Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Huyền Thoại Trở Về - Diệp Tu

 

“Ồ, mấy người kia muốn tới hỗ trợ kìa!” Người chơi lưu manh đột nhiên nói, trong giọng nói còn mang theo sự kinh hỉ.

Diệp Tu thở dài, tên này quả thực hoàn toàn chẳng biết tình huống gì cả! Những công hội này sao có thể đến hỗ trợ chứ, họ đến cướp quái đấy. Trước đấy vẩn đứng im, chẳng qua là nhìn thấy đám ô hợp như họ căn bản không đáng đế cướp, Huyết Xạ Thủ cũng có thể tiêu diệt bọn họ thôi.

“Chạy!” Diệp Tu trầm giọng nói.

“Cái gì?” Lưu manh nọ không hiếu.

Kỳ thật bốn người chơi khác cũng là người mới, nếu không phải người mới sẽ biết rõ sự lợi hại của Huyết Xạ Thủ, sẽ không tụ đại một đám đến chịu chết. Chỉ là nhóm người này không gà như lưu manh nọ, ít ra cảm giác được có chuyện không ốn. Mấy tên kia trước đó không hề động đậy, sau đấy cũng không động, thấy bọn họ đánh BOSS thuận lợi, lại đột nhiên động. Hỗ trợ? Giúp người khi hoạn nạn mới kêu là hổ trợ, hiện tại cục diện này ai biết tới đế làm gì.

“Không chạy chờ chết à!” Diệp Tu nói.

“Chúng ta đánh không thế hả?” Cuồng chiến sĩ trong đội nói, hắn ta nhìn ra được xảy ra chuyện không ốn, nhưng lúc này mà chạy thì trước đấy đánh vất vả thế làm gì?

“Còn không biết.” Diệp Tu nói.

Năm người đều mờ mịt.

“Không chạy sẽ không kịp nữa.” Khỉ Diệp Tu nói, Quân Mạc Tiếu vẫn không ngừng công kích. Người của ba công hội lớn rất nhanh đã tới gần, những nghề đánh xa như Thiện Xạ cũng đã bắt đầu giơ súng ngắm bẳn.

“Chạy!” Trong năm người rốt cuộc cũng có người dẩn đầu, xoay người bỏ chạy. Ba công hội lớn vốn không coi những người này vào mắt, hơn nữa ba nhà vẳn đang đề phòng nhau, nên cũng chẳng vây quanh gì, vừa thấy năm người muốn chạy, không lập tức cho người đuổi giết mà chỉ đánh gỉá động tĩnh của mấy công hội khác, đấy mới là đối thủ chủ yếu của họ. Ba vị hội trường đại nhân gần như chẳng phân biệt được trước sau đành hô “NGỪNG”.

Gần trăm người vội vàng phanh lại, mắt to mắt nhỏ nhìn lẩn nhau. Huyết Xạ Thủ cơ hồ ngay trước mắt, nhưng hiện tại xông lên vây BOSS, để công hội khác đánh lén sau lưng thì tính sao đây? Ba hội trưởng hầu như suy nghĩ như nhau.

Bởi vì nội chiến vẫn còn đang diễn

ra.

Năm người chơi kia chạy một hồi mới chợt nhận ra Quân Mạc Tiếu không chạy cùng, quay đầu lại nhìn, liền thấy Quân Mạc Tiếu vẫn đang quấn quýt chiến đấu với Huyết Xạ Thủ.

“Tên này có ý gì?” Năm người kia không hiểu, bọn họ không quá thạo game, chứ không phải không có não, tên này kêu họ chạy, còn mình thì ở lại, hành động kỳ lạ, khiến họ không biết là tốt hay xấu. Vì thế cả đám đều dừng lại.

“Chạy xa một chút bên này nguy hiểm” Diệp Tu đột nhiên gửi đến một câu trên kênh đội ngũ.

“Nhưng bọn họ không phải đến giết tụi tui đâu!” Lưu manh gà mờ nọ bảo.

‘Tin tui.” Diệp Tu lần này chỉ gõ hai chữ.

Những người mới này thật sự không có mắt nhìn, nếu là người chơi cấp bậc như Lam Hà, lúc này chắc chắn sẽ trợn mắt há mồm. Solo Huyết Xạ Thủ với tiết tấu kịch liệt như vậy, mà còn có thời gian đánh chữ, tốc độ tay phải là bao nhiêu đây?

Lưu manh gà mờ nọ không kìm được mà bắt đầu bỏ chạy, còn nói với đồng đội: “Chạy mau.”

Bốn người kia có phần chần chờ, có hai người chạy theo tên lưu manh gà mờ kia.

Còn hai người vẩn đứng yên tại chỗ, bọn họ đối với lời Diệp Tu nói vẳn nửa tin nửa ngờ, họ cảm thấy người nọ cố ý muốn loại mình ra.

Diệp Tu thấy được hành động khác nhau của cả năm, chỉ có thể tỏ vẻ tiếc nuối với sự hoài nghi của hai người kia. Hắn không rảnh giải thích, miệng hắn nãy giờ vẵn dùng đế chỉ huy, hắn cũng không rảnh đánh chữ, hai câu vừa rồi đều do mạo hiểm bùng nổ tốc độ tay mới gõ ra được, tám chữ đấy suýt nữa làm chậm thao tác.

“Liệu mấy nghề đánh xa có nên thử công kích trước hay không?” Lúc này Lam Hà trưng cầu ý kiến của cấp dưới, bảo người không tiến lên nữa mà đế nghề đánh xa cướp đoạt điểm sát thương trước.

“Vậy cũng khỏng thể cam đoan sẽ không ngộ thương tới Quân Mạc Tiếu…” Nhóm nghề đánh xa chảy mồ hôi. Huyết Xạ Thủ mạnh về tốc độ, muốn đánh với nó thì phải di chuyến với tiết tấu nhanh. Lúc này Quân Mạc Tiếu và Huyết Xạ Thủ đều di chuyển vùn vụt, ai biết công kích đánh ra sẽ trúng đứa nào.

“Tẽn này rốt cuộc đang làm gì!” Lam Hà buồn bực.

Xa Tiền Tử của Trung Thảo Đường cũng bước ra hô to: ‘Vị hảo hán này, hãy để đội của ông vào đoàn tui đi! Những thứ rơi ra thuộc về mấy ông hết.”

“Đờ mờ!” Lam Hà thầm mắng Xa Tiền Tử gian trá, đội ngũ có thể vào đoàn đội, sát thương trước đấy đều tính cả vào đoàn, sao mình không nghĩ ra chứ!

“Ông anh Mạc Tiếu, thêm tui đi! Mấy thứ kia sao cũng được!” Lam Hà vội vàng tiến lên, cậu cảm thấy mình thân thiết VỚI Quân Mạc Tiếu hơn chút, điều kiện giống nhau, Quân Mạc Tiếu không có lí do không gia nhập bọn họ.

“Vào bên tụi tui nè, phần thường của mấy ông, còn khuyến mãi luôn 20 cái lông sói trắng.” Dạ Vị Ương bẽn Mưu Đồ Bá Đạo cũng lên tiếng chào hàng, té ra gã luôn cho rằng Diệp Tu có ham mê đặc biệt với lỏng sói.

“Ông anh Mạc Tiếu đừng tin hắn! Mới đánh phó bản Băng Sương được vài lần sao có thế có được 20 cái lông sói tráng chứ?” Lam Hà la lên.

“20 cái bên này bọn tui cũng có!” Xa Tiền Tử bên này cũng la lên.

Hệ Châu đứng cạnh thì thảo tự hỏi:” Chẳng lẽ đảy mới là mục đích thật sự của người này?”

Lam Hà cũng thật đau đầu. Tên này quả thật là, hoàn toàn không bàn cảm tinh với ai cả, nhất định phải biến mọi chuyện trở thành mua bán mới được hả?

Quân Mạc Tiếu vẫn thờ ơ đánh quái, vì thế ba công hội đều cảm thấy bảng giá này không đủ, tiếp tục nâng giá lên.

Hai người chơi không bỏ chạy bấy giờ cũng đã trợn tròn mắt. Chỉ riêng “Những thứ rơi ra thuộc về mấy ông hết” thôi cũng đủ khiến tim họ đập nhanh, những gì mà ba công hội hứa hẹn sau đấy, dường như đều là những thứ mà cả nghe bọn họ cũng chưa từng nghe qua, nhưng dám lấy ra chào hàng, hiến nhiên rất đáng giá rồi.

Hai người kia thật sốt ruột! Hận không thể thay Quân Mạc Tiếu đáp ứng.

Nhưng hai người rất nhanh đã nhận ra.

Chuyện này, Quân Mạc Tiếu đáp ứng cũng vỏ dụng! Bời vì đội trường đội của họ không phải Quân Mạc Tiếu. Chấp nhận nhập đoàn hay xin nhập đoàn, đó là quyền hạn của đội trường.

Hai người vội vàng mờ danh sách đội ngũ, đội trưởng là tên lưu manh gà mờ kia.

Hai người vội vàng hét trên kênh đội ngũ: “Mau trờ lại!”

“Sao hai ông không chạy.” Lưu manh gà mờ trả lời.

“Chạy cái lỏng! Bẽn này mấy công hội kia đang ra điều kiện kìa, để đội ngũ của chúng ta nhập đoàn, trang bị rớt ra đều cho mình hết, còn khuyến mãi rất nhiều thứ đáng giá, đội trường mau trở lại!” Hai người kích động đến nói năng lộn xộn, tranh nhau bẳn tin.

“Có chuyện tốt đến vậy!” Lưu manh gà mờ nọ không biết gì, vừa nghe có trang bị hai mắt đã lấp lánh, vội vàng chạy về, hai người bạn khác nhìn thấy tin tức trong đội cũng kích động cả lên.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận