không thể nào làm phiền anh.
Cô rất muốn đến công ty tìm anh. Nhưng lại sợ phóng viên nhìn thấy. Thủ tục ly hôn của cô và Hạo Thiên cũng sắp xong rồi,cô chỉ cần đợi vài ngày nữa thì cô sẽ có một khối tài sản đến từ người em chồng mà cô căm ghét nhất trên đời.
Tiểu Vy cũng thấy làm lạ từ bữa giờ, tại sao không thấy Lam Lam xuất hiện, thấy vậy cô bèn điện thoại cho Tử Lan thì được người em gái cùng cha khác mẹ báo lại Lam Lam vẫn chưa về nước.
Được dịp đúng lúc như thế, Tiểu Vy liền lập một kế hoạch tấn công Lục Diệp Bằng bắt anh phải quay lại với cô.
Lục Diệp Bằng không thèm nghe điện thoại của Tiểu Vy thì cô ta liền giở trò hâm dọa gửi tin nhắn cho anh.
Tiểu Vy chỉ nhắn một câu ngắn gọn cho Lục Diệp Bằng.
"Nếu anh không đến gặp em thì ngày mai các trang tin tức đều có tin của anh và em, em không ngại công khai hai chúng ta đã có con với nhau. Cho dù em phải mất tất cả".