Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hương vị tình yêu vừa đắng vừa ngọt

Nhất thời, nàng không thể mở miệng phản bác hắn, trốn tránh nhìn ra ngoài cửa sổ, nàng từng tự nhận là che dấu vô cùng tốt, không ngờ hắn đã sớm nhìn thấu.

Thấy nàng không nói gì, Lôi Thiếu Đằng càng thêm tin tưởng, cầm tay nàng lên. “Mân Mân, chúng ta quên tất cả những chuyện không vui đi được không, một lần nữa bắt đầu, anh sẽ bù lại…”

“Không, tôi không muốn.” Nàng đột nhiên quay đầu lại, “Tôi thừa nhận ba năm qua tôi vẫn còn ôm một tia ảo tưởng không nên có, nhưng tất cả đều đã qua. Thứ đã bỏ lỡ, vĩnh viễn cũng không thể lấy lại.”

“Mân Mân, anh biết em còn giận anh, để anh giải thích.” Hắn cầm chặt tay nàng, trong mắt lộ ra một tia khủng hoảng, “Chỉ cần em trở lại bên cạnh anh, anh sẽ làm tất cả mọi chuyện, ngươi rời khỏi tên đàn ông kia đi, anh ta không thể mang lại hạnh phúc cho em. Nếu anh ta thật sự thích em, sẽ không để người con gái mình yêu bôn ba khắp nơi làm thuê.”

“Tôi hạnh phúc hay bất hạnh không phải do anh, hơn nữa anh cũng không có tư cách quản chuyện của tôi.” Nàng vội vàng cướp lời hắn, dù sao chuyện này là nàng lừa hắn.

Lôi Thiếu Đằng cụp mắt, do dự một lúc, “Em có biết ngày đó anh nhìn thấy dấu hôn trên cổ em khó chịu thế nào không? Anh thấy anh sai rồi, anh vẫn nghĩ chờ anh tốt nghiệp xong cùng Ngải Phù giải trừ hôn ước, sẽ giải thích hết với em, như vậy em vẫn chờ anh.”

Nàng cắn môi, hắn để ý nàng, kỳ thật trong lòng hắn vẫn có nàng, nàng nhận ra buồn bã cùng chua xót trong lời hắn nói, không phải cố ý ngụy trang, hư tình giả ý.

“Mân Mân, chúng ta bắt đầu một lần nữa được không?” Hắn nói cẩn thận, ánh mắt vẫn dán chặt vào người nàng.

Nàng cắn môi do dự, hắn thuộc về Ngải Phù, chỉ cần một ngày hắn không giải trừ hôn ước, hắn vẫn cứ thuộc về Ngải Phù, từ lúc ngồi vào xe, có một giọng nói vẫn cứ lặp đi lặp lại câu nói này bên tai nàng, khiến nàng hoảng sợ, nàng không dám đáp ứng hắn.

Nàng đột nhiên giằng khỏi tay hắn, đẩy cửa xe, bước như trốn chạy.

“Mân Mân, anh sẽ không ép buộc em, anh cho em một ngày suy nghĩ. Nhớ kỹ, anh sẽ vẫn chờ em.”

Hắn không đuổi theo, nhưng lời nói lại rõ ràng chui vào tai.

Một ngày, lại là “một ngày”. Vì sao hôm nay lại có tận hai người cùng nhắc đến từ này.

Nàng bước như chạy về phía trước, càng không ngừng chạy, Doãn Lạc Hàn vừa mới dùng ba trăm vạn ép nàng làm tình phụ của hắn, hiện tại Lôi Thiếu Đằng muốn nàng gạt mọi người, âm thầm cùng hắn qua lại.

Nàng chỉ là một cô gái bình thường, cũng khát khao có một người thật lòng muốn kết giao với mình, chẳng lẽ như thế cũng là điều quá xa vời sao?

Bất tri bất giác, vừa ngẩng đầu, phía trước đã là ngôi nhà màu trắng vừa quen thuộc vừa xa lạ. Vì tránh Ngải Phù cùng dì, bình thường tối đến nàng mới về, ban ngày rất ít khi trở về, hiện tại đương nhiên cũng không muốn trở về.

Nàng bước nhanh qua cửa lớn bằng sắt, tiến đến điểm dừng xe bus trước mặt. Ẩn ẩn, có một loại cảm giác cực kì bất an dần lan ra, nàng chợt dừng bước, xoay người trở về.

=======

Xuyên qua đại sảnh không một bóng người, nàng bước nhanh lên cầu thang. Người nữ giúp việc đang quét cầu thang vừa nhìn thấy nàng, trên mặt là ngạc nhiên cùng kích động. Nàng lướt qua cô ta, đi đến phòng ngủ của mình. Vừa nhìn thấy cửa phòng ngủ mở toang, nàng vội cuồng chân, chạy tới.

Thân ảnh Ngải Phù xuất hiện trong phòng nàng, đang mặc một bộ váy Chanel mới nhất, xoay người trước gương, thỏa mãn ngắm nghía chính mình.

Làn váy tơ tằm điểm xuyết hoa vă n hình lá sen, toát lên vẻ lãng mạn, thiết kế tinh xảo mà độc đáo như vậy, Mân Huyên chỉ cần liếc mắt liền nhận ra đấy là bộ váy tháng trước Chỉ Dao đưa cho nàng. Lần đó đi mua sắm cùng Chỉ Dao, Chỉ Dao chọn được hai bộ váy khác nhau, đem một bộ cho nàng.

Trở về, nàng mặc bộ váy đi qua đi lại trong phòng. Đây là mốt mới nhất của năm, đương nhiên phải rất giá trị. Là con gái, nàng cũng thích quần áo đẹp, nhưng cho tới bây giờ vẫn tự hiểu, căn bản mình không thể mua nổi những loại hàng hiệu như thế.

Trong số tất cả quần áo Chỉ Dao đưa, bộ này nàng thích nhất, nàng âm thầm tính mặc váy này đi dự tiệc đính hôn của Chỉ Dao.

Nghe được tiếng bước chân, Ngải Phù ngẩng đầu không chút ngượng ngùng liếc nàng một cái, ngạo mạn lắc mông tiếp tục soi gương.

“Bộ váy này tôi xem cũng không tệ lắm, vừa nhìn đã biết là đứa bạn có tiền của chị đưa. Người chị chỉ hợp với mấy loại quần áo rẻ tiền, bộ váy này chỉ hợp với người có khí chất như tôi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận