“Cửu sư tỷ, tiếp theo tôi sẽ tới thủ đô để giết Thạch Hổ. Chị không cần lo về chuyện này nữa đâu”
“Nhưng tạm thời tôi sẽ chưa đi vì chuyện ưu tiên hàng đầu là phải giải độc của Tuyết Nhi trước đã. Nếu như tôi rời đi, độc của Tuyết Nhi không được kìm hãm thì sẽ rất dễ dẫn tới tình trạng nguy kịch không thể cứu vấn.”
“Đúng rồi, cửu sư tỷ, Long Chỉ Tử là gì?”
Quả thực Lâm Thần đã sử dụng linh lực để kìm hãm chất độc trong cơ thể của Thẩm Tuyết Nhi nhưng vấn đề là Tuyết Nhi chỉ là người bình thường, cho dù cô có là lô đỉnh để cho võ tu tu luyện thì cô vẫn không thể chịu được quá nhiều linh lực.
Nếu như quá nhiều linh lực thì thân thể của cô sẽ không. chịu nổi, bị tổn thương, thậm chí là chết đột ngột..
Hơn nữa, mỗi ngày hẳn cần phải truyền vào người Thẩm Tuyết Nhi một lượng linh lực nhất định. Nếu như có một ngày không truyền thì độc sẽ lan ra nhanh chóng và trở nên nghiêm trọng hơn, không chỉ càng đau đớn mà còn có thể giết chết cô.
Vì thế, độc của Trần Độ Hải khá rắc rối đúng như lời ông †a nói.
Hắn nhất định phải giết Thạch Hổ và con trai của ông ta.
Dù sao thì hắn cũng đã biết kẻ thù của mình là ai nên không cần phải vội.
Đoạn Nhã Thanh tùy ý vẫy tay tạo ra một tầng kết giới cách âm và nói.
“Tiểu sư đệ, kế hoạch Long Chi Tử thực chất là để tập hợp những thanh niên có thiên phú tu võ cực mạnh ở Long quốc. Sau đó, họ sẽ trải qua khóa huấn luyện đặc biệt để trở thành những võ tu có thực lực mạnh nhất ở Long quốc trong tương lai”
“Mặc dù hiện nay Long quốc có rất nhiều võ tu nhưng so với thế lực trên núi, bọn họ vẫn còn kém xa”
“Cho dù là võ tu của Thương hội Long quốc hay là của Liên minh Võ tu đều phải tuân theo các quy tắc của Long quốc và chịu sự quản lý của Hộ quốc sứ nhưng các thế lực trên núi không thuộc thẩm quyền của họ, thậm chí còn bị các thế lực đó chèn ép.”
“Cho nên hiện tại Long chủ mới nghĩ ra kế hoạch như vậy, để cho các Long Chỉ Tử tranh tài với các thế lực trên núi, thậm chí là vượt qua bọn họ.”
“Có điều chị thực sự không biết bọn họ tiến hành khóa huấn luyện đặc biệt ở đâu.”
Đoạn Nhã Thanh nói ra toàn bộ phần cốt lõi kế hoạch của Long chỉ tử.
Mặc dù cô là võ tu cấp trấn quốc nhưng Đoạn Nhã Thanh cũng không hề biết rõ kế hoạch Long Tử sẽ được thực hiện như thế nào và bọn họ sẽ được tiến hành huấn luyện đặc biệt ở đâu.
Bởi vì đây là kế hoạch bí mật nhất của Long quốc nên không chỉ cô mà ngay cả võ tu Long Hồn trấn quốc cao hơn cô hai cấp cũng không biết!
“Cửu sư tỷ, các Long Tử này được trọng dụng tới mức nào?”
“Thế lực trên núi cũng là người tu luyện như chúng ta sao?"
Lâm Thần rất quan tâm đến kế hoạch Long Tử và các thế lực trên núi.
Chưa nói đến chuyện khác, riêng cái tên Long Tử đã khiến phải người khác sợ hãi vì nó đại diện cho bộ mặt của Long quốc!
Huống chỉ, sau đó những Long Tử này còn phải chiến đấu với các thế lực trên núi. Có lẽ cảnh giới cũng khá cao.
Về phần thế lực trên núi, cũng chỉ từng được nghe thông qua Liên minh Võ tu hay Thương hội Long quốc, chắc hẳn họ cũng chỉ là những người tu tiên!
Đoạn Nhã Thanh là người tu tiên thứ hai mà hẳn từng gặp. nhưng thành thật mà nói, cô không phải là tu tiên thuần túy, cô còn là võ tu. Tưởng chừng đây là một con đường tốt nhưng không ngờ cuối cùng lại thất bại.
Người tu tiên chuyên tâm tu luyện con đường trường sinh bất lão còn đối với con đường võ tu, khả năng trường sinh bất lão là không thể.
Bởi vì đi trên con đường võ tu dù có xa đến đâu, nếu như. không gia tăng linh khí thì tuổi thọ là một vấn đề lớn. Kim đan có thể kéo dài tuổi thọ hàng ngàn năm, chỉ riêng thứ này cũng có thể khiến các võ tu tranh nhau đầu rơi máu chảy..
Dù võ tu lợi hại đến đâu cũng chỉ là người thường, hoặc mạnh lảm thì có thể đấm nát xe bọc thép.
Còn người tu tiên có thể thổi bay một ngọn núi chỉ bằng một đòn.
Việc Cửu sư tỷ tu luyện cả hai đã khiến cho căn cơ bị mất và có lẽ trên con đường tu luyện trong tương lai, cô khó có thể dung hợp được cả hai với nhau.
Hắn cũng không thay đổi được điều này, e rắng chỉ có 9 vị cao thủ xuất hiện mới thay đổi được gì đó.
“Tiểu sư đệ, trước hết chị sẽ giải thích cho em về cảnh giới của võ tu. Cảnh giới của võ tu cũng tương tự như cảnh giới của người tu tiên bọn chị.”
“Võ tu chia thành 5 cảnh giới đầu tiên là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Sở dĩ gọi là 5 cảnh giới đầu tiên là bởi vì ở cảnh giới Thiên còn được chia thành Tiên Thiên và Hậu Thiên.”
Đoạn Nhã Thanh định dùng ngón tay để kể lại chỉ tiết cho Lâm Thần về các cảnh giới võ tu.
“Cửu sư tỷ, tôi đều biết về năm cảnh giới đầu tiên và cả cảnh giới trung. Năm cảnh giới trung được chia thành Tông sư, Đại Tông sư, Võ Hồn cảnh, Võ Hoàng cảnh và Võ Đế cảnh”
“Võ Hồn cảnh tương đương với Tâm Động kỳ, Võ Hoàng cảnh tương đương với Kim Đan kỳ còn Võ Đế cảnh tương đương với Nguyên Anh kỳ.”
“Mặc dù có vẻ tương đương nhau nhưng chị nghĩ cảnh giới của võ tu không là gì so với cảnh giới của người tu tiên.”
“Đương nhiên rồi, Cửu sư tỷ. Tôi không có ý nhằm vào bất kỳ ai. Ý của tôi là những kẻ võ tu đều là rác rưởi!”
Lâm Thần không do dự ngắt lời Đoạn Nhã Thanh. Hắn đã biết về cảnh giới của võ tu thông qua ký ức của Cao Tông.
Khi so sánh về cảnh giới giữa võ tu với người tu tiên, mặc. dù có vẻ tương đương nhau nhưng thực ra võ tu lại kém xa người tu tiên.
Cho dù có một trăm võ tu Võ Đế cảnh tới bao vây Lâm 'Thần, hắn cũng có thể dùng một tay giết chết bọn họ!
Chí ít đối với hắn, còn kém xal
“Được rồi, tiểu sư đệ. Chị và tám sư tỷ còn lại đầu biết em rất giỏi, là người tu tiên có thể chất thuần khiết nhất cho nên em luôn coi thường võ tu.”
“Thành thật mà nói, tám sư tỷ còn lại của em cũng giống như chị, đều kiêm cả võ tu. Mặc dù cảnh giới của các sư tỷ rất cao nhưng nếu như có cùng cảnh giới với em, thực lực của em vẫn mạnh hơn.”
“Thực ra ngoài năm cảnh giới trung còn năm cảnh giới thượng. Đương nhiên hiện tại chị cũng không biết năm cảnh giới thượng là gì.”
“Về phần thế lực trên núi, họ đều giống như chị, nhiều người trong số đó cực kỳ lợi hại. Cho nên sau này nếu như em gặp phải thế lực trên núi thì cố gắng đừng để xảy ra xung đột.”
“Có điều cũng rất khó để gặp được bọn họ.”
Đoạn Nhã Thanh không hề tức giận, trong mười chị em chỉ có Lâm Thần là có thể chất tốt nhất.
Trước đó, người có thể chất tốt nhất là Đại sư tỷ.
Sở dĩ gọi là các thế lực trên núi là vì họ không màng đến thế tục.
Về cơ bản, bọn họ sẽ không xuất thế. Nếu như xuất thế thì tức là xảy ra chuyện lớn!
Nhắc tới chuyện lớn, Đoạn Nhã Thanh chợt nhớ ra hôm nay quả thực đã xảy ra chuyện lớn.
“Đúng rồi!”
“Tiểu sư đệ, với thực lực của em, có lẽ không bao lâu nữa em sẽ có thể gặp được họ bởi vì chín thế lực gia tộc siêu cấp sẽ xuống núi để tìm kiếm chín bức hôn thư”
“Ai mà nắm được hôn thư thì sẽ giống như cá chép hóa rồng!"
Tuy Đoạn Nhã Thanh vừa tu võ vừa tu tiên nhưng cô cũng khao khát sức mạnh đỉnh cấp.
Vì những thế lực siêu cấp này có thực lực cực mạnh nên đương nhiên sẽ có thêm nhiều tài nguyên để tu luyện.
Tuy không có quá nhiều nhưng linh thảo như phàn linh hoa mà sư đệ muốn tìm, họ cũng có.
“Nói như vậy là tôi có chín sư tỷ đúng không?”
“Vậy chín bức hôn thư này không liên quan đến họ đấy chứ?”
Lâm Thần giật mình, hắn định nói với với cô rằng hắn có. chín bức hôn thư.
Dù sao có tận 9 bức hôn thư mà hẳn cũng có 9 vị sư tỷ. Mặc dù hản chưa nhìn thấy 8 vị sư tỷ còn lại nhưng hẳn nghĩ họ cũng rất xinh đẹp.
Nếu như hắn không lật các bức chân dung của 9 vị sư phụ thì hẳn cũng không biết là sẽ có 9 bức hôn thư.
Nhưng nghĩ lại, có lẽ 9 vị sư tỷ cũng không biết về hôn thư. Nếu như vội vàng đưa cho họ thì có lẽ sẽ gây thêm rắc rối.
Tốt nhất là hắn cứ tạm giữ để đảm bảo an toàn. Hơn nữa, hẳn vẫn chưa biết 8 vị sư tỷ còn lại có hứng thú với những bức hôn thư này hay không nên tốt nhất là cứ tự giữ đã.
“Được rồi, không nói nữa. Đây là thông tin liên lạc của chị, nếu như có chuyện gì thì cứ gọi cho chị nhé!”
Đoạn Nhã Thanh lấy ra một tấm danh thiếp nhét vào trong tay Lâm Thần. Trước khi rời đi, cô bước tới trước mặt Lâm Thần, cười nói: “Tiểu sư đệ, khi nào gặp mặt 8 vị sư tỷ còn lại, đừng chảy nước miếng nhé.”
“Chảy nước miếng?”
“Cửu sư tỷ, chị nghĩ nhiều quá rồi. Cho dù 8 vị sư tỷ còn lại có xinh đẹp đến đâu thì cũng có thể đẹp bằng các sư phụ được hay sao?”
Lâm Thần cười, phản đối nói.
“Em..”
“Không để ý tới em nữa, chị đi dây!” Đoạn Nhã Thành dậm chân, xoay người rời đi.
“Lâm thiếu!”
“Các anh em từ Tỉnh minh và các anh em từ một số thành phố khác đều có mặt ở đây!”
Chu Bổn Thanh vừa nhận điện thoại xong liền nói chuyện ngay với Lâm Thần.
“Ừm” Lâm Thần chỉ gật đầu, không nói thêm gì nữa. “Lâm thiếu, xin mời Lâm thiếu đi cùng với tôi.”
“Theo quy củ của chúng tôi, tất cả tài sản của gia tộc chúng tôi đều thuộc về Lâm thiếu.”
Chu Bổn Thanh cắn răng mời Lâm Thần đi cùng. “Vậy còn Đế Hoàng sơn trang thì sao?”
Lâm Thần vừa nghe có chuyện tốt như vậy liền bình tĩnh hỏi.
“Đương nhiên là thuộc về ngài rồi ạ!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!