Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Huyền Thoại Trở Về - Diệp Tu

~ Edit và Beta: Lá Mùa Thu Type: Cào Babe Thiếu Thiên <3

Pha đụng độ đầu tiên của bán kết đã phủ một bóng đen xuống chiến đội Bá Đồ vốn có khí thế tiến về quán quân mãnh liệt nhất từ đầu mùa giải. Trong khi đó, đương kim quán quân là chiến đội Luân Hồi lại dựa vào phát huy mạnh mẽ bước tiếp một bước vô cùng vững vàng trên con đường bảo vệ ngôi vương.

Không lâu sau đó, hai trận lượt về bán kết lại diễn ra. Bá Đồ và Luân Hồi ở sân khách nghênh chiến Vi Thảo và Hô Khiếu.

Sau trận lôi đài, chiến đội Bá Đồ thắng 5 - 3.

Các lão tướng sẽ không bao giờ gục ngã chỉ bởi một trận thua. Họ đã trải qua quá nhiều thành công và thất bại, thắng hay thua đều chỉ trở thành động lực để họ tiếp tục tiến bước.

Bá Đồ phát huy mạnh mẽ trên lôi đài, đến tướng thứ tư là Hàn Văn Thanh bước lên, phần đấu triệt để kết thúc.

Hồi lượt đi, Viên Bách Thanh nhờ thể hiện ra được một chút phong độ của Thần Trị Liệu mà trở thành tiêu điểm của trận đoàn đội, hôm nay cậu ta sẽ phát huy thế nào?

Cậu lại tiếp tục dùng mục sư Đông Trùng Hạ Thảo xuất chiến.

Thông thường khi thi đấu trên sân khách, các chiến đội đều sẽ thiên về lối đánh dè dặt và thận trọng. Trong trường hợp này, thiên sứ thủ hộ thích hợp hơn, nhưng chiến đội Vi Thảo vẫn khăng khăng sử dụng mục sư.

Xem ra Vi Thảo đã tỏ rõ thái độ không muốn đánh thêm hiệp phụ. Họ dự tính hốt luôn thắng lợi chung cuộc trên sân khách nên sẽ chọn lối đánh chủ công trong trận đoàn đội sắp tới.

Đó là cách nghĩ của mọi người, nhưng dường như Bá Đồ không cho là vậy.

Bá Đồ lại tiếp tục mắc sai lầm?

Đương nhiên không phải, họ chỉ đánh theo đúng tiết tấu của mình, không để ảnh hưởng bởi sự biến hóa trong chiến thuật của đối thủ.

Mục sư của Viên Bách Thanh lần này sẽ được Bá Đồ coi trọng, nhưng quá mức chú ý vào cậu ta thì không. Vì họ hiểu rất rõ một điều, Viên Bách Thanh sẽ chẳng bao giờ là át chủ bài của Vi Thảo. Thậm chí ngay khi Thần Trị Liệu chân chính là Phương Sĩ Khiêm đứng trong trận, át chủ bài của chiến đội Vi Thảo vẫn mãi mãi là một người khác.

Vương Kiệt Hi, Vương Bất Lưu Hành!

Đây mới là trung tâm vũ trụ của chiến đội Vi Thảo. Ai đóng vai trò chủ yếu, ai thứ yếu, đừng mơ rằng hội lão tướng Bá Đồ sẽ đánh giá sai.

Đầu game, chiến đội Bá Đồ nhất quyết tấn công mạnh mẽ và dứt khoát. Dưới sự bao phủ bởi đấu pháp Bách Hoa của Trương Giai Lạc, Đại Mạc Cô Yên của Hàn Văn Thanh đã lách thẳng vào trận địa địch.

Trương Giai Lạc hòa mình vào Bá Đồ cực nhanh cực mượt. Nhiều người cho rằng vì Hàn Văn Thanh của chiến đội Bá Đồ có phong cách khá giống với hợp tác cũ của Trương Giai Lạc là Tôn Triết Bình, nên Trương Giai Lạc rất dễ dàng tìm thấy cảm giác đồng điệu khi cùng đứng trong trận.

Nếu chẳng may một sơ hở nhỏ nào xảy ra, lập tức sẽ có một bóng người khác xuất hiện lấp vào. Lãnh Ám Lôi, là Lãnh Ám Lôi của Lâm Kính Ngôn. Nếu bàn về danh tiếng, Lâm Kính Ngôn có lẽ hơi yếu thế trong bốn đại thần Bá Đồ. Bàn về thực lực, anh cũng là người trượt trạng thái rõ nhất, bị tân binh hậu bối vượt mặt. Ở Bá Đồ, anh đã không còn đóng vai trò con át chủ bài chiến lược nữa. Ấy thế mà lúc này, Lâm Kính Ngôn lại đánh tự do hơn. Khi có sự che chắn từ đấu pháp Bách Hoa của Trương Giai Lạc, anh sẽ núp trong đó lén ném gạch vô đầu đối thủ. Khi Đại Mạc Cô Yên của Hàn Văn Thanh gặp trở ngại, anh cũng có thể lập tức biến thành một tay đấm hổ báo và bá đạo. Đặc điểm dễ thích ứng với nhiều loại phong cách đánh của nhân vật lưu manh đã được tay lão làng nhiều năm chìm đắm trong nghề là Lâm Kính Ngôn phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Chiến đội Bá Đồ phát động các đợt tấn công mãnh liệt. Họ sẽ không để xảy ra sơ sót nào với chiến đội Vi Thảo nữa, nhưng chắc chắn họ cũng không vứt bỏ phong cách của mình. Tiết tấu phải vĩnh viễn nắm giữ trong tay, nếu không sẽ chỉ bị đối thủ dắt mũi.

Ngay từ đầu game chiến đội Bá Đồ đã chiếm quyền chủ động, vừa đánh vừa tích lũy ưu thế, cứ vậy mà đi từng bước về phía thắng lợi. Trong lúc đó, bậc thầy chiến thuật của họ là Trương Tân Kiệt luôn nghiêm cẩn quan sát mỗi một chi tiết nhỏ nhặt nhất trên chiến trường. Con người hắn chẳng khác gì một con robot, liên tục duy trì kỷ lục mắc sai lầm ít nhất liên minh. Một trị liệu như hắn tuyệt đối là hậu thuẫn vững chắc nhất của đồng đội.

Chiến thắng!

Cuối cùng, Bá Đồ đã giành lại một trận thắng trên sân nhà mình.

Viên Bách Thanh được quan tâm nhất trận đấu cũng phát huy rất ưu tú, chỉ có điều lần này cậu ta đã không còn là bất ngờ với Bá Đồ. Trong mắt Bá Đồ - một đám đã từng có kinh nghiệm chạm trán Phương Sĩ Khiêm - Viên Bách Thanh không thể xem là cái ải khó vượt qua.

Trong buổi phỏng vấn sau trận đấu, đội trưởng Vương Kiệt Hi của Vi Thảo phát biểu tuy vẫn khuôn sáo nhưng xác thực đã nói lên chân tướng của trận này: “Chúng tôi phát huy rất tốt, nhưng đối thủ còn xuất sắc hơn.”

Cũng như hai trận gặp nhau trong vòng đấu bảng, Bá Đồ và Vi Thảo đều không mắc sai lầm to tát nào, suốt cả trận đấu cũng không hề xuất hiện điểm sáng ảnh hưởng thắng thua rõ rệt. Mỗi bên đều ra sức thể hiện, nhận một đấm thì trả một chổi, giằng co lẫn nhau để chiếm thế chủ đạo. Đến phút cuối, Vi Thảo ngã xuống, Bá Đồ vẫn đứng sừng sững.

Vi Thảo vs Bá Đồ, kết quả rốt cuộc hòa nhau, cần đến hiệp phụ để tìm ra người chiến thắng theo như thể thức thi đấu mới. Hiệp thứ ba tổ chức trên sân Bá Đồ, nhưng họ sẽ không còn quyền chọn bản đồ nữa.

Trận còn lại của lượt về bán kết: Luân Hồi ở sân nhà nghênh chiến Hô Khiếu.

Hô Khiếu đã để vuột mất một trận trên sân nhà, vào hiệp này rõ ràng có chút rối loạn. Tuy đội trưởng Đường Hạo đã tỏ thái độ quyết chí sau khi kết thúc hiệp đấu lượt đi, nhưng sự thiếu hụt kinh nghiệm đánh vòng chung kết của chiến đội Hô Khiếu vẫn lộ rõ mồn một trong trận này. Họ khó lòng nào dùng thái độ tích cực để đối mặt với thất bại như hội lão tướng Bá Đồ. Tình trạng tâm lí Hô Khiếu rất bất ổn. Thua ngay trên sân nhà, một Hô Khiếu quá non trẻ đánh lúng túng và sợ sệt hẳn trên sân khách. Sự do dự trong chiến thuật của họ có thể nhìn thấy rất rõ.

Ở vòng đấu bảng, chiến đội Hô Khiếu xông pha như không biết sợ, đụng đâu cắn đó. Nhưng khi vào đến vòng chung kết thì lại bắt đầu nhùn, vì thể thức thi đấu vòng chung kết khác với vòng đấu bảng, chỉ cần một trận thua cũng sẽ dẫn đến nỗ lực cả năm của họ tiêu tan hoàn toàn. Hôm nay Hô Khiếu đã thực sự đứng giữa ngã ba đường, nếu thắng thì vẫn còn một cơ hội sống sót, mà nếu thua, mọi thứ sẽ dừng tại đây.

Áp lực tâm lí là thứ Hô Khiếu không hề cảm nhận được trong vòng đấu bảng. Ở tứ kết họ cũng thuận buồm xuôi gió, hốt trọn Yên Vũ cả hai hiệp để có mặt trong bán kết. Mãi đến hiệp đầu bán kết khi thua Luân Hồi trên sân nhà, chiến đội Hô Khiếu mới rơi vào một tình thế vô cùng khó khăn.

Áp lực nặng nề đã khiến tuyển thủ chiến đội Hô Khiếu đánh mất tâm lí ổn định, ngay cả khi trong đội hình có một tuyển thủ giàu kinh nghiệm như Phương Duệ cũng không cứu vãn nổi. Phương Duệ không phải át chủ bài của Hô Khiếu, đấu pháp zâm đãng của hắn cũng không có tác dụng gì trong việc thức tỉnh sĩ khí toàn quân.

Lượt về bán kết chấm dứt bởi sự thảm bại của chiến đội Hô Khiếu. Chiến đội Luân Hồi ngẩng cao đầu thẳng tiến chung kết. Còn chiến đội Hô Khiếu? Tỏa sáng cả một vòng đấu bảng chỉ để đổi lấy kết cục cuối cùng này, không thể nói rằng không uất ức. Ngược lại, những người chơi không ưa bản mặt hung hăng không coi ai ra gì của Đường Hạo vì thế mà rất hả hê.

Nhưng nói cho cùng, Hô Khiếu vẫn còn rất trẻ. Bất kể Đường Hạo hay Triệu Vũ Triết cũng đều có rất nhiều thời gian để tiếp tục tranh thủ những thứ mình muốn, chỉ phải xem họ có thể học hỏi được gì từ thất bại hay không mà thôi.

Sau hai lượt đấu bán kết, Luân Hồi đã ghi tên vào tổng chung kết, Vi Thảo và Bá Đồ vẫn cần hiệp thứ ba để quyết thắng thua.

Ba ngày trôi qua, trận quyết đấu giữa hai đội mở màn. Sân nhà Bá Đồ, bản đồ mới toanh nên ngay từ lôi đài đôi bên đã đánh rất thận trọng, chiến nhau đến tận người cuối cùng. Kết quả lôi đài là Vi Thảo chiến thắng với tỷ số 5 - 4, dẫn trước một bước.

Cầm 1 điểm dẫn trước tiến vào trận đoàn đội, Vi Thảo xem như đã nắm ưu thế nho nhỏ trong tay, vậy mà họ lại duy trì lối đánh dè dặt còn hơn cả Bá Đồ.

Trên một bản đồ hoàn toàn xa lạ, đôi bên không ai gấp gáp khai chiến. Nhân vật mỗi bên chia nhau lượn khắp bản đồ với một đội hình không mất kết cấu, như muốn tìm hiểu rõ bản đồ mới bắt đầu đánh.

Sau hai phút, hai đội vẫn chưa xảy ra đụng độ nhưng vị trí mỗi đội đã có sự hoán đổi. Người của chiến đội Vi Thảo chạy hết về nửa bản đồ của Bá Đồ, người Bá Đồ lại đang đứng bên khu Vi Thảo, tiếp tục công việc mò mẫm nghiên cứu của mình.

Pha chạm trán đầu tiên đã phát sinh vào lúc này.

Vâng, phát sinh chứ không phải nổ ra, vì diễn biến của nó có hơi mắc dại: Lâm Kính Ngôn của chiến đội Bá Đồ trong lúc lượn lờ đã nhìn thấy Đông Trùng Hạ Thảo của Vi Thảo. Anh nhanh như cắt cho Lãnh Ám Lôi chui vào núp lùm, sau đó không lập tức tìm cơ hội tấn công mà tiến hành theo đuôi một cách thận trọng. Đồng thời, anh không ngừng tuồn tin tình báo lên kênh đoàn đội. Chiến đội Bá Đồ bắt đầu có hành động chiến lược: mọi nhân vật dần dần khép vòng vây về phía Đông Trùng Hạ Thảo.

Tuy vậy, khán giả với góc nhìn thượng đế không khó nhận ra, rằng dù Bá Đồ có bao vây thành công thì cũng chỉ cướp được quyền chủ động chứ không thể xử đẹp Đông Trùng Hạ Thảo trong một đợt tấn công. Bởi lẽ, các nhân vật của chiến đội Vi Thảo không hề tản nhau ra hoàn toàn trên bản đồ. Họ vẫn duy trì phối hợp để khi bất kì một ai có chuyện, trong vòng vài giây sẽ có đồng đội xuất hiện trong phạm vi ứng cứu.

Nhưng chiến đội Bá Đồ cũng chẳng hấp tấp. Từng người từng người bên họ vào vị trí, không ai lập tức nhào lên tấn công. Mãi đến khi năm người đều có mặt đông đủ, họ vẫn tiếp tục điều chỉnh đội hình.

Bá Đồ đã lường trước khả năng Vi Thảo đang duy trì phối hợp và định bắt thóp pha phối hợp của Vi Thảo luôn! Trước mặt đám lão tướng Bá Đồ, nếu không có sơ hở, họ cũng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để bắt đối thủ xảy ra sơ hở, mà giờ đội bạn đã tự đưa mình vào lưới, họ lại càng muốn nắm chặt cơ hội, đợi đến thời cơ tốt nhất mới ra tay.

Chỉ di chuyển chứ không bộp nhau thế này trong có vẻ rất tẻ nhạt và khô khan, nhưng khán giả nào hiểu biết về Vinh Quang đều sẽ cảm nhận được bầu không khí căng thẳng của thế trận.

Nên nhào lên chưa?

Nhào lên được chưa?

Sao chưa nhào lên?

Mọi người nhiều lần cảm thấy thời cơ đã chín muồi, thế nhưng sự thật diễn ra lại nói với họ rằng hội lão tướng Bá Đồ còn tỉnh táo, kiên nhẫn hơn họ nhiều. Ba người này đã vậy, cộng thêm bậc thầy chiến thuật Trương Tân Kiệt nổi tiếng bởi tác phong nghiêm cẩn, không lẽ chiến đội Bá Đồ muốn sắp đặt một cục diện thắng chắc mới chịu đánh?

Xưa nay làm gì tồn tại cái gọi là thắng chắc trong một trận đấu? Điều mà Trương Tân Kiệt trông mong chỉ là giảm thiểu khả năng bất ngờ xuống mức thấp nhất mà thôi.

“Lên!” Mệnh lệnh được phát trên kênh đoàn đội.

Đoàng!

Một tiếng súng bắn tỉa tức thì vang lên. Tần Mục Vân đã nhắm sẵn từ nãy đến giờ, chỉ chờ nghe lệnh.

Theo tiếng súng vang, vị trí của y bị phát hiện. Nhưng một khi quyết định tấn công, ai còn núp lùm chi nữa? Thời khắc năm người cùng nhau lộ mặt chính là lúc chiến thuật của Bá Đồ sẽ được triển khai!

Năm nhân vật đồng loạt lao ra.
Nhấn Mở Bình Luận