Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Thôi em đổi cái Ảnh Múa thành Ảnh Vũ nhé, em sợ nhầm chữ mưa nhưng mà coi bộ mọi người hiểu~(‾▿‾~)

Kỹ năng hồi máu của mục sư chủ yếu chia hai loại. Một là duy trì HP, cần ngâm chú. Loại này là thuật hồi máu bình thường, phân ra làm ba kiểu hồi phục lớn, hồi phục nhỏ, hồi phục thánh ngôn. Càng về sau thì thời gian ngâm chú càng dài, HP hồi cũng càng nhiều. Mà ngâm chú của mục sư không thể dùng thao tác để nâng cao như kết ấn của ninja. Thao tác chỉ có thể giúp phát động kỹ năng nhanh hơn, tốc độ đọc phép chỉ có thể rút ngắn nhờ tinh thần của nhân vật và thuộc tính trang bị.

Mà loại hồi máu còn lại thường dùng khi nguy cấp. Loại này gọi là thuật điều trị, cũng phân ra điều trị lớn, điều trị nhỏ và điều trị thánh ngôn. Điều trị không cần phải ngâm chú, thuộc loại kỹ năng tức thời. Thế nhưng thời gian CD rất dài, chỉ xài mỗi thuật điều trị rồi chờ CD thì nhất định không đủ. Cho nên bình thường chủ yếu dùng thuật hồi máu là chính, thuật điều trị chỉ dùng vào thời điểm quan trọng.

Mà tiết tấu cùng thời cơ sử dụng ba loại hồi máu và điều trị sẽ thể hiện được trình độ của mục sư đó như thế nào.

Tên mục sư của Gia Vương Triều thấy sinh mệnh của Kim Hương còn chưa đến mức nguy hiểm, hơn nữa bên mình còn nhiều người, độ an toàn của bản thân được bảo đảm, vậy nên gã vốn định ngâm chú hồi phục thánh ngôn cho Kim Hương. Ai biết Ảnh Vũ của Hại Người Không Mệt lại xảo trá như vậy, thoáng cái đã cắt ngang gã.

Kim Hương sốt ruột thúc giục, mục sư lẹ làng chuẩn bị dùng thuật điều trị, chẳng ngờ lúc này Ảnh Vũ của Hại Người Không Mệt lại tiến về phía gã. Chịu tấn công không ngừng, trạng thái của mục sư liên tục chuyển đổi từ đông cứng và bình thường, làm sao có thể dùng kĩ năng. Mà Ảnh Vũ lúc này lại được Hại Người Không Mệt biến thành một kỹ năng giết được cả hai, tên này quyết tâm muốn dạy cho Kim Hương một bài học.

Nhưng sau khi một nửa sát thương từ Ảnh Vũ được chia bớt cho mục sư, áp lực đè lên Kim Hương giảm hẳn, vừa nhìn lại sinh mệnh của mình liền cảm thấy bản thân đã lo lắng thái quá. Nói thế nào thì, Vinh Quang không thể xảy ra chuyện chỉ dùng một chiêu là lập tức giết được người khác. Kể cả tập trung toàn bộ Ảnh Vũ cũng không.

Sau khi thong thả dùng bình hồi máu, Kim Hương không hề lên tiếng, âm thầm bố trí vị trí của mọi người trong kênh đội ngũ. Ảnh Vũ cũng không thể giết mình, thế nhưng ý đồ của tên này có lẽ là thừa cơ loạn lạc mà trốn đi.

Kim Hương tỉnh táo lại, chỉnh đốn đội ngũ cũng không luống cuống tay chân như vừa nãy. Công kích của Ảnh Vũ vốn không nhằm vào họ, hành động của họ cũng không chịu ảnh hưởng, tất cả mọi người là lão làng trong Vinh Quang, hiểu được đặc điểm của kỹ năng này, lập tức dựa theo sự sắp xếp của Kim Hương mà cẩn thận đứng vào vị trí.

Trong khi thao tác Ảnh Vũ, Hại Người Không Mệt cũng cực kỳ chú ý tình huống xung quanh, hắn thầm tính nếu như cục diện cho phép, tuyệt đối sẽ bỏ dở kỹ năng lập tức chạy trốn. Mới đầu nhìn thấy đối thủ rối loạn đội hình, Hại Người Không Mệt tâm trạng kích động, cẩn thận tìm kiếm cơ hội, không ngờ đối thủ nhanh chóng ổn định lại, sau đó chọn vị trí hợp lý, làm cho kẻ thường lẩn vào đám đông hôi của như Hại Người Không Mệt tìm không được cơ hội lợi dụng. Mà bên con phố kia, những người đang truy lùng hắn cũng sắp đuổi kịp rồi.

Thôi xác định...

Lúc này, Hại Người Không Mệt bó tay thật rồi, bản đồ lớn không tưởng, thế mà bản thân lại chạy không thoát. Người của mấy công hội này, hôm nay cắn thuốc hay sao mà hăng hái dữ vậy?

Giây phút Ảnh Vũ kết thúc, Hại Người Không Mệt hoàn toàn không tìm được đường trốn, vị trí cuối cùng dừng lại, dứt khoát đứng trước mặt Kim Hương.

Thuật ninja – Tước Lạc!

Ảnh Vũ là một trong những đại chiêu hiếm hoi không bị đông cứng sau khi hoàn thành, Hại Người Không Mệt trực tiếp dùng Tước Lạc. Từ trên trời đáp xuống, làm Kim Hương té lăn trên đất, giẫm mạnh lên đầu người ta.

Cứ tưởng Ảnh Vũ kết thúc thì đối phương hết trò rồi, không ngờ còn bị ăn một chiêu. Kim Hương bị giẫm vào đầu liền cạp đất, tư thế vô cùng khó coi, trước mắt bao nhiêu người, cực kỳ nhục nhã.

“Giết nó!” Kim Hương quỳ rạp trên đất có chút khàn giọng. Là một cô gái, hơn nữa còn là cao thủ, thành viên chủ chốt của Gia Vương Triều, Kim Hương đã quen được chiếu cố khắp nơi, có bao giờ bị ai khi dễ vậy đâu? Vốn không thù hằn gì Hại Người Không Mệt, trong nháy mắt này liền kết oán thành thù.

“Ha ha ha ha...”

Chính lúc này, bỗng xuất hiện một tràng cười dài, là tiếng cười của nữ. Mà ở đây chỉ có Kim Hương là nữ. Dựa vào tình cảnh của Kim Hương, làm sao có thể cười vui như vậy? Ngay cả Hại Người Không Mệt cũng bị tiếng cười làm cho kinh ngạc, vô thức cảm thấy Kim Hương chắc bị điên rồi. Nhưng nghe kỹ lại phát hiện không đúng, tiếng vừa nãy nhỏ, cũng không rõ ràng, không phải ở gần đây.

“Tự nhiên chị cười làm gì, làm tui bị lộ rồi!!” Tiếp đó một giọng nói tiếp lời, giọng này rõ ràng hơn nhiều.

“Kim công túa của Gia Vương Triều mà lại ngã cạp đất, không mắc cười sao?” Chợt có người nói, tiếng nói dường như hơi đứt quãng, lập tức khiến những tay lão làng của Vinh Quang biết rõ tình hình, đây là tiếng của ai đó ngồi cạnh người chơi phát ra, truyền vào trò chơi, hiệu quả không mấy tốt.

“Là ai!” Kim Hương căm tức hỏi.

Kim công túa là biệt danh mà người ta đặt sau lưng cô ở Gia Vương Triều, ý nghĩa không tốt đẹp gì, nhằm trêu chọc cô luôn ương bướng như một nàng công túa.

Người chơi Gia Vương Triều xung quanh đưa mắt nhìn nhau, mắt nhìn qua lại, không biết là cô em ngồi cạnh ông bạn nào đang nói.

“Xin lỗi, xin lỗi nghen, quấy rầy mọi người rồi.”

Tiếng nói lúc nãy lại phát ra, mà lúc này đây, một bóng người cũng từ góc đường quẹo ra, vừa nói chuyện vừa bước nhanh tới.

“Quân Mạc Tiếu!!!” Mọi người thầm kêu sợ hãi, hô hào một hồi, vốn muốn vây Hại Người Không Mệt lại trở thành tấn công Quân Mạc Tiếu. Những người bên cạnh Kim Hương đều là thành viên có vai trò khá cao trong công hội, biết cái gì mới là quan trọng cho công hội, nên vừa thấy Quân Mạc Tiếu, lập tức biết nặng nhẹ, nháy mắt bơ luôn Hại Người Không Mệt.

Có sơ hở!

Hại Người Không Mệt đang vui mừng trước sơ hở bất ngờ này, nhưng đưa mắt ngó thử, mới phát hiện nguyên nhân của lỗ hổng là bởi mọi người hoàn toàn đổi sang vây Quân Mạc Tiếu, nhất thời sáng tỏ.

Hắn rốt cuộc biết được, ngày hôm nay các công hội lớn hăng máu truy sát khắp nơi, thực tế là vì sự tồn tại của tên này. Mà bản thân tiếp xúc với hắn ta nên mới bị liên lụy.

Quân Mạc Tiếu...

Bây giờ, Hại Người Không Mệt mới ghim kỹ cái tên này, mà tên Quân Mạc Tiếu nháy mắt cũng bị vây giống hệt hắn.

Chỉ thấy Quân Mạc Tiếu đột nhiên lăn người, khi đứng dậy đã xoay 180 độ, trực tiếp nổ súng, nhân vật bắn lên bay ngược, là Phi Súng, toàn bộ động tác lưu loát liền mạch.

Nhưng như vậy cũng không đủ thoát khỏi vòng vây, công kích của người chơi vây quanh đã sớm ào tới, Quân Mạc Tiếu nháy mắt biến thành làn khói.

Thuật Phân Thân!

Hại Người Không Mệt kinh hãi, hắn là một ninja lâu năm, vậy mà không phát hiện Quân Mạc Tiếu đang lơ lửng kia hóa thành ảnh phân thân khi nào.

“Chú chậm quá, anh chờ nửa buổi rồi.” Tiếng của Quân Mạc Tiếu ngay sát bên tai.

“Chờ cái gì?” Hại Người Không Mệt khó hiểu hỏi, đồng thời đưa mắt nhìn người thật Quân Mạc Tiếu đã vọt tới cạnh mình.

“Cơ hội nhặt mót chứ gì!” Nói xong, Quân Mạc Tiếu nâng tay, Hại Người Không Mệt nhìn bóng lưng nên không biết hắn đang dùng kỹ năng lơ lửng gì, Kim Hương vừa mới bò dậy đã bị hắn hất lên không.

Từ lúc xuất hiện tiếng cười, cho đến khi Quân Mạc Tiếu chạy tới cạnh mình, mọi thứ xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức Kim Hương mới bò dậy thôi.

“Cơ hội nhặt mót? Nãy giờ anh bám theo tôi à?”

“Anh theo chú làm gì? Chú không phải mục tiêu của anh.” Diệp Tu nói.

“Nhặt mót thì làm gì có mục tiêu!” Hại Người Không Mệt dứt lời, đột nhiên để ý Quân Mạc Tiếu đang tấn công Kim Hương, tính cả cái tên từng bị bất chấp giết chết trước đó, thật trùng hợp, hai người đều là bậc thầy pháo súng...

“Anh có thù hận gì với bậc thầy pháo súng?” Hại Người Không Mệt tỉnh ngộ.

“Bậy à! Tui có quan hệ thân thiết với bậc thầy pháo súng lắm đó.”

Cả hai nói chuyện nhưng không hề đứng yên, sau khi Diệp Tu hất Kim Hương lên không, bèn nối tiếp bằng thao tác Áp Súng, trực tiếp bắn Kim Hương sang phía sơ hở mà Hại Người Không Mệt mừng rỡ nãy giờ. Lúc này hắn ta xông lên, vừa chạy vừa tấn công Kim Hương liên tục, cứ như đang dẫn bóng mà không cần bóng chạm đất...

Hại Người Không Mệt cũng theo sát bên cạnh, chẳng qua sơ hở này làm hắn buồn hết sức. Hắn bị bơ nên mới có sơ hở này.

“Chú em, giúp một tay đi, coi như nể mặt anh từngcứu chú.” Diệp Tu nói.

“Chỗ nào chứ?” Hại Người Không Mệt ra tay, cũng giống Quân Mạc Tiếu, coi Kim Hương là banh mà quật.

“Cầm thú! Lúc trước không nhờ anh, chú đã bị người ta bắn chết ngay góc tường rồi!” Diệp Tu nói.

Hại Người Không Mệt lập tức nhớ ra, lúc đầu hắn tùy tiện leo tường, bị người ta bắn, may mà Quân Mạc Tiếu dẫn đường đột phá mới thành công phá vây. Trời đất chứng giám, Hại Người Không Mệt cố gắng phá vòng vây, mỗi phút đồng hồ trôi qua thật phong phú, cảm giác ban đầu cứ như chuyện thưở nào, quả thực nhất thời quên mất.

“Chí ít tôi đã giúp anh giết chết bậc thầy pháo súng kia, trả nợ nhân tình rồi.” Hại Người Không Mệt nói.

“Lần này cũng giống thế, chút nữa thôi, xong rồi nè!”

Kim Hương rơi không ai đón nữa, bởi vì cô đã biến thành thi thể rồi. Mà lúc này đây, tay chân lanh lẹ như Hại Người Không Mệt lại không giành trang bị. Tình cảnh hiện tại quá gian nan, cân nặng sẽ gây ảnh hưởng, hắn lại không muốn thêm gánh nặng.

Kết quả đối phương không chậm hơn hắn là bao, đồ vật vừa rơi ra liền bỏ túi. Chớp mắt ấy, Hại Người Không Mệt khẽ run, bởi vì chữ trang bị hình như màu cam!

Chẳng lẽ là vũ khí cam?

Hại Người Không Mệt ngạc nhiên, trong cuộc đời hôi của mình, hắn chưa từng nhặt được vũ khí cam.Thánh hôi của cũng không bằng bàn tay vàng của Tu╮( ̄▽ ̄)╭
Nhấn Mở Bình Luận