Edit + Beta: Tiếu + KhaHai cuồng kiếm sĩ hiện không phải là tuyển thủ chuyên nghiệp nhưng lại tạo ra một trận đấu khó hiểu hơn cả trong giải chuyên nghiệp nữa, Lâu Quan Ninh lúc này phải nói là đầu đầy sao luôn. Cuồng kiếm sĩ bán máu không phải là chuyện lạ lẫm gì, nhưng cỡ đại thần mà cũng xài chiêu bán máu này, nhìn cứ nghiệp dư thế quái nào. Không ai nói vì để nâng damage nên đứng đó cho đối thủ chém rụng nhiều máu một chút cả. Mà bán máu, chí ít cũng phải là từng kích đập từng kích đầy ý đồ như màn vừa rồi của đại thần, có tính toán, có mục đích, phối hợp hoán đổi kỹ năng, sau đó mới hốt máu của đối thủ bù lại số máu mình đã rụng, những khi 1 chọi 1 là hay xài nhất.
Chắc là đang chờ thời cơ thích hợp, một khi phá liên chiêu một phát là phản công luôn nhỉ?
Lâu Quan Ninh chỉ có thể suy đoán như vậy, vì thế gã bắt đầu đưa mắt để ý cơ hội. Không lâu sau đó, mắt Lâu Quan Ninh đã sáng rực lên.
Một đòn này đầy cơ hội luôn, chỉ cần xài luôn chiêu Huyết Ảnh Cuồng Đao để phá rồi thừa thế xông lên, đây rồi nhỉ?
Ngay khoảnh khắc ý nghĩ lóe lên như sao xẹt trong đầu Lâu Quan Ninh thì, trúng chiêu, Trảm Lâu Lan lại trúng chiêu lần nữa.
Vì sao lại bỏ qua chứ? Lâu Quan Ninh thắc mắc, cơ hội tốt như vậy… Nhưng đột nhiên, Lâu Quan Ninh ngộ ra vấn đề.
Dùng Huyết Ảnh Cuồng Đao để cưỡng chế phá chiêu đúng là một lựa chọn không tệ, nhưng mà lúc này đây, Trảm Lâu Lan có thể thực hiện được sao? Skill này của hắn, chắc là đang đợi cooldown nhỉ?
Vì thế, Lâu Quan Ninh cũng nhanh chóng hoàn hồn.
Cẩn thận ngẫm kỹ lại đòn công trước đó của Ngủ Thêm Mùa Hè, Lâu Quan Ninh càng hiểu rõ những chỗ mà gã tự cho là có thể phá được liên kích cũng chỉ là trên lý thuyết mà thôi. Còn khi thực chiến, những chiêu thức liên tiếp này lại vừa khớp lúc kỹ năng của Trảm Lâu Lan đang cooldown, khiến không cách nào phá được liên chiêu. Không phải đại thần đang bán máu, mà thật sự bị động.
Mấy cái thành ngữ “trong cuộc thì u mê người ngoài thì tỉnh táo” không phải lúc nào cũng đúng. Có một vài thứ, nếu tuyển thủ không đang thực chiến đều dễ không để ý tới. Nên kỳ thực phải là “trong cuộc tỉnh táo, người ngoài u mê” mới chuẩn.
Nên sau khi ngộ ra vấn đề, Lâu Quan Ninh cũng nhanh chóng hiểu được màn bị động của đại thần cũng sắp kết thúc rồi. Thời gian CD kỹ năng sắp hết rồi, sau khi sử dụng Huyết Ảnh Cuồng Đao, thì toàn bộ kỹ năng của Trảm Lâu Lan cũng ok hết. Nhưng Ngủ Thêm Mùa Hè có thể nắm rõ thời gian CD của kỹ năng để đánh ra màn liên chiêu kia, sao có thể không tính được điều này đây? Sau đòn này, Ngủ Thêm Mùa Hè cũng nhanh chóng xài chiêu cuồng bạo, quất nguyên bộ combo y chang Trảm Lâu Lan lúc trước, sau khi hốt đủ liên chiêu sẽ duy trì ở trạng thái cuồng bạo, cuối cùng kết thúc bằng một đại chiêu.
28%!
Một đợt tấn công này của Ngủ Thêm Mùa Hè không ngờ lại cào đến 28% máu của Trảm Lâu Lan. Bởi vì trước đó bị bộ liên kích của Trảm Lâu Lan hốt mất 15% máu, ngược lại khiến gã trong trạng thái Khí Huyết, nâng cao được sức chiếu đấu. Thế nên lần công kích này hơn xa của Trảm Lâu Lan, đợt tấn công này của gã, damage cao đến biến thái.
Lâu Quan Ninh không khỏi lo lắng thay đại thần. Đợt tấn công vừa rồi của Ngủ Thêm Mùa Hè được tính toán chuẩn xác, đồng thời cũng hoàn toàn chứng minh được gã là một cao thủ top đầu. Trình độ của cuồng kiếm sĩ này chắc chắn trên cơ mình. Một người có thể tính toán đến cả thời gian CD của đối thủ để quất trọn combo liên kích như vậy, Lâu Quan Ninh tự nhận mình hiện tại đách thể nào làm được, nhất là khi đối mặt với đại thần, lại càng không thể.
Lâu Quan Ninh xoắn xuýt đủ bề, nhưng chiến đấu thì chưa hề ngừng lại. Đại thần sau khi mất máu trầm trọng thì đã điều khiển Trảm Lâu Lan tiến hành phản công.
Lại là một cơ hội tận dùng thời gian CD y chang.
Lâu Quan Ninh giờ đây vừa nhìn đã hiểu. Gã cũng biết phương pháp chiến đấu này nhưng không thể nào có thể tận dụng một cách tối đa như Ngủ Thêm Mùa Hè kia. Bộ liên kích của gã ta, coi thời gian CD kỹ năng của Trảm Lâu Lan như một lỗ hổng để lợi dụng, hiệu suất cao đến không tưởng.
Người này làm được, chắc là đại thần cũng làm được nhỉ?
Lâu Quan Ninh vô cùng tin tưởng điều này, nhưng lại không nghĩ tới Ngủ Thêm Mùa Hè có thể làm ra thì thế nào lại không phòng bị? Hai cuồng kiếm sĩ lại lao vào nhau, đại thần cũng không hề chiếm thế thượng phong như tưởng tượng của Lâu Quan Ninh. Ngủ Thêm Mùa Hè vốn đánh đấm cực kỳ cuồng dã, nhưng sau khi chiếm được ưu thế lại đột nhiên đảo ngược, lấy thủ làm chính.
Hai nhân vật, lại bắt đầu so chiêu, mài máu.
Hiện tại, Ngủ Thêm Mùa Hè nhiều máu hơn, tuy Trảm Lâu Lan máu mỏng hơn nhưng bởi đang ở trạng thái thức tỉnh Khí Huyết nên lực tấn công cao hơn. Khiến màn so chiêu càng thêm phức tạp. Chọn chiêu gì, xài skill nào đều không thể không tính toán cẩn thận.
Tiết tấu chiến đấu của hai người vẫn cực nhanh như cũ, tựa hồ như không muốn chừa thời gian cho đối thủ tính toán. Trong màn mưa máu, sinh mệnh của hai nhân vật cứ giảm xuống mãi. Bè lũ đứng xem chăm chú vào biến hóa trên bảng số liệu để tính coi màn so chiêu này thì ai lời ai lỗ.
Đại thần hơi lời hơn chút đỉnh!
Đây là Lâu Quan Ninh tính ra, trước đó hắn đã mở máy tính định tính toán độ bền tiêu hao, sau đó bị màn chiến đấu hấp dẫn làm cho quên béng. Hiện giờ thuận tay lôi ra tính, nên là người cho kết quả nhanh nhất.
Chỉ là, một chút lời này dường còn chưa đủ. Bởi vì máu của đại thần mỏng hơn, nếu cứ theo biên độ này tính tiếp, người ngã xuống trước vẫn là Trảm Lâu Lan như cũ. Trừ phi đột nhiên nảy đâu ra cơ hội có thể quất rớt từ 5% máu trở lên mới được. Mà hiện tại hai người này đều cẩn thận như này, sợ rằng chẳng moi đâu được cơ hội nào như vậy.
Lâu Quan Ninh nôn nóng, nhìn thêm một hồi, đột nhiên phát hiện thanh máu của hai nhân vật giảm xuống không như gã mong muốn. Lâu Quan khó hiểu lại dùng máy tính tính thử lần nữa, quả nhiên kết quả vượt xa những gì gã tính trước đây. Lâu Quan Ninh thoáng sững sờ, sau đó nhanh chóng nhận ra, bởi đây là cuộc chiến giữa hai cuồng kiếm sĩ. Máu giảm xuống, lực tấn công không ngừng thay đổi, cho nên kỹ năng biến đổi phức tạp hơn những nghề khác. Trận quyết đấu này không những khảo nghiệm phản xạ và thao tác của hai bên, mà nó còn thử thách khả năng tính toán.
Phương pháp tính số học của Lâu Quan Ninh sợ rằng cũng khó lòng tính được theo tiếu tấu chiến đấu của hai người. Lúc này đây, thứ hữu dụng nhất có lẽ chỉ có kinh nghiệm và trực giác.
Hai người tiếp tục đâm chém nhau, Lâu Quan Ninh cầm chặt máy tính không rời, tự cảm thấy mình còn hiểu rõ tình hình trận đấu hơn cả hai người đang trên sân. Nhưng theo lượng máu giảm dần và sự biến đổi đấu pháp liên tục, những gì Lâu Quan Ninh tính được cũng không còn ý nghĩa gì nữa, bởi vì gã không thể nào suy tiếp theo số liệu liền kề được nữa. Còn nếu bảo gã dùng óc phán đoán thì… Thôi xem thanh máu của hai nhân vật cho lành, còn cần tính toán chi nữa?
Lâu Quan Ninh ngơ ngác tính toán điên cuồng, đến khi thanh máu của hai nhân vật kia cứ hết lần này đến lần khác giảm xuống đầy bất ngờ, gã mới nhận ra mình đang làm một điều ngu ngốc thừa thãi. Tính toán nào có ý nghĩa gì, chỉ có thể quan sát hai người để nắm giữ cục diện.
Lúc này, trải qua một loạt màn so chiêu, thanh máu của Ngủ Thêm Mùa Hè còn 10%, Trảm Lâu Lan thì 7%. Vốn là chênh lệch từ 13%, rồi bị kéo lại còn 10%. Lâu Quan Ninh vội vàng bấm máy tính, tính hiệu suất của tổng thể màn so chiêu này, lập tức phát hiện chỉ cần chịu đựng được cú này, dùng 7% máu lật kèo 10% luôn là chấm hết.
Không hổ là đại thần!
Trong lúc Lâu Quan Ninh vừa cảm khái vừa cúng bái, ai dè trên sân có biến, cục diện trận đấu trở nên lộn xộn, Ngủ Thêm Mùa Hè bỗng dưng phản công vào ngay lúc này.
“Chậc chậc…” Lâu Quan Ninh tiếp tục cảm khái. “Trình độ của người này cao thật, cũng nhận ra nếu cứ tiếp tục như thế gã sẽ không thể thắng được, nên muốn bùng cháy đây. Chỉ là tình huống này chắc chắn nằm trong tính toán của đại thần nhỉ, chắc là có chuẩn bị rồi nhỉ?”
Trảm Lâu Lan nhìn, Diệp Tu quả thật có chuẩn bị, nhưng chỉ xem một chốc, Lâu Quan Ninh không ngờ phát hiện ra Trảm Lâu Lan vẫn bị đối phương áp chế.
6%......
5%......
4%......
Tuy không hình thành hàng loạt combo có bài bản, nhưng rõ ràng người chiếm ưu thế hơn trong đợt cứng đối cứng này chính là Ngủ Thêm Mùa Hè. Gã tấn công hết lần này đến lần khác, rút dần thanh máu của Trảm Lâu Lan. Tất nhiên chính gã cũng bị thương trong quá trình cà máu, chỉ là máu gã vốn nhỉnh hơn, nếu cứ duy trì tình thế này, người ngã xuống cuối cùng chỉ có thể là Trảm Lâu Lan.
Thế đéo nào?
Lâu Quan Ninh hoảng sợ nhìn cuộc chiến sắp đến hồi kết, sự lo lắng trong lòng khiến gã không thể nào bình tĩnh phân tích tình hình được nữa. Gã thoáng nhìn sang chỗ đại thần, người nọ vẫn bình tĩnh, thao tác không hề ngơi nghỉ, nhưng một tiếng thở dài nho nhỏ kia lại không thể thoát khỏi ánh mắt của Lâu Quan Ninh.
Sắp thua rồi!!
Lâu Quan Ninh nhận ra, lại quay đầu quan sát tình hình cuộc chiến, máu của Trảm Lâu Lan đã giảm xuống còn 1%, trong khi Ngủ Thêm Mùa Hè còn hơn 5%. Ở những phút sau cùng, đại thần không những không rút ngắn được chênh lệch mà còn bị đối phương kéo hơn 4%.
Liệu có kỳ tích không?
Lâu Quan Ninh thầm mong chờ, nhưng sau cùng, Trảm Lâu Lan lại ngã xuống. Đại thần vậy mà thua thật rồi.
Người nọ là ai?
Lâu Quan Ninh ngạc nhiên đến không nói lên lời. Tuy gã biết Vinh Quanh luôn có thắng thua, chưa từng có ai bách chiến bách thắng bao giờ, ngay cả đại thần cũng từng thua rất nhiều người trong giới chuyên nghiệp. Nhưng khi sự thật bày ra trước mắt, gã lại cảm thấy không thể tin nổi. Không chỉ gã, Trần Quả, Đường Nhu và Bánh Bao đều giật mình như vừa chứng kiến một chuyện không nên xảy ra vậy.
Cho dù Trảm Lâu Lan chỉ còn 1% máu, họ vẫn cứ tưởng Diệp Tu sắp sửa bùng cháy, mãi đến khi Trảm Lâu Lan thật sự ngã xuống, cả đám mới bàng hoàng tỉnh lại. Bởi Diệp Tu thua trận này còn làm họ ngạc nhiên hơn chuyện hắn sẽ đột nhiên bùng cháy lật chuyển tình thế vào 1% máu.
Cả phòng huấn luyện im phăng phắc, tên bạn oan gia của Lâu Quan Ninh cũng hiếm khi không móc xỉa như ngày thường, đây cũng là chuyện rất đáng ngạc nhiên đối với đám Lâu Quan Ninh. Tên này cũng đang xem trận đấu đến sững sờ, ngay cả một kẻ chẳng có hứng thú gì với Vinh Quang như hắn cũng bị trận quyết đấu đầy mạo hiểm và kích thích này thu hút.
Hồi lâu, hắn mời hoàn hồn lại, cũng không chế nhạo hay đả kích gì, mà chỉ đứng dậy nhìn Lâu Quan Ninh phía đối diện với vẻ mặt kinh ngạc: “Hóa ra lão Lâu mày lợi hại như vậy?”
“Trình độ cao thật đấy. Tuy ván này tôi thắng, nhưng nếu đánh thêm ván nữa, ai thua ai thắng cũng phải tính lại từ đầu.” Ngủ Thêm Mùa Hè đứng lên, nhìn Lâu Quan Ninh phía đối diện, nói chắc mẩm.
Lâu Quan Ninh nào dám ngồi yên nữa, đang định xấu hổ tiết lộ sự thật, thì đột nhiên Ngủ Thêm Mùa Hè lại hét to lên: “Đù má, sao ông lại ở đây?”
“Hở?” Lâu Quan Ninh hoang mang nhìn thử, Ngủ Thêm Mùa Hè đang ngạc nhiên chỉ vào đại thần ở phía kia.
“Hóa ra là ông, tui biết ngay mà!” Diệp Tu cũng nhìn thấy gã, vẻ mặt chợt trở nên bình tĩnh hơn.
“Hai người quen nhau à?” Cả phòng đều ngạc nhiên.
“Diệp Thu!” Lúc Ngủ Thêm Mùa Hè thốt ra cái tên này, rõ ràng gã đang nghiến răng nghiến lợi.
“Tôn Triết Bình.” Diệp Thu vẫn bình tĩnh hơn gã nhiều.