*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit & beta: Lá Mùa Thu5s đếm ngược trôi qua rất nhanh. Không cần bàn cãi, trận solo này là màn gay cấn đầu tiên của hôm nay. Hai tuyển thủ hạng sao, hai nhân vật hạng sao. Tuy hào quang ngôi sao của Trâu Viễn vẫn có thành phần nhất định là do xử sự cảm tính của fan Bách Hoa, nhưng trải qua mùa giải trước, năng lực của cậu đã bắt đầu được quan tâm và công nhận rộng rãi, bản thân cậu cũng càng lúc càng tự tin hơn.
Vào trận, Trâu Viễn lập tức khiển chuyên gia đạn dược Hoa Phồn Tự Cẩm thuộc về riêng mình phóng ra giữa bản đồ.
Phồn Hoa Huyết Cảnh.
Chiến đội Bách Hoa bảo rằng muốn tái hiện tổ hợp ngày cũ, nhưng tiếc thay, trên đời này chỉ có một Trương Giai Lạc, cũng chỉ có một Tôn Triết Bình, cho nên Phồn Hoa Huyết Cảnh chỉ có một, và duy nhất một mà thôi.
Tái hiện Phồn Hoa Huyết Cảnh là nguyện ước tốt đẹp của Bách Hoa, hoặc có thể nói là viễn cảnh mà họ vẽ nên cho fan nhìn thấy. Trên thực tế, Trâu Viễn có phong cách riêng, Vu Phong cũng khác với Tôn Triết Bình, hai người bọn họ làm cách nào cũng không thể đánh ra lối phối hợp của Trương Giai Lạc và Tôn Triết Bình.
Thế thì sao? Thứ không thể phục chế chưa chắc là thứ mạnh nhất. Vu Phong từ ban đầu đã không quá hứng thú với việc tái dựng gì đó. Hắn xuất thân từ một Lam Vũ đã có sẵn cúp quán quân trong tay, đến Bách Hoa là để kiến lập nên một thời đại hoàn toàn thuộc về mình. Hắn tuyệt đối không đến đây để trở thành tấm giấy can cho bất cứ ai.
Nửa giai đoạn đầu mùa giải thứ chín, chiến đội Bách Hoa miễn cưỡng tái hiện cái gọi là Phồn Hoa Huyết Cảnh nhưng lại không đạt được thành tích quá cao. Sau đó, Vu Phong và Trâu Viễn cùng nhau chỉnh đốn, dùng lối đánh mình quen tay nhất, thoải mái nhất để phối hợp, để chiến đấu, thành tích của chiến đội Bách Hoa lập tức có khởi sắc.
Đến hôm nay, hai người sẽ không hoang mang thêm nữa. Họ muốn dùng cách của bản thân, vượt qua cái bóng tiền bối để lại, tạo thành một tổ hợp thuộc về chính mình. Tuy bây giờ ngoại giới vẫn đang gọi cặp đôi hợp tác bọn họ là Phồn Hoa Huyết Cảnh, nhưng họ có niềm tin, nhất định sẽ có một cái tên khác chỉ dành cho mình.
Ôm niềm tin ấy, Trâu Viễn cùng Bách Hoa nghênh đón mùa giải mới.
Lượt đấu đầu họ gặp đúng Nghĩa Trảm, gặp đúng một trong hai người đã sáng tạo nên Phồn Hoa Huyết Cảnh ngày xưa: Tôn Triết Bình. Lượt đấu đó, Tôn Triết Bình lấy về 1 điểm từ đấu solo. Tuy đối thủ của hắn không phải Trâu Viễn, cũng không phải Vu Phong, nhưng ngoại giới cứ khăng khăng thích đem họ ra so sánh kiểu tiền bối vs hậu bối. Nghĩa Trảm thua sạch toàn đội, lại càng tôn lên 1 điểm của Tôn Triết Bình như hạc giữa bầy gà. Dư luận nói, dư luận viết, như thể hắn mới là người thắng.
Những lời lẽ thiếu suy xét đó khiến Trâu Viễn rất bó tay. Tuy vậy, những gì cậu có thể làm vẫn chỉ là nghiêm túc thi đấu.
Phải giành về 1 điểm thật đẹp! Trâu Viễn ngầm đặt mục tiêu cho mình. Tuy đối thủ trước mắt cũng khó đối phó, nhưng càng khó, 1 điểm ấy sẽ càng có giá trị.
Hoa Phồn Tự Cẩm sắp chạy đến giữa bản đồ. Trâu Viễn đã nhìn thấy Mộc Vũ Tranh Phong tiếp cận mình theo hướng đối diện.
Mộc Vũ Tranh Phong vốn cũng là nhân vật cấp siêu sao, nhưng khi từ vòng khiêu chiến quay về, mọi người bỗng phát hiện tốc độ đắp đồ của cô không đúng với trình tăng trưởng mà một nhân vật hạng sao nên có. Nhân vật hạng sao luôn nằm trong danh sách chăm sóc trọng điểm khi game cập nhật max level mới. Thời điểm Hưng Hân hốt về Hải Vô Lượng và thăng cấp vũ khí bạc Kính Nguyệt của hắn lên 75, đó chính là lúc món vũ khí cuối cùng của toàn bộ nhân vật hạng sao thành công cán mức 75. Các trang bị bạc khác trên người thì dao động tùy tình hình mỗi chiến đội.
Thế nhưng nếu nhìn vào Mộc Vũ Tranh Phong - ngôi sao bậc thầy pháo súng rất có tuổi nghề trong Liên minh - sẽ thấy tình hình vũ trang của cô rất tủi, bởi vũ khí Thôn Nhật là món trang bị bạc 75 duy nhất trên người cô. Hiển nhiên Mộc Vũ Tranh Phong đã rơi ra khỏi danh sách trọng điểm cập nhật level 75 của Gia Thế, dù rằng Gia Thế cũng có khổ tâm chứ không phải không: Giai đoạn đó họ cực kỳ thua kém trong cuộc chiến giành vật liệu.
Lúc này so trình đắp đồ của hai nhân vật hạng sao, Hoa Phồn Tự Cẩm trông ngon zai hơn Mộc Vũ Tranh Phong nhiều. Năm món trang bị bạc 75, đặt vào hiện tại đã đủ vênh mặt ra đường.
So nhân vật, Bách Hoa chiếm ưu thế áp đảo.
Còn trạng thái? Tô Mộc Tranh suốt cả một năm không đánh giải chuyên nghiệp, mà Trâu Viễn trong một năm nay lại gặt hái kinh nghiệm lên level toàn diện, từ kỹ thuật, ý thức, thậm chí phong độ cá nhân. Xem ra về mặt trạng thái tuyển thủ, Bách Hoa cũng ngồi kèo trên.
Những phân tích này đã được Bách Hoa thực hiện trước trận. Giờ đây đối mặt với Tô Mộc Tranh, Trâu Viễn tự tin mười phần, không cần di chuyển chiến thuật vòng vèo gì cả mà lao lên đón địch trực diện luôn.
Nhưng Tô Mộc Tranh thì khác. Cô vừa phát hiện Hoa Phồn Tự Cẩm thì lập tức đổi hướng.
Trâu Viễn tự tin nhưng không tự đại, thấy Tô Mộc Tranh thận trọng né mình, cậu cũng không vội vàng ham chiến. Trận solo thứ ba này sử dụng một tấm bản đồ đường phố nhỏ hẹp, nói trên lý thuyết là không hề phù hợp cho nghề tay dài phát huy sở trường, bởi quá dễ để luồn lách dưới những chướng ngại che chắn, chẳng qua hai bên đều là nghề súng nên khó thể nói ai lời hơn ai. Vấn đề ở chỗ đây là sân nhà Hưng Hân, bản đồ do Hưng Hân chọn. Tô Mộc Tranh không phải gà con lon ton, thậm chí kinh nghiệm của cô còn phong phú hơn Trâu Viễn. Cô đã chọn bản đồ này nghĩa là có kế hoạch sẵn cho nó, hành động né tránh và di chuyển của cô rõ ràng đang muốn lợi dụng đặc điểm bản đồ. Thế nên Trâu Viễn không đuổi theo một cách sơ suất. Cậu cố gắng quan sát thật kỹ con phố đang đứng rồi mới quyết định vòng ra phía trước chặn đường.
Sau khi Hoa Phồn Tự Cẩm cũng đổi hướng như Mộc Vũ Tranh Phong, nhà thi đấu bỗng xôn xao. Khán giả với góc nhìn thượng đế phát hiện Mộc Vũ Tranh Phong chỉ trốn về phía sau thôi chứ không hề di chuyển. Cô ở yên đó cho đến khi Hoa Phồn Tự Cẩm bỏ đi thì đột nhiên lẻn ngược đến sau lưng Hoa Phồn Tự Cẩm.
Vinh Quang không phải CS, không cho phép một hit về làng bằng headshot. Tuy nhiên, cao thủ đã quyết đấu với nhau thì một hit chủ động đầu tiên có khả năng sẽ giúp một bên chiếm ưu thế luôn cả trận. Nhìn theo trước mắt, Tô Mộc Tranh chắc chắn có ưu thế đó. Mộc Vũ Tranh Phong lặng lẽ vòng ra sau Hoa Phồn Tự Cẩm, vác pháo chuẩn bị thông ass.
Ai ngờ Hoa Phồn Tự Cẩm cũng đột nhiên dừng bước đứng lại trên ngõ hẹp, như đang suy xét gì đó. Hình chiếu 3D không thể hiện mấu chốt nào, nhưng khi theo dõi từ góc nhìn của Hoa Phồn Tự Cẩm trên màn hình lớn, mọi người mới thấy cậu hơi nghiêng mình, khéo léo trải rộng tầm nhìn hai phía. Thì ra Trâu Viễn không hề lơ là sau lưng. Cậu đã chuẩn bị sẵn và đứng đây chờ cả hai khả năng xảy ra.
Lối xử lý này không giúp cậu cướp thế chủ động nhưng ít nhất cũng không cho đối thủ chiếm được lợi. Cục diện đã quay về tình huống mặt đối mặt như lúc đầu. Một cách nào đó, việc này còn nói lên sự tự tin của Trâu Viễn.
Tô Mộc Tranh vô phương đoán biết Trâu Viễn đang nghĩ gì. Mộc Vũ Tranh Phong vừa vòng qua lập tức rơi vào tầm nhìn của Hoa Phồn Tự Cẩm, nhưng khi thấy Hoa Phồn Tự Cẩm đứng yên tại chỗ như rớt mạng, Tô Mộc Tranh cũng không tránh đi nữa, quả quyết tấn công luôn.
Đánh lén bất thành, đôi bên sắp va chạm hỏa lực chính diện. Tình thế trận đấu đang diễn tiến theo mong muốn của Trâu Viễn. Cậu cảm thấy phấn chấn hẳn lên, định đọ súng với Tô Mộc Tranh một phen ra trò, ngờ đâu Hoa Phồn Tự Cẩm chỉ mới bước lên hai bước, còn chưa kịp bắn phát nào, Mộc Vũ Tranh Phong đằng kia đã bắt đầu thả chiêu khống chế hỏa lực mạnh. Trâu Viễn không thể không né, mà né thì rơi vào bị động ngay.
Bậc thầy pháo súng là một nghề mà bắn phát nào phát ấy đều có AoE, kể cả hit đánh thường. Nó chẳng có kỹ năng nào tấn công một mục tiêu cả, toàn bộ đều là các chiêu cày bản đồ, chỉ khác biệt ở chỗ AoE rộng hay hẹp thôi.
Trâu Viễn phát hiện mình đã mắc sai lầm. Ở vị trí đang đứng, cậu khẽ nghiêng người là quan sát được đầy đủ hai đầu, có thể tưởng tượng cái ngõ này hẹp đến bao nhiêu. Trong phạm vi đó, hỏa lực của bậc thầy pháo súng ập xuống là khỏi né nhe con.
Vị trí đang đứng...
Trâu Viễn sực nhận ra mình đã chọn một vị trí quá bất lợi, bị bậc thầy pháo súng đánh ở đây khác nào đóng cửa thả chó, hoặc rách mông hoặc đứt quần. Không thể chạy tới trước, Trâu Viễn đành khiển Hoa Phồn Tự Cẩm lùi gấp về sau dù biết rằng điều đó cực khó. Khoảng cách tấn công của bậc thầy pháo súng đứng đầu 24 nghề, Mộc Vũ Tranh Phong lại là nhân vật hạng sao thường xuyên áp dụng đấu pháp phối hợp Pháo Bình Phong ở Gia Thế, cho nên thuộc tính trang bị cô mặc còn cộng thêm tầm bắn. Muốn kéo dài cự ly thoát khỏi nòng pháo của cô? Nói nghe dễ quá!
Trâu Viễn khó thể đào thoát chỉ bằng di chuyển. Hỏa lực đã đổ xuống đầu, Hoa Phồn Tự Cẩm cắn răng ăn pháo mà ném ra hai quả lựu đạn. Một quả nổ ngay lập tức, vài màn hình trong nhà thi đấu đã chói lóa hết nhìn thấy gì.
Là Đạn Pháo Sáng! Mộc Vũ Tranh Phong bị ảnh hưởng nặng. Những màn hình bị chói sáng lên đều chiếu theo góc nhìn của cô. Thế nhưng hỏa lực vẫn không ngừng...
Dưới tình trạng đó, Mộc Vũ Tranh Phong vẫn cứ vai khiêng trọng pháo, rải hỏa lực dày đặc xuống phía trước mặt. Quả lựu đạn còn lại Hoa Phồn Tự Cẩm ném ra là Đạn Khói, khói đang nồng nặc bốc lên trong ngõ nhỏ, nhưng Đạn Pháo Sáng còn không ngăn được Tô Mộc Tranh nã pháo thì mớ khói mù cản tầm nhìn có thể trở thành chướng ngại với cô ư?
Không hề.
Mộc Vũ Tranh Phong bị cả màn khói bọc lấy, nhưng bước chân cô vẫn không hề dừng, hỏa lực cũng không hề gián đoạn. Nã pháo trong ngõ nhỏ này, xem ra cô cũng chẳng cần nhắm kỹ. Đạn Pháo Sáng hay Đạn Khói đều chỉ là cái muỗi, chả ích lợi gì.
Khán giả trố mắt. Trình tấn công phải thành thạo bao nhiêu mới có thể bắn trong điều kiện mù hoàn toàn như thế?
Khắp nhà thi đấu vang lên một tràng pháo tay. Dĩ nhiên Trâu Viễn không nghe thấy, nhưng lòng tự tin của cậu đã bắt đầu len vào một chút bối rối. Dưới cái nhìn của khán giả, Đạn Pháo Sáng và Đạn Khói đều không ảnh hưởng đến thế tấn công của Mộc Vũ Tranh Phong, nhưng thân là người trong trận, chỉ Trâu Viễn mới biết: Thực tế là có! Đúng vào giây phút tầm nhìn bị lóa sáng, công kích của Tô Mộc Tranh bỗng hổ báo hơn hẳn, phạm vi hỏa lực che phủ cũng rộng hơn hẳn. Dưới tình huống thế này, cô bất ngờ lại đánh chủ động hơn bao giờ hết.
Có điều, Trâu Viễn cũng không dễ dàng chịu thua. Từ khi dần dần xác lập tự tin cho mình, phong cách đánh của cậu cũng dần dần cứng cỏi hơn. Đạn Pháo Sáng và Đạn Khói là những kỹ năng hoàn toàn có thể tạo ra bước ngoặt chuyển biến trận đấu, Trâu Viễn không muốn phí phạm. Tô Mộc Tranh không bị vấn đề tầm nhìn ảnh hưởng, vậy mình dùng công kích mà quấy rối đi!
Hoa Phồn Tự Cẩm không lùi, vững bước tiến tới.