Chu béo khổ trong lòng, bị đánh thành như vậy rồi mà còn bị cảnh sát giáo huấn nữa.
"Vâng vâng, sau này nhất định sẽ chú ý ạ, đồng chí cảnh sát đi thong thả." Lý Phú Quý nói.
Khó lắm mới đưa được cảnh sát đi, Lý Phú Quý lại nói với Dương Hoành Đạt: "Dương lão, chúng ta lên lầu nói chuyện đi."
Dương Hoành Đạt nói: "Không cần, hôm nay tôi đến tìm cậu có việc, tôi muốn có quán này, giá cả cậu nói đi."
"Á... Đây. . "
Lý Phú Quý không ngờ Dương Hoành Đạt là muốn mua quán cơm của ông ta, nói thật, nhà hàng kinh doanh cũng không tệ lắm, tuy chỉ là một phần nhỏ trong sản nghiệp của ông ta, nhưng ông ta vẫn không muốn bán.
"Quản gia, giá trên thị trường của quán cơm này là bao nhiêu?"
Dương Hoành Đạt hỏi.
Quản gia nói: "Lão gia, nhà hàng nhà này giá trị không quá một ngàn năm trăm vạn, tăng thêm tư sản khác, tầm hai ngàn sáu trăm vạn đến hai ngàn tám trăm vạn."
Xem ra trước khi đến quản gia đã điều tra kỹ càng thị trường rồi.
Dương Hoành Đạt sau khi nghe xong nói với Lý Phú Quý: “Tôi cho cậu ba ngàn vạn."
“Được, tôi bán."
Lý Phú Quý do dự một chút, vẫn là quyết định bán. Giá cả đã đưa vô cùng hợp lý, mà chính Dương Hoành Đạt mở miệng thì ông ta cũng không dám không bán, nếu không ông ấy sẽ không vui, tổn thất của Lý Phú Quý cũng không chỉ so bằng một nhà hàng được nữa.
Chu béo có chút ngạc nhiên, Lý Phú Quý bán nhà hàng, thì ông ta cho ai làm quản lý vậy?
Sau khi Lý Phú Quý đồng ý, quản gia lập tức đưa ra hợp đồng đã soạn từ trước, xem ra Dương Hoành Đạt đã có sự chuẩn bị mà đến.
Lý Phú Quý nhìn thoáng qua hợp đồng, rồi ký tên ở phía sau.
Dương Hoành Đạt nói với Đường Hán: "Nào, kí tên lên đi."
Đường Hán kinh ngạc nói: "Cháu sao? Ký tên ạ? Không phải nên là chữ kí của ông nội sao?"
Dương Hoành Đạt nói: "Đây là quà tặng gặp mặt ông tặng cho cháu, cháu gọi ông một tiếng ông nội, thì ông cũng phải đưa cho cháu một món quà xứng đáng chứ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!