Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hợp Đồng Tình Nhân

"Chị hai, chị đã về" tiếng reo vui của em trai đánh thức Yên Lam. Ánh nắng sớm mai chiếu rọi trên người, nàng chậm rãi mở mắt, "A! Đau người quá!" Yên Lam xoa xoa nhẹ lưng, thì ra nàng đang ngủ trên sofa. Tiểu Triết dẫu sao cũng rất đơn thuần, cứ như vậy tin lời nói dối của chị. Có lẽ, một lời nói dối cũng đủ khiến người ta thỏa mãn hài lòng. Yên Lam nhìn theo bóng em trai đến trường thầm nghĩ. "Thôi chết, bây giờ là mấy giờ rồi", Yên Lam lấy lại tinh thần, "Thảm rồi, đã trễ như vậy, thế nào cũng sẽ bị quản lí hói đầu quở trách." Nàng vừa lẩm bẩm vừa nhanh chóng chuẩn bị ra khỏi nhà.

Nàng chỉ là một nhân viên tài vụ, nếu như quản lí vì việc nàng đến muộn mà tức giận thì coi như xong!

"Yên Lam, sao cậu tới trễ vậy? Quản lí có nói khi nào cậu tới thì vào văn phòng tìm ông ta."

Bạn thân cũng là đồng nghiệp Trần Mạt nói.

"Mình biết rồi, lập tức đi đây." Yên Lam cam chịu đáp.

Một lúc sau, Yên Lam hiên ngang ra bước ra từ văn phòng, trở lại trước bàn làm việc, lặng lẽ

tự mình thu dọn đồ đạc. Trần Mạt liền đến gần hỏi "Yên Lam, sao vậy"?

"Mình từ chức rồi."

"Hả? Vì sao chứ! Yên Lam, không phải hiện giờ cậu đang rất cần tiền chữa bệnh cho em trai sao?"

"Bởi vì…" Yên Lam mắt đỏ hoe, nhớ lại cảnh tượng lúc nãy trong văn phòng.

"Quản lí, ông tìm tôi?" Yên Lam đẩy cửa bước vào văn phòng. Người ngồi phía sau bàn làm việc ngẩng đầu, say mê ngắm nhìn Yên Lam.

"Hôm nay đến muộn, có chuyện gì sao?"

"Hôm nay tôi có chút chuyện riêng, xin lỗi, quản lí, lần sau tôi sẽ không như vậy nữa."

Quản lí nở nụ cười dâm tà, đứng dậy tiến về phía nàng.

"Đừng ngại, bé cưng, nghĩ thế nào về chuyện lần trước hử? Có bằng lòng làm tình nhân của anh không?" Hắn vừa nói vừa nắm lấy tay nàng.

"Quản lí, xin tự trọng!" Yên Lam lùi về sau một bước.

"Tự trọng? Ha ha…Cô tự cho mình thanh cao, không phải muốn đòi tiền sao! Tôi để mắt tới cô đã là vinh hạnh cho cô rồi, lại còn giả bộ cái gì chứ. Nói đi, cô muốn bao nhiêu?" Vừa dứt lời, liền ôm lấy Yên Lam vào trong lòng. "Bốp" một tiếng, "Con đàn bà thối tha, cô dám đánh tôi." Quản lí gầm lên. "Cô không muốn làm việc hả!?"

"Không cần ông đuổi, tôi từ chức." Nói xong, nàng liền đi ra cửa.

"Thật không ngờ lão sắc lang ấy lại làm vậy với cậu, vậy sau này cậu làm sao bây giờ đây?"

Trần Mạt lo lắng nói.

"Mình cũng không biết nữa, có lẽ, thuyền tới đâu cầu tự nhiên thẳng đi!" Nàng hơi nhếch miệng nói.

Yên Lam vất vả cả ngày, chỉ muốn nhanh chóng tìm việc làm mới. Mấy ngày nay, Yên Lam quay lại Pub chơi đàn vào buổi tối, cũng bởi khoản tiền lượng này, đối với nàng mà nói đúng là vô cùng quan trọng. Nhưng mà đổi lại nàng càng trở nên cẩn thận giữ mình hơn, không hề tùy tiện uống bất cứ thứ gì người khác bưng tới.

******

Đứng ở tầng trệt tập đoàn "Khải Thành", Yên Lam có chút không tin được mình lại nhận được điện thoại mời đến phỏng vấn. Đây là một công ty rất nổi tiếng, chỉ mới năm năm đã lập tức trở thành một tên tuổi lớn trong thương trường. Tổng giám đốc chắc hẳn cũng là một nhân vật vô cùng nổi trội.

Điều kiện tuyển dụng của họ quả thật rất khắt khe.

Điều kiện được nhận: phải có khả năng ứng biến, nghe nói đọc viết thông thạo tiếng Hoa, Nhật, Hàn, Anh; chuyên ngành thương mại quốc tế, kế toán, thư kí.

Nội dung công tác: xử lý toàn bộ công việc từ lớn tới bé, việc công lẫn việc tư của tổng giảm đốc; phải cùng tổng giám đốc đến tham dự một số buổi tiệc xã giao.

Mức lương: mười vạn, về sau mỗi năm tăng thêm một vạn.

Yên Lam tuyệt không thể phủ nhận nguyên nhân lớn nhất tiếp nhận công việc này là bởi tiền lương cao, vì nàng không đủ tiền chữa bệnh cho Tiểu Triết. Bằng không với điều kiện tuyển dụng cùng với nội dung công tác như vậy, nàng căn bản sẽ không bao giờ để mắt tới.

Cái chức thư kí này, thật dễ khiến cho người ta có những suy nghĩ mơ màng viển vông!

Nhìn thấy bên trong thang máy đã chật kín, nàng ảo não giậm chân một cái. Cuộc phỏng vấn hôm nay nhất định không thể đến trễ! Cho nên lúc nhìn thấy bên cạnh có một thang máy chuyên dụng còn trống, Yên Lam không chút do dự đưa tay ấn nút gọi xuống.

Thang máy rất nhanh đã tới, bên trong không có ai cả. Yên Lam vui mừng quá đỗi. Chẳng qua là ông trời cũng giúp nàng hả!

"Chờ một chút." Giọng nói có chút gấp gáp, Yên Lam nghĩ, có lẽ người kia cũng đang vội giờ, nàng có lòng tốt ấn vào nút "mở cửa".

Cận Thế Phong bước vào thang máy, nhìn thấy nàng thì ngây ra một lúc. Đúng là nàng, nàng đến đây làm gì? Chẳng lẽ là đến tìm hắn đòi tiền sao?

Yên Lam nhìn hắn, trong phút chốc quên cả thở. Ngũ quan như tạc khắc, góc cạnh rõ rệt.

Hàng lông mày rậm che phủ đôi mắt tinh anh, sống mũi cao, thẳng càng làm nổi bật nét mặt khắc sâu, bờ môi kiên nghị toát lên sự lạnh lùng. Trong một thoáng chốc, nàng chỉ nhìn vào mắt hắn, ánh mắt xanh nhạt, vừa đẹp choáng ngợp theo kiểu cổ điển, lại vừa không chút khoa trương. Chỉ là không hiểu vì sao dáng vẻ của hắn lại mang đến cho nàng một cảm giác rất quen thuộc?

Nhìn thấy dáng vẻ ngẩn ngơ của nàng, khóe môi Cận Thế Phong lộ ra một chút mỉa mai.

Đúng là một người đàn bà ái mộ hư vinh. Biết hắn giàu có nên muốn bám lấy hắn sao?

Nhận thấy ánh nhìn khinh miệt chợt lóe lên rồi biến mất trong mắt hắn, Yên Lam liền ý thức được hành động của chính mình, không khỏi đỏ mặt cúi đầu.

Nàng vẫn biết xấu hổ, phát hiện ra điểm này, Cận Thế Phong khẽ dụi mắt. Mấy ngày nay, không hiểu vì sao hắn luôn nhớ tới người con gái này. Không thể phủ nhận, hắn đối với nàng đúng là nhớ mãi không quên.

Ánh nắng sớm mai đã tràn vào tòa cao ốc văn phòng, cảm giác ấm áp tràn ngập, dễ khiến cho người ta cảm thấy buồn ngủ. Cận Thế Phong vừa ra khỏi văn phòng, thư kí lập tức đuổi kịp. "Tổng giám đốc, đây là danh sách cùng sơ yếu lí lịch của những ứng viên đến phỏng vấn sáng nay, mời tổng giám đốc xem qua." Cận Thế Phong cầm lấy, tùy tiện giở vài trang, mắt liếc nhanh qua bản danh sách.

Bỗng dưng, ánh nhìn dừng lại trên một phần sơ yếu lí lịch, chăm chú vào một tấm ảnh. Thì ra là nàng đến phỏng vấn. Nhưng nàng không phải chơi đàn dương cầm ở PUB sao? Phải chăng nàng cũng giống như những người con gái khác muốn thử tiếp cận hắn? Nàng rốt cuộc có biết người cùng nàng đêm hôm đó chính là hắn không? Có hứng thú, chơi càng hay hơn.

Cận Thế Phong kìm nén sự tò mò, vẫn giữ vẻ mặt khó đoán, bình thản bước đi như cũ.

Trong phòng khách, Yên Lam mặc trang phục trắng, mái tóc đen được cột cao lên, khiến nàng thoạt nhìn càng thêm quyến rũ. Nhưng trong ánh mắt lộ ra vẻ bất an, dường như đang rất căng thẳng. Cận Thế Phong nhìn Yên Lam, trong mắt hiện lên thần sắc phức tạp.

"Người tiếp theo là tiểu thư Yên Lam," nữ thư kí nói.

Yên Lam đứng dậy từ ghế ngồi, hai tay nắm lấy quai túi xách, "Khải Thành", tập đoàn thương mại kiệt xuất trong nước, mức lương lại rất cao. Nếu quả thật nàng có thể được nhận vào làm ở đây, vấn đề tiền bạc sẽ không khiến nàng phiền lòng nữa. Với ý nghĩ đó, nàng quả quyết tiến vào trong phòng họp.

Nhìn thấy vị mỹ nhân mỏng manh yếu đuối tựa như gió thổi qua sẽ bay mất này, nữ thư kí oán thầm trong lòng, người con gái như vậy lẽ ra nên ở nhà giúp chồng dạy dỗ con cái, không thích hợp với cuộc chiến lừa gạt chốn công sở.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận