Edit: Bông Beta: Kha
Thuật sĩ HP không cao, thủ cũng yếu, ăn một đao xong Ngụy Sâm chỉ hận mình không biết dịch chuyển tức thời. Nháy mắt đã thấy Ấn Sơn Hổ xoay người lại. Bổ thêm phát? Nào có, Ấn Sơn Hổ tra đao vào vỏ, cầm súng lên, họng súng đen thù lù nhằm thẳng Nghênh Phong Bố Trận, bóp cò không chút lưu tình.
Ngọn lửa phóng ra, Ngụy Sâm chỉ thấy hoa mắt, nhìn lại, hóa ra là Quân Mạc Tiêu của Diệp Tu cứu nguy đúng lúc, bật Ô Thiên Cơ chống lại chiêu này.
Bên kia Đường Nhu vẫn đang tích cực chiến đấu, cộng thêm Mạc Phàm nóng lòng cứu vớt cái danh DPS cũng thao tác nhân vật xông lên.
Ấn Sơn Hổ lại thay đổi vũ khí, quơ chân quơ tay xáp lá cà với hai nhân vật. Sức chiến đấu của Ấn Sơn Hổ mạnh gấp 4 bội lần thú triệu hồi Giáp Ất Bính Đinh. Kiếm khách Giáp cũng có “Một Đao Ngênh Gió”, nhưng sánh sao được với sức mạnh ngang hàng với Tiên Phong Quý Lang khi cuồng bạo của Ấn Sơn Hổ?
Nhưng Ấn Sơn Hổ có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ còn có 10% máu, ai
nấy đều đã chơi bất chấp, vừa đẩy nhanh nhịp độ vừa không cần lo mấy chuyện như giảm nhịp điệu hay dùng thuốc hay thời gian CD của chiêu thức như khi chiến đấu lâu dài. Thế nên, rất nhiều người chơi ưa chuộng tấn công đều rất thích giai đoạn 10% điên cuồng này.
Ưa chuộng tấn công ấy à, hiện tại trong đội, không ai sốt sắng hơn Mạc Phàm.
Dù vậy, boss Ấn Sơn Hổ vốn không phải là một đứa thích hợp để công kích ngay luôn. Bởi vì 90% trước kia phải đối phó với các thú triệu hồi liên tục, chém nhiều lần cũng không có tác dụng gì mấy, khống chế sẽ có lợi hơn.
Nhóm Diệp Tu đã làm như vậy, cho nên những nhân vật phụ trách vần nhau với thú triệu hồi định trước sát thương không cao, thế nên lo nghĩ chuyện tấn công BOSS cũng không có nghĩa lí gì lắm.
Nhưng Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm đã mất mặt liên tục trước bao người ở 4 lần giết BOSS trước đó, nên dù biết tấn công BOSS này chẳng được nhiêu đâu hắn vẫn anh dũng xông lên. Được cái giai đoạn 10% này ai nấy đều ném tuốt cẩn trọng ra sau đầu, nhất thời lửa đạn ầm vang, ánh đao bóng kiếm loang loáng, đủ mọi kĩ năng màu sắc chói lọi chọi lên thân Ấn Sơn Hổ.
Mà 10% HP này không phải của riêng BOSS, đó còn là 10% HP cuối cùng của phó bản này, cứ đánh tự do, thậm chí có thể đánh tẹt ga. Đã đến giai đoạn cuối cùng của phó bản rồi, chắc thắng là qua cửa, dù đang đấu có thiệt mấy mạng thì cũng không thay đổi điều này.
Dĩ nhiên chưa có ai cậy mạnh mà không màng HP, chỉ là lúc tấn công thì thao tác bạo dạn hơn bình thường thôi.
HP của Ấn Sơn Hổ tụt nhanh chóng.
HP của bên Hưng Hân cũng tụt loạn lên đáp lại, đông tụt 1 anh tây tụt 1 em.
Lúc này An Văn Dật mới là người lúng túng nhất. Tình cảnh hỗn loạn khiến cậu ứng phó không kịp. Phản ứng và tốc độ tay vốn luôn là điểm yếu của cậu.
May có Diệp Tu.
Hắn vừa đánh Ấn Sơn Hổ vừa điều khiển tán nhân cứu trợ kịp thời khi An Văn Dật lo không xuể.
Tuy tác dụng có hạn nhưng đúng lúc, có lúc An Văn Dật chỉ muộn một giây thôi, một giây này được Quân Mạc Tiếu dùng chiêu chống lại, Tay Nhỏ Lạnh Giá ra tay, nhân vật suýt ngỏm vì bị buff trễ tiếp tục sống nhăn.
Từ đầu tới cuối, lực lượng chiến đấu không giảm một ai.
Trình độ người thao tác đủ cao là một nguyên nhân, nhưng hơn thế nữa, nghề trị liệu phải vững tay.
Phản ứng và thao tác của An Văn Dật tuy không theo kịp, nhưng sự hiểu biết và sức phán đoán rất tốt. Cậu ta có cách riêng để duy trì HP của toàn đội ở mức an toàn, chẳng qua người có lòng mà không đủ tài, không thể biến suy nghĩ thành hiện thực. Nhưng có thêm một tán nhân của Diệp Tu, mọi thứ đều được thực hiện.
Hệ thống báo tin!
Ấn Sơn Hổ ngã xuống rồi, thứ thu hút nhất đương nhiên là tin tức hệ thống báo ra.
Bóc tem BOSS Ấn Sơn Hổ, bóc team phó bản Sơn Trại Ấn Sơn, hai tin này đua nhau nhảy ra.
Lúc này đã là 3 giờ 13 phút sáng, trong trò chơi người đông như biển. Hệ thống tung ra hai tin tức rợn người như thế, dù đã chuẩn bị tâm lí nhưng tận mắt nhìn thấy họ cũng muốn nổi điên lên.
Đám người này llàm được rồi!
Cấp 70, phó bản đoàn đội 10 người, qua cửa chỉ với một lần duy nhất.
Chuyện không tưởng với người chơi thường công hội Hưng Hân đã làm được rồi. Đám này đã đạt tới trình độ chuyên nghiệp rồi ư?
Đánh xong phó bản thì tới màn nhận quà bóc tem. So với thứ này, đồ rơi trong phó bản chẳng đáng một xu, đánh Ấn Sơn Hổ chán chê mà nó chỉ nhả 2 món đồ tím thôi. Người chơi thường nhìn thấy chắc cảm động bật khóc, nhưng Hưng Hân là đội ngũ đang tham gia đấu khiêu chiến, trang bị cam mới là ước mơ họ theo đuổi.
Dựa trên tỉ lệ rớt ra đồ cam của phó bản thì điều này hơi khó. Nhưng phần thưởng sắp nhận là phần thưởng sau khi giết năm BOSS, cày hết phó bản, tổng cộng 6 kỉ lục bóc team, căn cứ theo kinh nghiệm trước đây, kiểu gì cũng cho trang bị cam. Mà không biết bây giờ nhận từng kỉ lục giết BOSS cùng lúc thì có giảm phần thưởng không nhỉ?
Lúc nhận thưởng mới là mối quan tâm chính của Hưng Hân.
“Tui chuẩn bị nhận thưởng đây.” Diệp Tu lên tiếng.
“Nhận đi!” Mọi người hít sâu.
“BOSS số 1, Tiên Phong Quý Lang.” Diệp Tu nói xong, nhấn vào phần thưởng giết boss đầu tiên.
Trong kênh đoàn đội, hệ thống nhá lên thông báo.
“Chữ cam!” Trần Quả mới nhìn thấy chữ màu cam, chưa nhìn ra gì đã kêu lên.
“Bình tĩnh nào.” Diệp Tu nói.
“Là vũ khí.” Trần Quả nhìn lại, sung sướng hét lên. Vũ khí luôn là thứ được coi trọng nhất trong trang bị. Trong giới chuyên nghiệp, độ phổ biến của trang bị bạc còn khuya mới đạt được 100%, nhưng chỉ cần nói vũ khí bạc thì độ phổ biến gần như vô bờ luôn. Chưa vô bờ là vì mỗi mùa giải đều xuất hiện một chiến đội mới kéo chân.
Phần thưởng giết Tiên Phong Quý Lang đầu tiên: Sát Phá Lang.
Thái đao cấp 75
Khối lượng 2,4 kg, đột bền 24, tốc độ tấn công 8
Tấn công vật lí 750, tấn công phép thuật 800
Sức lực +42, trí lực +35
Bạo kích vật lí +10
Tốc độ công kích +3
Cấp bậc kĩ năng Một Đao Nghênh Gió +3
Tấn công trúng mục tiêu có 5% cơ hội giảm phòng ngự vật lí của mục tiêu xuống 10%, kéo dài 5s.
Con trỏ của tất cả đều dừng lại trên Sát Phá Lang để thưởng thức chỉ số trang bị tới tận khi Diệp Tu lên tiếng: “Chúng ta có ai dùng kiếm?”
“Em?” Kiều Nhất Phàm nói.
“Ấy… em xài tạm?” Diệp Tu nói. Hắn hỏi thế không phải vì không nỡ cho, mà Sát Phá Lang không hề thích hợp với trận quỷ Một Tấc Tro.
Trong vũ khí hệ kiếm, thái đao là dạng tương đối cân bằng, vừa có tính vật lí vừa có tính pháp thuật, bốn nghề hệ kiếm sĩ đều có thể dùng. Nhưng muốn chọn cụ thể thì phải nhìn thuộc tính phụ của thái đao đó. Thuộc tính phụ của Sát Phá Lang rõ ràng thích hợp với kiếm khách. Nếu không thì cuồng kiếm sĩ hoặc trảm quỷ của quỷ kiếm sĩ đều dùng được. Nhưng trận quỷ và ma kiếm sĩ mà dùng thì đúng là phí phạm thuộc tính phụ của giời này rồi.
Hiện tại Một Tấc Tro đang dùng đoản kiếm cam. Trong hệ kiếm, đoản kiếm là vũ khí có tấn công pháp thuật mạnh nhất và tăng cường trí lực nhiều nhất. Cho nên so với đoản kiếm trong tay Một Tấc Tro, Sát Phá Lang thực ra còn không có cả thuộc tính cơ bản ưu việt hơn. Rõ ràng, Một Tấc Tro không cần thay đổi.
“Em… không cần thứ này đúng không?” Rõ ràng Kiều Nhất Phàm cũng biết điều này.
“Cứ lấy trước đi.” Diệp Tu nói.
Nhặt được vũ khí mà cả đội không cần, nếu trong những game khác, chuyện nhặt rồi bị cố định sẽ rất đáng bực mình, nhưng Vinh Quang thì không như thế. Cho nên chỉ cần chiếm được trang bị tốt, dù mình không dùng cũng sẽ trở thành tài sản riêng, sẽ có lúc thể hiện giá trị. (Nói một chút về chuyện cố định, trước kia truyện từng miêu tả về “trang bị cố định/ khóa trang bị”. Thật ra “trang bị cố định/khóa trang bị” có hai cách giải thích, một loại là danh từ, ý chỉ những trang bị không thể trao đổi; loại còn lại là động từ, chỉ món vũ khí này hoặc những trang bị khác mang lên người nhân vật sẽ bị khóa lại, ai chơi game online chắc hiểu. Bạn trẻ nào từng nghi ngờ cụm “trang bị cố định/khóa trang bị” trước đây thì hãy xem đoạn trên để biết đó là kiểu nào, thế thì sẽ không bối rối nữa)
BOSS đầu tiên giết được đã cho trang bị cam, củng cố niềm tin cho bao người, xem ra phần thưởng cho kỉ lục giết BOSS đơn cũng không keo kiệt.
“Số 2!” Diệp Tu nói rồi nhận phần thưởng BOSS số 2, Thống Lĩnh Hộ Trại Sa Báo.
“Má ơi nhiều thế!” Tin tức trong kênh đoàn đội vừa nhảy ra, Trần Quả lập tức ngạc nhiên. Lần này phẩn thưởng có tới 3 món lận. Nhưng nhìn kĩ hơn tí, thấy cái gì đá cái gì hòm, nghe qua đã chẳng giống trang bị, dời chuột lên, quả nhiên là ba loại vật liệu.
Vật liệu được thưởng từ kỷ lục phó bản đúng ra tỉ lệ thuận với cấp bậc của BOSS hoang dã. Nhưng họ lúc này hoàn toàn mù mờ về nguyện liệu cấp 75, nên giá trị ba nguyên liệu đá Ấn Sơn hòm Ấn Sơn, Lam Nha Nguyệt nghe đậm chất đặc sản địa phương này cao tới bao nhiều thì còn cần nghiên cứu, tạm thời không dám nhận xét.
Tiếp đến, BOSS số 3, Quân Sư Lãnh Ưng.
Tên này là BOSS đánh đơn yếu nhất trong cả 5 con, nhưng nếu đã có kỷ lục giết BOSS thì chắc phần thưởng cũng không quá bạc bẽo. Huống hồ Lãnh Ưng còn có chiêu phục kích la lối inh ỏi, sau đó còn đôi bạn hợp tác với BOSS số 4 Nhân Hùng, tạo nên chướng ngại to lớn với khả năng kéo dài liên tục của người chơi. Lỡ một đám người không giỏi khống chế nhịp độ đụng phải 2 thánh này, cửa này còn khó gấp trăm lần cửa BOSS cuối.
Phần thưởng bóc tem BOSS Lãnh Ưng là một đôi ủng da, tên theo nhân vật, gọi là giày Lãnh Ưng.
Thuộc tính hiển nhiên là cam rồi, chưa nói tới điểm phòng ngự vật lí cơ bản, +30 trí lực, +20 tốc độ di chuyển cùng +10 tốc độ bật nhảy đều là những thuộc tính tương đối ổn.
Theo đúng chuẩn, với toàn bộ thuộc tính tự nhiên đều tăng trí lực, giày này dùng cho ma đạo học giả là tốt nhất. Nhưng nâng cao trí lực cũng là thuộc tính có giá trị cho pháp sư chiến đấu nên đôi giày Lãnh Ưng này cứ thế ném cho Hàn Yên Nhu.
“Tiếp!” Diệp Tu nói, chỉ về phần thưởng bóc tem thứ 4, BOSS Phó Trại Chủ Nhân Hùng.
Đoạn giải thích trong ngoặc của tác giả em có tự ý sửa lại cho dễ hiểu, bởi vậy ai dò raw khác cũng đừng thắc mắc:—)