Edit & beta: Lá Mùa Thu
Người hâm mộ chiến đội Bách Hoa vẫn thường mong được gặp lại Phồn Hoa Huyết Cảnh, nhưng sợ rằng không ai có thể ngờ tới, họ sẽ gặp lại Phồn Hoa Huyết Cảnh bằng cách này.
Đó là một trận Phồn Hoa Huyết Cảnh còn rực rỡ hơn cả trên sân thi đấu chuyên nghiệp. Bởi vì trong game, người xông lên nhiều, người bị giết cũng nhiều. Từng đóa máu tươi thi nhau bắn ra tung tóe đan xen giữa ánh sáng lửa đạn, quả thật đủ để đắp thành huyết cảnh một đường. Người chơi Bách Hoa Cốc không ngừng ngã xuống. Họ kinh ngạc, họ phẫn nộ, họ không cam tâm, nhưng cũng không chịu lùi bước, cho đến khi một luồng ánh kiếm khác rạch vào chiến trường, Vu Phong cuối cùng đã ra tay, hai thanh trọng kiếm hung hăng va vào nhau.
Người chơi Bách Hoa Cốc được ngừng lấy sức, họ ngơ ngác nhìn cuồng kiếm sĩ có tên Tái Thụy Nhất Hạ kia, anh ta là ai? Trên đầu mang danh hiệu Nghĩa Trảm Thiên Hạ, là cuồng kiếm sĩ ông chủ của chiến đội Nghĩa Trảm đó sao?
Người chơi vốn không có trình độ cao như tuyển thủ chuyên nghiệp, có thể từ phong cách chiến đấu của một nhân vật mà đoán ra được người điều khiển nhân vật này. Nhưng, đối với rất nhiều fan lâu năm của chiến đội Bách Hoa mà nói, Tôn Triết Bình, đó là một cái tên mà họ tuyệt đối không bao giờ quên. Phong cách chiến đấu cuồng dã hoang dại của hắn, như một dấu ấn đã khắc sâu vĩnh viễn trong trái tim mỗi người.
Nhìn Tái Thụy Nhất Hạ này, cái tên phủ bụi của ngày xưa cũ không khỏi hiện ra trong đầu.
Nhưng họ không có cơ hội hỏi thêm dù chỉ một câu.
Tái Thụy Nhất Hạ, Hoa Nhạt Mê Người, đôi tổ hợp cuồng kiếm sĩ và chuyên gia đạn dược mà Bách Hoa yêu nhất, đang mãnh liệt tấn công họ. Cuồng kiếm sĩ của Vu Phong nhảy ra ngăn cản, lập tức liền bị cuốn vào giữa Phồn Hoa Huyết Cảnh.
Ai mới thật sự là người bảo vệ bọn họ, giây phút này không hề khó phân biệt. Người chơi Bách Hoa đột nhiên phát hiện, có phải mình đã lơ là nhân vật át chủ bài mới của chiến đội Bách Hoa quá mức rồi không?
“Tất cả trị liệu tập trung hồi máu cho Vu đội!!” Hội trưởng Bách Hoa Cốc, Hoa Khai Kham Chiết là người đầu tiên sực tỉnh, gầm lớn. Hoa Khai Kham Chiết là fan Bách Hoa, nhưng đồng thời cũng là nhân viên cấp bậc quản lý của câu lạc bộ Bách Hoa, vào thời điểm thế này là một trong những người ít ỏi còn lại của người chơi Bách Hoa Cốc có thể giữ vững lý trí, có thể nhớ rõ bọn họ tới đây để làm gì.
Gặp phải Hoa Nhạt Mê Người của Trương Giai Lạc ở nơi này, sau đó loạn hết cả lên, đó thật sự không phải chuyện mà Hoa Khai Kham Chiết muốn thấy. Mà cách nghĩ của Hoa Khai Kham Chiết trên thực tế cũng tiêu biểu cho mong muốn của câu lạc bộ Bách Hoa.
Câu lạc bộ lý trí hơn fan gấp ngàn lần, Trương Giai Lạc không nguyện quay đầu, họ sẽ không nhung nhớ không thôi như fan hâm mộ. Sức ảnh hưởng của Trương Giai Lạc ở Bách Hoa lúc này đã trở thành chướng ngại cản trở câu lạc bộ thay đổi để phát triển.
Làm thế nào loại bỏ sức ảnh hưởng có chiều hướng bi kịch xảy ra với Bách Hoa bởi việc Trương Giai Lạc quay về liên minh, đầu nhập Bá Đồ? Câu lạc bộ thật ra vẫn luôn nghĩ cách giải quyết, những cuộc họp có nội dung thế này Hoa Khai Kham Chiết đã tham dự rất nhiều lần.
Fan Bách Hoa cố chấp mê muội sống trong quá khứ, lại thờ ơ với đại thần át chủ bài mới là Vu Phong, việc đó khiến câu lạc bộ vô cùng đau đầu, chẳng thể làm gì hơn được.
Mà giây phút này, chứng kiến cuồng kiếm sĩ của Vu Phong dũng cảm quên mình xông lên, ngăn cản cuộc chiến giữa công hội Bách Hoa với Trương Giai Lạc và người nghi ngờ là Tôn Triết Bình, Hoa Khai Kham Chiết đột nhiên phát hiện, đây là một cơ hội cực tốt trước giờ chưa từng có.
Người anh hùng mới của Bách Hoa, chắc chắn sẽ ra đời vào hôm nay, bất luận thế nào cũng phải giúp hắn chui ra khỏi kén.
Vì thế Hoa Khai Kham Chiết gào lên một câu nọ, khiến cho tất cả người Bách Hoa nơi này đều phải chú ý đến Vu Phong, khiến mọi người ý thức được, khi tổ hợp mà bọn họ kính yêu nhất đang tấn công họ, là ai đứng ra bảo vệ họ.
“Vu đội!!”
Quả nhiên, người chơi Bách Hoa lập tức hét lên những tiếng ủng hộ xuất phát từ đáy lòng.
“Đừng lo cho tôi, tất cả tản ra, bảo trì khoảng cách, dùng chiêu tấn công phạm vi rộng từ xa!” Giọng của Vu Phong từ trong Phồn Hoa Huyết Cảnh truyền ra ngoài, cũng không phải chỉ thị cao siêu gì, nhưng giây phút này lại như thể một ngọn đèn dẫn lối cho Bách Hoa. Toàn bộ người chơi Bách Hoa ngay tức khắc ngoan ngoãn làm theo chỉ đạo của Vu Phong.
Thế nhưng, làm như vậy cũng không phá được Phồn Hoa Huyết Cảnh, chỉ có thể giảm bớt sát thương mà thôi. Cho dù bên ngoài đang dùng những chiêu công kích phạm vi rộng, dưới che chở của đấu pháp Bách Hoa, Trương Giai Lạc và Tôn Triết Bình là hai vị đại thần nổi danh, kinh nghiệm phong phú cỡ nào, vẫn có thể ung dung di chuyển bên trong như thường.
Chống chọi chính diện với hai người chỉ là một mình cuồng kiếm sĩ của Vu Phong. Hoa Khai Kham Chiết tuy hô hào trị liệu giúp đỡ, nhưng bị ánh sáng của đấu pháp Bách Hoa bao phủ, người chơi Bách Hoa không cách nào tìm ra cuồng kiếm sĩ của Vu Phong ở đâu. Có hai người chơi trị liệu mon men đến gần, kịp bước một bước vào được Phồn Hoa Huyết Cảnh, ngay lập tức tên của hai người liền tối đen rồi tự động văng khỏi danh sách đoàn đội. Hậu quả của việc tùy tiện tiếp cận Phồn Hoa Huyết Cảnh đã quá rõ.
Vu Phong kêu gọi những người khác đừng lo cho hắn mà lùi ra xa, hiển nhiên là không muốn bọn họ bị cuốn vào sức giết chóc của Phồn Hoa Huyết Cảnh.
“Vu đội…” Tất cả người chơi Bách Hoa vào giờ phút này, rốt cuộc đã nhìn nhận vị tuyển thủ át chủ bài mới của họ từ tận đáy lòng. Nhưng, chỉ bằng vào một mình Vu Phong, có thể phá nổi Phồn Hoa Huyết Cảnh sao?
Trương Giai Lạc và Vu Phong đánh ra Phồn Hoa Huyết Cảnh chỉ là trùng hợp, muốn hai người làm lại hoặc tiếp tục chỉ sợ không thể nào. Phồn Hoa Huyết Cảnh chân chính, là hai vị tuyển thủ tài hoa rực rỡ Trương Giai Lạc và Tôn Triết Bình trải qua cả một mùa giải rèn luyện, mới sáng lập mà thành.
Giải đấu chuyên nghiệp mùa thứ ba, Phồn Hoa Huyết Cảnh nặn đắp thành hình, lập tức càn quét liên minh, các đại chiến đội liên tục kinh hãi với đấu pháp chưa từng thấy này, không nhìn ra nổi đường lối mà rơi vào kết cuộc bại trận tới tấp.
Phồn Hoa Huyết Cảnh ở mùa giải này đạt đến đỉnh cao, cũng dừng chân ở đỉnh cao đó.
Chiến đội Bách Hoa một đường giết thẳng vào tổng chung kết, cuối cùng đổ gục dưới đại nghiệp ba quán quân liên tiếp của một chiến đội Gia Thế mà đến tận lúc đó, vẫn chưa ai có thể vượt qua. Phồn Hoa Huyết Cảnh bị Nhất Diệp Chi Thu một cây Khước Tà phá trận. Đại thần Diệp Thu lập nên nghiệp lớn vĩ đại, cũng sau lần đoạt quán quân này phá lệ chơi lớn, đồng ý nhận một cuộc phỏng vấn, tuy chỉ là phỏng vấn qua QQ nhưng đã để lại một câu rất được yêu thích: “Một bộ đấu pháp dùng vài lần là đủ rồi, đằng này dùng hết mấy chục bận, có phiền không a?”
Nhưng, dù bị Diệp Thu chế giễu, Phồn Hoa Huyết Cảnh vẫn không hề trở thành trò cười, bởi vì suy cho cùng, có đủ tư cách nói lời này chỉ có đại thần Diệp Thu mà thôi. Bất kỳ ai khác muốn nói giống vậy, cứ thử đến phá Phồn Hoa Huyết Cảnh đi đã.
Không có đấu pháp hay chiến thuật nào là vô địch tuyệt đối, nhưng Phồn Hoa Huyết Cảnh trong cảm nhận của fan Bách Hoa đã gần như là sự tồn tại của hai chữ vô địch. Mà bây giờ, họ lại đang hy vọng Vu Phong có thể phá được Phồn Hoa Huyết Cảnh. Bởi vì ký hiệu này đã không còn thuộc về riêng mình Bách Hoa. Nó, đã trở thành kẻ địch của Bách Hoa rồi.
Hoa Khai Kham Chiết lau mồ hôi.
Đây là cơ hội tốt để Vu Phong thật sự lên ngôi. Câu lạc bộ cũng vẫn luôn mong mỏi Vu Phong có thể sớm ngày tiếp nhận lá cờ Bách Hoa, để những người ủng hộ Bách Hoa đừng cứ mãi nhớ đến những tuyển thủ và nhân vật đã không còn là Bách Hoa nữa.
Bây giờ, cơ hội tốt đó đang ở trước mắt, nhưng lại quá khó khăn để nắm lấy.
Tôn Triết Bình chấn thương, dừng chân lùi bước, Phồn Hoa Huyết Cảnh tuyệt tích liên minh. Trong suốt hai mùa giải rưỡi mà nó xuất hiện, kẻ có thể dùng sức một người chính diện phá vỡ Phồn Hoa Huyết Cảnh, chỉ có duy nhất Nhất Diệp Chi Thu trong trận tổng chung kết mùa giải thứ ba mà thôi.
Vu Phong là một tuyển thủ rất xuất sắc, nhưng Vu Phong đã đạt đến trình độ của Diệp Thu năm đó chưa?
Chỉ sợ không ai cho rằng như vậy.
Bất quá cũng phải nói, thời điểm hiện tại, dù là Trương Giai Lạc hay Tôn Triết Bình, cũng đều đã qua thời kỳ đỉnh cao. Tôn Triết Bình còn chấn thương nghỉ thi đấu đã bao nhiêu năm, bây giờ tự dưng rơi từ trên trời xuống, có phải người thật hay không còn phải chờ soi thêm. Hai vị này hôm nay cũng đã không còn đứng ở trình độ ngày xưa. Mà Vu Phong thì lại đang vào thời kỳ đỉnh cao của một tuyển thủ, trạng thái dễ dàng bùng phát nhất, biết đâu có thể phá được Phồn Hoa Huyết Cảnh tại đây thì sao?
Hoa Khai Kham Chiết lòng mang kỳ vọng, dù sao đi nữa, dùng cách này để tạo dựng hình tượng trong lòng người chơi Bách Hoa vẫn hiệu quả hơn diễn khổ nhục kế. Diễn khổ nhục kế cũng không cách nào xóa bỏ ý nghĩ “nay không bằng xưa” trong lòng fan Bách Hoa.
Hoa Khai Kham Chiết vắt óc đủ kiểu, thậm chí đã nghĩ liệu có thủ đoạn gian trá nào đó có thể giúp được Vu Phong ngay lập tức hay không, tiếc rằng thật sự không nghĩ ra. Một trận quyết đấu đẳng cấp chuyên nghiệp thế này căn bản nằm ngoài tầm hiểu biết của người chơi bình thường. Hoa Khai Kham Chiết nhìn danh sách đoàn đội, thấy cuồng kiếm sĩ của Vu Phong cột máu càng lúc càng thấp, trong lòng càng thêm sốt ruột, lại đột nhiên phát hiện, dưới sự che phủ của ánh sáng chói mắt từ đấu pháp Bách Hoa, thời điểm này bọn họ đứng bên ngoài hoàn toàn không thể nhìn thấy sự bi tráng của Vu Phong, có lẽ cuối cùng sẽ chỉ có một cái xác văng ra ngoài. Nếu vậy, nỗ lực của Vu Phong cũng sẽ chỉ như một người tầm thường bước vào Phồn Hoa Huyết Cảnh để rồi chết, một tuồng khổ nhục kế này có thể lấy được bao nhiêu nước mắt còn phải tính lại.
Cơ hội a! Cơ hội!
Cơ hội?
Lúc này trong lòng Vu Phong lại không hề có ý tưởng đó.
Hắn dũng cảm đứng ra, chỉ toàn bằng vào một bầu nhiệt huyết.
Hắn nghe được những gì Tôn Triết Bình và Trương Giai Lạc nói với nhau, muốn chém đứt quá khứ nhất định phải bằng cách này sao? Vu Phong cực kỳ phản đối, thậm chí còn cảm thấy phẫn nộ. Bởi vì hắn đang ở Bách Hoa, nên hắn hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác ý nghĩa của ba chữ “Trương Giai Lạc” đối với những con người này. Vì thế lúc nãy Trương Giai Lạc giả vờ rút súng nhắm vào người chơi Bách Hoa, hắn đã lao ra. Không riêng vì Trương Giai Lạc, mà còn vì không muốn fan Bách Hoa phải gánh chịu nỗi đau quá lớn, tổn thương quá sâu.
Thế rồi, vào đúng lúc này lại xuất hiện một Tái Thụy Nhất Hạ.
Thực tế, tàn khốc. Hai người bọn họ muốn dùng một cách thực tế và tàn khốc như thế để giã biệt fan hâm mộ Bách Hoa.
Vu Phong hoàn toàn không thể chấp nhận.
Hắn chưa hề nghĩ đến hậu quả khi đứng ra, hắn chỉ muốn làm tất cả những gì hắn có thể làm trước mắt, mà có lẽ đó chỉ là chiến đấu mà thôi…
Quả thật rất khó đối phó…
Bách Hoa thu mua Vu Phong cũng vì muốn tái tạo Phồn Hoa Huyết Cảnh, cho nên Vu Phong đã từng nghiên cứu đấu pháp này rất nhiều lần, xem qua vô số replay thi đấu của tổ hợp Song Hoa khi còn ở chiến đội Bách Hoa ngày trước. Do đó lúc này hắn chắc chắn hơn hết thảy ai khác, cuồng kiếm sĩ trước mắt, chính là đệ nhất cuồng kiếm Tôn Triết Bình năm xưa.
Mà khi hắn thật sự đặt mình vào giữa Phồn Hoa Huyết Cảnh, hắn cũng phát hiện, đấu pháp này quả thật rất khó đối phó.
Sợ rằng không thể rồi…
Nhìn thấy cột máu chạy thẳng xuống đáy, Vu Phong thở dài, sự bảo vệ của hắn đối với Bách Hoa chỉ làm được đến đây mà thôi. Một giọt sinh mệnh cuối cùng, hãy triệt để cháy bùng lên đi!
Vu Phong bất chấp tất cả, dứt khoát mở trạng thái “Thị Huyết”. Đây là đại chiêu có hình thức trạng thái mới được thêm vào cho cuồng kiếm sĩ giai đoạn cấp 75. Sau khi kích hoạt Thị Huyết, cuồng kiếm sĩ sẽ dùng chính máu của mình để tăng sức chiến đấu.
Cột máu nhân vật cuồng kiếm sĩ của Vu Phong bây giờ đã không còn nhiều, lượng sát thương tăng thêm nhờ Thị Huyết không cao, nhưng thái độ trước khi chết của hắn đã thể hiện rõ. Khi máu chỉ còn 1, đánh ra một đòn cuối cùng, kết thúc đoạn sinh mệnh này từ đó.
Một đường kiếm đỏ tươi chém ra từ trong Phồn Hoa Huyết Cảnh, mà Phồn Hoa Huyết Cảnh, thế nhưng lại từ nhát chém này, hạ màn tan biến.
Công kích của Hoa Nhạt Mê Người đã ngừng, ánh sáng ngợp trời lập tức tản đi, mọi người bất ngờ nhìn thấy: Hoa Nhạt Mê Người bị cuồng kiếm sĩ của Vu Phong chém lăn ra đất!
Replay là file ghi hình của các game thi đấu, ngày trước team cũ dùng chữ video có chút sai, video và clip chỉ có thể xem theo góc nhìn của người đã quay, nhưng replay cho phép người xem tương tác, đổi góc nhìn, di chuyển bản đồ, mở xem hoặc tắt các yếu tố khác nhau để phục vụ cho mục đích phân tích trận đấu hoặc phát hiện gian lận. Mỗi game có định dạng và tính năng replay khác nhau, nhưng đều gọi chung là replay.