Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Huyền Thoại Trở Về - Diệp Tu

 

Bốn em quái, bốn hướng, thêm một bộ xương khô đang xách đao chém đến, lần này Thiên Thành thật sự không thể tránh khỏi, khoe khoang gì đấy đã vứt lên chín tầng mây, ngã nhào xuống đất cùng đám xương khô và thây ma, góc nhìn đối tới đối lui, xung quanh đều là xương trắng và thịt vụn của đám sinh vật Bất Tử này.

Động tác của đám Bất Tử khá chậm, chầm chậm đứng dậy, Thiên Thành là người đầu tiên đứng lên trong nguyên đám ngã xuống đất. Góc nhìn chuyển sang đã thấy, Quân Mạc Tiếu lần này không hề rời đi, cầm theo chiến mâu bước nhanh đến gần.

Thiên Thành kinh hãi, không khỏi nhảy về sau. Nhảy xong lại hối hận, sao mình phải trốn chứ? Chẳng phải bản thân vẩn muốn đấu một trận với tên này sao?

Bấy giờ đám quái di chuyển không được nhanh kia đã đứng lên hết, bốn con quái trong đấy dù đập trúng Thiên Thành, nhưng thù hận vẫn trên người Quân Mạc Tiếu. Trái lại mục tiêu công kích của bộ xương cầm đao nọ vốn là Thiên Thành, nhưng lúc nãy bị bốn con quái kla đập cho té nhào, coi như là bị Quân Mạc Tiếu công kích, thù hận lập tức thu hút qua đấy. Năm con quái đứng dậy, vọt về hướng Quân Mạc Tiếu.

Thiên Thành muốn nói dọn xong lũ quái này rồi tụi mình lại đánh hẳn một trận, kết quả còn chưa mở miệng thì chiến mâu của Quân Mạc Tiếu đã đâm vào người tiếu quái, chiến đấu kịch liệt cùng năm con tiếu quái, góc nhìn không hề chuyển về phía gã.

Chẳng lẽ tên này vốn đến đây đánh quái, không phải đến vì mình? Giá trị của bản thân còn không bằng năm con quái Bất Tử này?

“Ê.” Thiên Thành hô.

“Muốn quái? Cho ông một con, chơi đi!” Quân Mạc Tiếu hất lên trời, đâm thắng, một con tiểu quái đã bị đánh bay đến đây, vững vàng rơi xuống bên chân Thiên Thành.

Thiên Thành ngơ ngác.

Gã chưa hề trải qua loại cảm giác này.

Mỗi lần khoe tài đoạt quái trong quá khứ, kẻ bị cướp đều tức đến thở hốn hến, có kẻ còn lập tức rút súng chĩa về phía gã, cuối cùng bị gã đánh cho nằm đo đất, cảm giác khi ấy thật sự quá đã.

Mà lần này, phản ứng và hành động của đối phương khiến gã cảm thấy bản thân vô cùng ấu trĩ. Người ta lại tụ tiếp năm em quái, tiện tay đánh một em qua cho mình, trông dáng vẻ tựa như đang bảo: “Nhóc con ngoan nào, đừng phá nữa, chú cho cháu kẹo ăn.”

Thiên Thành sững sờ bất động luôn ờ đấy, thù hận của con quái vừa rơi xuống bên chân đương nhiên vẫn thuộc về Quân Mạc Tiếu, sau khi đứng lên đã chạy về.

“Sao thế? Không cần hả?” Quân Mạc Tiếu thế nhưng còn hỏi gã.

Thiên Thành quả thực cỏ một sự kích động muốn cùng đám xương khô và thây ma nhào đến vây đánh tên này.

“Chờ ông đánh xong quái, chúng ta đánh một trận.” Giọng điệu của Thiên Thành bỗng trờ nên cực kỳ nghiêm túc, không cà lơ phất phơ như hành động khiêu khích vừa nãy.

“Khỏi đi.” Quân Mạc Tiếu trả lời gã.

“Vì sao!” Thiên Thành thốt ra xong liền hối hận, đối phương đã nói “ông còn kém lắm” một lần rồi, sao lại đế cho hắn có cơ hội khinh bỉ mình lần hai chứ.

“Không quỡn.” Kết quả Quân Mạc Tiếu nói như vậy.

Thiên Thành rơi lệ đầy mặt. Nhóc con! Chính mình thật sự là một tên nhóc, một tên nhóc muốn quấn quít người lớn đòi chơi cùng. Vì thế người lớn bảo tên nhóc rằng: “Chú bận rồi, ngoan, chơi một mình đỉ há!”

Mình bị đối xử thật giống thế quá đi! Thiên Thành đã không biết nên trả lời thế nào, thế thì chờ tên này đánh xong tiếu quái thì quyết phải nhào đến!

Thiên Thành tính toán như thế. Vì thế lẳng lặng chờ đợi ở một bên.

Nhưng mà thời gian đánh xong hết năm con quái lại không nhanh thế, Thiên Thành nghĩ xem có nên đi lên giúp một tay hay không? Nhưng lập tức cảm thấy mình thế này là không có lập trường gì hết. Vì thế bản thân cũng kéo một con quái giết thời gian. Kết quả bên mình giết xong rồi, chuyến góc nhìn, bên kia vẫn còn năm con. Kéo thêm một con vậy! Giết xong, sao bên kla vẳn còn năm con? Kỹ thuật của tên này khá tốt, không thể nào trình độ giết quái lại xoàng thế được! Thiên Thành thắc mắc, nhưng nhìn kỹ mới phát hiện, hình như năm con hiện tại không phải năm con trước đấy?

Đang mờ mịt, một bộ xương khỏ sau khi bị đảm trúng một mâu thì biến thành xương vụn, tiếp đấy chí thấy Quản Mạc Tiếu dẫn theo quái chạy đi kéo thêm mấy con nữa, lại tiếp tục đánh năm con quái.

Thiên Thành hộc máu. Bản thân chờ người ta diệt quái xong thì quyết đấu, kết quả người ta căn bản không coi gã ra gì, người ta vẫn chuyên tâm luyện cấp a!

Thiên Thành nối giận, gã quyết định bước lên giúp đỡ. Không đúng, không phải giúp đỡ, là quấy rối. Gã muốn tiếp tục cướp quái, cướp đến khi tên này không nhịn được nữa mới thôi.

Vì thế Thiên Thành xông lên, đảm mạnh về phía năm con quái mà Quân Mac Tiếu vừa tu lai.

Góc nhìn của Quân Mạc Tiếu dường như nghía qua bên gã, tiếp đấy, Thiên Thành nhân được một lời mời tố đội.

Đệch mọe, ai muốn cùng mày tổ đội chứ! Tao tới đế cướp quái đó! Thiên Thành tức giận cự tuyệt lời mời, tiếp tục giết giết giết.

Năm con quái chết nhanh hơn, nhưng nhìn đến điểm kinh nghiệm được phân phối, ké cướp quái chuyên nghiệp như Thiên Thành lần này hành nghề cực kỳ thất bại.

Hai người không tố đội, trường hợp như vậy mà cùng giết một con quái, kinh nghiệm của con quái ấy sẽ chia cho cả hai. Trong đó người đánh kích thứ nhất và kích cuối cùng sẽ được chia hai phần ba, còn lại một phần ba sẽ dựa vào tổng điểm sát thương của hai người để xác định tỉ lệ.

Thiên Thành đương nhiên không có kích thứ nhất, gã muốn hung hăng cướp đi kích CUỐI cùng, kết quả gã chẳng lấy được kích cuối cùng nào trong năm con quái, tổng điếm sát thương cũng hoàn toàn thấp hơn Quân Mạc Tiếu, cuối cùng kinh nghiệm đạt được ít đến đáng thương. Hơn nữa dưới trường hợp này, đồ rơl ra đều của Quân Mạc Tiếu, Thiên Thành đến một món cũng không vơ được.

Càng đáng giận hơn là trước khi năm con quái ngã xuống, Quân Mạc Tiếu bên này sớm đã kéo thêm năm con nữa, luôn có quái để giết ở đây. Thiên Thành ra sức cướp một đợt quái, rốt cuộc vẫn bi thảm như lần trước. Kết quả gã nảng cao tốc độ giết quái của Quản Mạc Tiếu, hơn nữa còn tặng kinh nghiệm cho đối phương lên hàng đầu, gã ờ phía sau nhận chút kinh nghiệm thừa thãi. Tính thế này thì Quân Mạc Tiếu tuyệt đối không chịu thiệt gì, mà gã còn bị áp bức cày cuốc vất vả.

Thiên Thành rõ thật tức đến choáng đầu, sau đợt quái này, gã cướp việc kéo quái, chủ động bước lên dẫn quái kéo về.

Kết quả lần này Quân Mạc Tiếu liền mang theo mấy con quái do mình kéo đi mất, để mấy con quái do Thiên Thành kéo lại cho gã tự chơi.

Thiên Thành rơi lệ đầy mặt, mình đang làm gì thế này?

Nhanh chóng tiêu diệt con quái trong tay, Thiên Thành xông lên trước: “Này, tui muốn cùng quái đánh ông đó!”

“Đừng phá nữa, luyện cấp cho tốt đi!” ĐỐI phương hờ hững đáp.

Thiên Thành cắn răng, chiến côn trong tay chém ra, đang chuẩn bị khua về phía Quân Mạc Tiếu, đột nhiên nghe gần đấy truyền đến một giọng nói: “Ý, sao mấy ông lạỉ luyện cấp cùng nhau?”

Thiên Thành vội vàng nhìn lại, một người trên đầu mang theo danh hiệu công hội Lam Khê Các đi về phía bên này, người đang nói chuyện đấy chính là hội trưởng của Lam Khê Các ở khu 10 – Lam Hà.

Thiên Thành thu gậy chạy trốn.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận