Edit & beta: Lá Mùa Thu Type: Evolforaet hết cháy đít rồi
Hai ngày thứ Bảy và Chủ Nhật trôi qua rất nhanh. Trên tờ tuần báo Thể Thao Điện Tử xuất bản vào thứ Hai, tuy giải đấu chuyên nghiệp vẫn hấp dẫn sự quan tâm nhiều hơn, nhưng giai đoạn LAN của vòng khiêu chiến đang tiến hành đến thời khắc mấu chốt nhất nên cũng được đưa tin thêm nửa trang báo.
Sau lượt đấu thứ tư, tình hình bảng A và bảng D đã không còn gì hồi hộp. 2 chiến đội chuyên nghiệp là Tru Tiên và Gia Thế đều đã nắm chắc chiếc vé đầu bảng, các đội giành được vé thứ hai vào vòng trong của mỗi bảng cũng đã lộ diện rất rõ.
Bảng B và bảng C sau lượt thứ tư thì rối bòng bong. Thật ra nếu muốn nói gay cấn thì bảng C chiến xong 4 lượt rồi mà cả 5 đội đều có khả năng vào được vòng trong, cần phải quyết sống còn bằng 2 trận của lượt đấu cuối cùng, đó mới gọi là gay cấn. Còn bảng B thì sao? Tuy cả 3 đội đều có cơ hội, nhưng Hưng Hân trong lượt đấu này cần phải chiếm được ít nhất 8 điểm từ chiến đội chuyên nghiệp Huyền Kỳ, khá nhiều người vào lúc này đã cho rằng Hưng Hân không còn hy vọng nào nữa. Trên diễn đàn, những người chơi căm ghét Hưng Hân rốt cuộc đã chụp được đề tài để trút giận nên không ngừng giễu cợt. Mà những người xem trọng Hưng Hân thì đem việc đã từng càn quét chiến đội Vô Cực ra làm chứng cứ để chứng minh cho năng lực của họ. Chỉ có điều, lượng người này có tiếng nói khá yếu ớt.
Trên tờ tuần báo Thể Thao Điện Tử xuất bản ngày thứ Hai, hai phóng viên tháp tùng vòng khiêu chiến cũng đã đặc biệt tính điểm và chỉ ra tình hình bảng B cho độc giả thấy. Trong lượt này, chiến đội Huyền Kỳ chỉ cần 2 điểm đã có thể vô tư, nếu lấy thêm 1 điểm là thẳng chân đá Hưng Hân văng ra khỏi bảng. Ưu thế về mặt tâm lý thi đấu này khiến hai phóng viên khá nghiêng về phía Huyền Kỳ. Bất quá, tờ Thể Thao Điện Tử là tờ báo trung lập nhắm đến đối tượng toàn quốc chứ không phải là loa phát thanh riêng của một khu vực nhất định, do đó họ không tiện thể hiện khuynh hướng quá rõ vào những lúc thế này. Ngược lại, tờ báo khu vực ở thành phố của chiến đội Huyền Kỳ chỉ chờ lượt đấu thứ tư kết thúc là lập tức đưa tin về tình thế tốt đẹp của Huyền Kỳ, ca ngợi và kì vọng tưng bừng.
Tờ báo địa phương ở thành phố H của Hưng Hân xưa nay đã quen cổ vũ Gia Thế. Mùa giải này nếu như Gia Thế còn nằm trong liên minh chuyên nghiệp, họ chắc chắn cũng sẽ hào phóng mà tán dương Hưng Hân, một chiến đội mới ra mắt mà đã tỏa sáng dữ dội trong vòng khiêu chiến. Nhưng mùa giải này Gia Thế cũng chạy tới vòng khiêu chiến góp vui, hai đội đã trở thành đối thủ cạnh tranh trực tiếp một mất một còn. Đã vậy Hưng Hân vừa mới xuất hiện đã ra chiều muốn gây hấn với Gia Thế, khiến tờ báo của thành phố H khó xử ghê gớm. Nếu so sánh, ai mà muốn đối xử với Hưng Hân và Gia Thế ngang hàng nhau cơ chứ. May mà hiện tại song phương vẫn chưa đụng độ trực tiếp trong vòng khiêu chiến, Hưng Hân lại đang rơi vào nguy cơ xách va li về nhà, tờ báo thành phố H này rốt cuộc mới dám lên tiếng khe khẽ về chiến đội nhà mình. Chỉ có điều, lời bênh vực nhỏ bé đó cũng không có gì mới, chỉ lôi chuyện Hưng Hân đã từng KO Vô Cực ra để nói, hi vọng Hưng Hân tiếp tục tạo ra kì tích.
“Kì tích?” Nhìn thấy hai chữ này liên tục xuất hiện trong bài báo, Diệp Tu nở nụ cười, “Mới giờ này đã dùng đến chữ kì tích, không biết đến lúc chúng ta đánh bại Gia Thế, họ sẽ phải dùng từ gì để tả nữa. Tui lo cho họ quá!”
“A ha ha…” Trần Quả cười gượng ba tiếng. Mấy ngày nay đối với cô mà nói thật sự trôi qua rất khó khăn. Cô rầu héo ruột bầu, nhất là khi thấy Diệp Tu hào phóng cho trị liệu nghỉ cơm trong phần đoàn đội. Chứng kiến điều đó mà vẫn ung dung hay vững tâm được thì cô đã không phải là Trần Quả. Tuy cô biết rằng Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu cũng có một ít kĩ năng trị liệu, nhưng mấy kĩ năng thấp dưới cấp 20 không cách nào gánh được trọng trách của một mục sư hoặc thiên sứ thủ hộ hàng hiệu. Trong thời điểm mấu chốt thế này mà vẫn dám xếp ra một đội hình siêu liều, Trần Quả rất sợ sẽ giống như hồi đánh với Cò Chứng Khoán, sẩy tay chỉ vì không bố trí Diệp Tu xuất chiến trong trận đoàn đội.
Thế nhưng tinh thần của cả đội mấy ngày qua lại rất tốt, Trần Quả không dám đem nỗi lo của mình nói ra khiến cho mọi người phát sinh tâm trạng tiêu cực. Hôm nay đã đến ngày thi đấu, Diệp Tu vẫn có lòng dạ chế giễu cách dùng từ trên báo, chứ Trần Quả cách nào cũng không yên tâm nổi.
“OK, kêu mọi người, chúng ta lên đường thôi!” Diệp Tu đứng dậy rời phòng, trên hành lang cũng liên tục có tiếng mở cửa, khóa cửa. Chiến đội Hưng Hân xuất phát!
Lượt cuối cùng, trên khán đài của vòng đấu LAN, tỉ suất ghế ngồi rõ ràng đã tăng mạnh hơn các lượt trước đó. Vài cuộc phỏng vấn ngẫu nhiên cho thấy, rất nhiều khán giả cố tình đến sân thi đấu hôm nay chỉ để xem trận Hưng Hân vs Huyền Kỳ.
“Tôi không phải fan Huyền Kỳ nhưng tuyệt đối cũng không phải fan Hưng Hân. Tôi hy vọng trận này Huyền Kỳ có thể lấy được 3 điểm, kick ass tụi Hưng Hân về nhà!”
Đây là những gì nghe được nhiều nhất từ những cuộc phỏng vấn ngẫu nhiên các khán giả trong nhà thi đấu. Nhưng cùng lúc đó trên khán đài, cũng đã xuất hiện các băng rôn mới: Diệp Tu, hoan nghênh anh quay về!
Diệp Tu chính là Diệp Thu, vấn đề này đã hoàn toàn được làm sáng tỏ. Liên minh cũng khống chế không để xảy ra hỗn loạn gì. Cái tên Diệp Thu được giải thích là tên mà Diệp Tu nghĩ ra khi đăng ký thi đấu năm xưa, cũng như nghệ danh vậy. Mà bây giờ, hắn trực tiếp dùng tên thật để trở lại.
Khi vấn đề thân phận cuối cùng được xác định thì nghi vấn nặng kí về việc “đại thần quay về” cũng đồng thời được xác định luôn. Sức ảnh hưởng của đệ nhất đại thần trong lịch sử dĩ nhiên không phải chuyện nhỏ. Hành vi thành lập chiến đội để sống chết với Gia Thế trong vòng khiêu chiến tuy đã gây nên rất nhiều bất mãn với fan Gia Thế, nhưng cũng có những người chơi khác chỉ thích vị đại thần này mà không mê nổi Gia Thế. Họ cực kì hoan nghênh việc đại thần về lại liên minh.
Thậm chí còn có một mớ fan của các chiến đội khác đã bắt đầu vẫy cờ mời mọc, tự hô hào đại thần về với chiến đội nhà em luôn. Trên diễn đàn, các topic phân tích “Vì sao Diệp Thu nên đến chiến đội XXX” mọc lên như nấm sau mưa.
Trong số đó, bi kịch nhất là một fan hâm mộ của Bá Đồ. Chú em này lớn tiếng kêu gọi Diệp Tu gia nhập Bá Đồ để tạo ra một đội hình đỉnh nhất, bá nhất trong lịch sử. Hậu quả là bị hấp diêm mất xác. Rõ ràng đối với fan cứng của Bá Đồ mà nói, Diệp Thu là tuyển thủ Vinh Quang mà bọn họ ghét nhất. Ừ, nhất luôn chứ không có “một trong những”. Thậm chí cuối cùng quân đoàn fan cứng còn nghiêm túc đưa ra lời uy hiếp với chiến đội Bá Đồ, rằng nếu mời Diệp Thu vào đội, họ sẽ kháng nghị phản đối toàn bộ các trận đấu sắp tới của Bá Đồ, cứ như thể việc Diệp Thu gia nhập Bá Đồ đã là chuyện chắc chắn xảy ra rồi vậy…
Bây giờ trong nhà thi đấu của vòng khiêu chiến đã dần dần có một số lượng fan hâm mộ đại thần Diệp Thu tụ tập nhau đến đây, có lẽ việc này là việc khiến cho Trần Quả cảm thấy vui mừng nhất trong khoảng thời gian qua.
Cùng lúc đó, việc Tôn Triết Bình xuất hiện trong đội hình Hưng Hân đã gây ra làn sóng quan tâm to lớn, nhất là đối với fan Bách Hoa. Khỏi phải nói họ ngạc nhiên đến cỡ nào. Các phóng viên tìm đến chiến đội Bách Hoa, phía câu lạc bộ này phát biểu rằng không hề hay biết việc Tôn Triết Bình quay về. Đồng thời, họ cũng tuyên bố rõ, chiến đội Bách Hoa tạm thời không có ý định liên hệ Tôn Triết Bình, tương lai của họ vẫn sẽ xây dựng từ trụ cột là Vu Phong.
Bà con xúm vô bới đủ thứ chuyện ra tám, nhưng đối với Hưng Hân mà nói, trận đấu trước mắt mới là quan trọng nhất. Mà trong lượt này, trận Hưng Hân vs Huyền Kỳ còn được trực tiếp lên tivi. Đây coi như là một trận đấu có độ nóng hiếm thấy ở vòng bảng.
8 giờ đúng, trận đấu diễn ra như dự tính. Vì vẫn còn 7 trận đấu khác tiến hành cùng lúc, màn hình điện tử lớn ở nhà thi đấu không chỉ tập trung chiếu vào trận Hưng Hân vs Huyền Kỳ. Đội hình xuất chiến càng không được thông báo bằng loa. Có đến 8 trận đấu đồng thời diễn ra cơ mà, làm sao đọc hết cho nổi.
Thay vì vậy, tên tuyển thủ sẽ hiện lên trên màn hình lớn.
Hưng Hân, tuyển thủ ra trận: Tôn Triết Bình.
Cả nhà thi đấu lập tức ồ lên. Dù sao đi nữa, đối với các fan hâm mộ Vinh Quang thâm niên, cái tên này thật sự là hào quang vạn dặm.
“Cuối cùng cũng lên trận rồi hả?” Trương Ích Vỹ quay đầu nhìn về phía chiến đội Hưng Hân, vẻ mặt không có gì bất ngờ. Hai đội đấu với nhau sẽ có khu vực ngồi dành cho tuyển thủ khá gần, có thể giao lưu trực tiếp.
“Còn nhiều thời điểm khác để gọi là “cuối cùng” lắm, ông kiềm chế một chút, bớt dùng hai chữ đó đi.” Diệp Tu nói.
“Ha ha, tôi sẽ chờ mà xem.” Trương Ích Vỹ cười cười. Tuyển thủ ra sân bên phía Huyền Kỳ đồng thời cũng đã được công bố: Phương Đạt Húc, một tuyển thủ kị sĩ đã có mặt trong đội hình của Huyền Kỳ liên tục 2 mùa giải. Huyền Kỳ bị loại, gã không được bất kì chiến đội nào khác đến mời, rõ ràng là thực lực không có gì đặc biệt.
Tuyển thủ hai bên bước vào phòng thi đấu, bắt đầu đăng nhập nhân vật của mỗi người. Trương Ích Vỹ tiếp tục quay đầu nhìn Diệp Tu: “Tay của Tôn Triết Bình thật sự đánh được à?”
“Ông nói xem?” Diệp Tu hỏi ngược.
“Lời tôi nói ra cần phải suy nghĩ cẩn thận đúng không?” Trương Ích Vỹ trả lời.
Trần Quả ngồi một bên nghe thấy lập tức cả kinh. Việc này cũng biết, không lẽ có kẻ làm phản?! Nhưng cô thấy Diệp Tu cười rất thản nhiên mà không trả lời. Hắn hiểu rõ, tuy rằng Trương Ích Vỹ không thể coi là một tuyển thủ quá nổi trội nhưng cũng đã lăn lộn trong giới hết mấy năm, nên kiến thức rất rộng rãi. Tình huống hiện tại của Tôn Triết Bình cũng không quá khó đoán, chỉ có điều không thể đoán trúng 100%, sao Diệp Tu có thể bị gã dụ mà khai ra.
“Hai người này mà đấu với nhau thì thú vị lắm đúng không?” Trương Ích Vỹ cười mà nói.
“Xem ra ông cũng tốn không ít công sức nghiên cứu ha!” Diệp Tu nói. Thông thường đội hình ra trận của các chiến đội sẽ không thể bị lộ trước khi lên sân, do đó việc suy đoán đội hình lẫn nhau để bày chiến thuật đối phó cũng là một trong những chuyên môn trong thi đấu. Theo thái độ và vẻ mặt của Trương Ích Vỹ, có vẻ như gã đã đoán trước được người đầu tiên ra trận của Hưng Hân chính là Tôn Triết Bình.
“Các ông buộc phải cướp điểm, Tôn Triết Bình lần này còn không lên sân thì ở trong đội các ông có ý nghĩa gì nữa. Chấn thương tay dẫn đến áp lực, nên đương nhiên sẽ muốn ra trận càng sớm càng tốt. Chí ít, trước phần đoàn đội vẫn có thể nghỉ ngơi nhiều bao nhiêu hay bấy nhiêu.” Trương Ích Vỹ nói.
Trần Quả giật cả mồng lần thứ hai. Đối thủ biết rõ việc này đến vậy, thực sự chỉ do dự đoán thôi sao?
“Cho nên ông mới phái một kị sĩ lên đối chiến, xem ra trận này là muốn đánh kéo dài?” Diệp Tu nói.
Trương Ích Vỹ cười mà không trả lời, ánh mắt chuyển về màn hình lớn. Lúc này nhân vật của hai bên đã đăng nhập xong xuôi vào bản đồ, trận đấu xác nhận chính thức bắt đầu.
Vì không có khái niệm sân nhà hay sân khách nên cũng không hề phân biệt đội chủ nhà hay đội khách, toàn bộ bản đồ sử dụng trong vòng đấu LAN đều do liên minh chỉ định. Những bản đồ này được tạo riêng cho việc thi đấu bởi nhà sản xuất game Vinh Quang, trước đó sẽ không có chiến đội nào từng luyện tập qua, vì thế sẽ rất công bằng. Khi mỗi một lượt đấu bắt đầu, các đội mới được phép download bản đồ sử dụng cho các trận trong lượt về để luyện tập.
Hai nhân vật đăng nhập xong liền di chuyển về chính giữa bản đồ. Tôn Triết Bình là cựu đại thần, dĩ nhiên sẽ được bình luận viên trên tivi ưu ái đặc biệt giới thiệu. Những vinh quang ngày xưa, phong cách chơi, các giai thoại xung quanh hắn, bình luận viên thao thao bất tuyệt mà kể lể, trong lòng cảm thấy sướng ơi là sướng. Đúng là những trận có mặt tuyển thủ chuyên nghiệp bình luận mới dễ, ít nhất bản thân các tuyển thủ này đã có cái để nói rồi. Còn các trận giữa những chiến đội không chuyên của người chơi thì chỉ có thể khô khan giải thích về trận đấu, không có yếu tố khác để trung hòa.
Bối cảnh của Tôn Triết Bình vẫn còn chưa giới thiệu xong, hai nhân vật đã gặp nhau, bình luận viên vội vàng tạm dừng, bắt đầu chú tâm vào trận đấu trước đã.
“Ồ, song phương đã chạm mặt nhau rồi.”
“Xem ra Phương Đạt Húc của Huyền Kỳ ngay từ đầu đã có thế muốn phòng thủ, có lẽ muốn đánh chiến thuật phòng ngự phản kích.”
“Tôn Triết Bình trực tiếp lao lên.”
“Wow! Đại chiêu, vừa lao lên đã sử dụng đại chiêu ngay lập tức, tự tin thế này không hổ là đại thần ngày xưa!”
“Liên kích! Vâng, chuyển chiêu rất ngọt, xem ra bấy nhiêu năm qua không thi đấu, bản lĩnh Tôn Triết Bình vẫn không mất.”
“Phương Đạt Húc hiện tại đang ở vào thế yếu hoàn toàn!”
“Lại một tràng 12 liên kích! Số liên kích không cao nhưng sát thương rất đáng kể, đơn giản nhưng thực dụng! Ơ…”
“Lại tiếp tục tấn công, thêm một tràng… vừa rồi là một hit ngụy liên nên thống kê kĩ thuật từ phía hệ thống cho thấy liên kích đã ngắt quãng, nhưng thực tế các đòn tấn công vẫn diễn ra liên tục. Có lẽ Phương Đạt Húc đang đối phó rất gian nan!”
“Tình cảnh của Phương Đạt Húc rất bị động.”
“Phương Đạt Húc cần phải lập tức nghĩ cách.”
“Phương Đạt Húc gặp nguy hiểm…”
“Phương Đạt Húc…”
“… đã chết.”
“Ặc… câu chuyện về tuyển thủ Tôn Triết Bình, chúng ta sẽ tiếp tục nói vào các trận sau đi vậy…”
Bình luận viên lau mồ hôi. Khi hắn còn chưa kịp kể xong quá khứ của Tôn Triết Bình, trận đấu đã kết thúc mất tiêu rồi.