Nhìn thanh kiếm lóe sáng đang mơ hồ tản ra khí tức. vô cùng mạnh mẽ và sắc bén trong tay Lỗ Vạn Tùng.
Lòng Đinh Viễn Chân lập tức chìm xuống đáy cốc.
Khí tức này tuyệt đối không phải thứ một thanh trường kiếm bình thường có thể có được.
Ông ta đã từng được chứng kiến qua pháp khí trường kiếm của một Linh Võ Giả nào đó. Lúc đó thực. lực của Linh Võ Giả đó còn không cao bằng ông ta nhưng khi người đó vừa cầm thanh trường kiếm kia lên thì lập tức trở thành một kẻ lấy một địch ba, một mình đánh lại ba tên Võ Hoàng Cảnh hơn nữa còn không hề rơi vào thế hạ phong!
Chỉ có điều trận đấu kia chỉ là một trận giao lưu mà thôi.
Ông tin chắc nếu đó mà là một trận sinh tử chiến thì Linh Võ Giả kia hoàn toàn có thể dùng thanh pháp khí trường kiếm chém giết cả ba tên Võ Hoàng!
Cuối cùng Thạch Hổ phải bỏ ra một số tiền rất lớn mới mua lại được thanh pháp khí trường kiếm đó, nghe nói số tiền mà Thạch Hổ bỏ ra ít nhất cũng bằng một nửa gia sản của ông ta.
Phải biết răng một nửa gia sản của Thạch Hổ, ít nhất cũng là ba nghìn tỷ!
Mà hiện tại, Lâm Thần lại dễ dàng quăng cho Lỗ Vạn 'Tùng một thanh pháp khí trường kiếm như vậy!
Cái này có tính là phá của chưa?
Hay là vì thế lực phía sau Lâm Thần thật sự rất mạnh, mạnh đến mức có thể tùy ý đưa một thanh pháp khí trường kiếm cho một con kiến hôi!
Chuyện càng làm cho ông ta thảng thốt hơn nữa chính là, ông ta sắp sửa bị Lỗ Vạn Tùng chém đầu rồi.
Nhưng ông ta không cam lòng, nếu ông ta cứ để một con kiến hôi Cửu trọng Tiên Thiên Cảnh chém đầu mình như vậy, truyền ra ngoài nhất định sẽ bị người ta cười rụng răng!
"Lâm Thần!!" "Cậu có gan thì cậu tự mình ra tay đi!"
"Cậu để cho một con kiến hôi đến chém đầu tôi không sợ bị người ta cười rụng răng sao?!"
Đỉnh Viễn Chân dùng ánh mắt giận dữ nhìn chằm chăm Lâm Thần mà quát lên, nếu như ánh mắt có thể giết người, Lâm Thần đã sớm bị ánh mắt của ông ta làm †an xương!
Lâm Thần không thèm để ý đến ông ta mà chỉ nhìn về phía Lỗ Vạn Tùng.
Lỗ Vạn Tùng lúc này đã toàn tâm toàn ý đắm chìm trong niềm rung động mà thanh pháp khí trường kiếm kia mang đến.
Khi tay ông ta nắm vào chuôi kiếm, bất chợt có một cỗ sức mạnh mờ nhạt truyền từ thân kiếm đến bàn tay ông ta, sau đó dòng sức đó còn lan tràn ra khắp tứ chỉ cơ thể của ông ta!
Đúng là không hề khoang trương, có thanh trường kiếm này trong tay, dù thực lực của ông chỉ mới là Tiên Thiên Cửu Trọng nhưng ông ta cảm nhận được giờ mình có thể khiêu chiến với cả tỉnh minh chủ Chu Bổn Thanh rồi!
Thậm chí trong lòng ông ta còn dâng lên một cảm giác hăng hái không sao tả xiết, giống như giờ có đưa bao nhiêu võ tu đến trước mặt ông ta cũng miễn bàn!
Xoetl
Bỗng dưng, ông ta cảm giác được bên trong cơ thể mình vừa có một cái gì đó mới bị phá vỡ!
Lỗ Vạn Tùng mừng như điên, vội vàng khoanh chân ngồi bệt xuống.
"Chân khí trong cơ thể đang chuyển đổi sang hóa dịch."
"Chuyển đổi xong là có thể tiến vào Tông Sư Cảnh."
Thần thức của Lâm Thần vừa đảo qua đã phán đoán ra Lỗ Vạn Tùng đang đột phá cảnh giới.
Nếu đã như vậy thì hắn cũng không thể quấy rầy Lỗ Vạn Tùng đột phá.
"Thôi, đây cũng là cơ duyên của ông."
"Lỗ Vạn Tùng, tôi sẽ tặng ông một hồi cơ duyên, nhưng có thể nắm chắc được hay không, còn phải xem ông có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu."
"Ôm Phác Thủ Nhất, âm dương tương hợp, dẫn khí qua sơn môn, tụ linh về đan điền!"
Lâm Thần quyết định truyền một môn công pháp luyện khí đơn giản cho Lỗ Vạn Tùng, vì vậy hắn đã dùng truyền âm nói với Lỗ Vạn Tùng.
Tuy vừa nãy đã tặng pháp khí trường kiếm coi như: hoàn trả ân tình, thế nhưng nếu chỉ vậy thì Lâm Thần cho rằng mình đã quá qua loa với ân tình này.
Dù sao Lỗ Vạn Tùng vì kéo dài một chút thời gian cho hắn mà suýt nữa đã mất mạng, giờ cho ông ta thêm một bộ công pháp luyện khí nhập môn đơn giản cũng không có gì sai.
Cửu Tiên Sơn có rất nhiều công pháp bí tịch, ngoại trừ Cửu Tiên Quyết không thể tặng cho người ngoài, những thứ khác cũng không cần hạn chế như vậy.
Dù sao cơ duyên tặng đi rồi, ông ta có thể bắt được hay không vẫn phải xem duyên số của ông.
Lỗ Vạn Tùng tỉnh tỉnh mê mê làm theo lời Lâm Thần dẫn đường cho chân khí vận chuyển trong đan điền, vận chuyển tuần tự một vòng thì ông ta đột nhiên cảm thấy hình như trong thiên địa có ẩn chứa năng lượng vô cùng cường đại đang tự do lưu chuyển!
Tuy rằng năng lượng này vô cùng cường đại, nhưng lại cực kỳ thưa thớt, ít đến mức ông ta chỉ vừa hấp thu được một tia đã biến mất!
Trong lòng Lỗ Vạn Tùng khế động, vội vàng lấy một viên đá chân khí ra bóp nát!
Đây là công sức ông ta dành dụm lâu nay, giờ vì để hiểu được năng lượng trong thiên địa, ông ta quyết định bất chấp hết.
Linh khí trong viên đá chân khí đó tức khắc bị ông ta hấp thu, trong đan điền ngoại trừ nội lực đã hóa dịch ra còn có thêm một đạo linh khí nhỏ như sợi tóc chuyển động trong đó!
Tuy rằng mật độ của tia linh khí này kém xa so với nội lực đã hóa dịch, nhưng ông vẫn có thể cảm nhận được uy lực của tia linh khí này mạnh hơn gấp trăm lần so với nội lực đã hóa dịch!
Cho nên, nếu ông ta có thể lấp đầy toàn bộ đan điền bằng thứ linh khí đó thì ông ta sẽ trở nên khủng bố đến cỡ nào đây?!
Trách không được Lâm thiếu gia tuổi còn trẻ đã mạnh như vậy, mà buồn cười chính là những võ tu như bọn họ đã đi sai đường ngay từ khi mới bắt đầu.
Cũng may có cơ duyên Lâm thiếu ban cho, ông ta mới có thể nhận ra được điều này.
Một bên là †u' bằng lực lượng của trời đất, một bên lại +u' bằng lực lượng tự bản thân tạo ra, làm sao có thể so sánh được đây?
"Rất cảm ơn Lâm thiếu đã ban tặng cơ duyên!" "Đời này Lỗ Vạn Tùng thật sự không biết báo đáp
ngài thế nào, từ nay về sau, tôi nguyện trở thành tuỳ tùng ở bên cạnh cống hiến cho Lâm thiếu!"
Lỗ Vạn Tùng vừa tỉnh lại từ trong cơn nhập định, ông ta không chút do dự dập đầu ba cái liền với Lâm Thần!
Giờ đây nội tâm của ông ta đang vô cùng kích động, hôm nay ông ta đã gặp được quý nhân lớn nhất đời này của mình.
Từ nay về sau ông ta sẽ một bước lên mây!
Thậm chí, nói không chừng sau này ông còn có thể trở thành cường giả như Lâm thiếu!
Vì thế ông ta cam tâm tình nguyện dập đầu với Lâm Thần, hoặc là nói từ trong nội tâm ông ta đã coi Lâm Thần là sư phụ của mình!
Nhưng đây chỉ là suy nghĩ đơn phương của ông ta, ông ta biết Lâm Thần tuyệt đối sẽ không làm sư phụ của mình, có một người đệ tử như mình, nói ra nhất định sẽ rớt giá Lâm Thần.
"Đứng lên đi, đây là duyên số của ông, tôi chỉ là thuận theo mà hoàn trả ân tình mà thôi, coi như là thuận nước đẩy thuyền đi."
"Nhớ kỹ, dưới gối đàn ông có dát vàng."
Lâm Thần mỉm cười, ra hiệu cho Lỗ Vạn Tùng đứng dậy.
Hắn cũng không ngờ Lỗ Vạn Tùng có thể thuận lợi dẫn khí nhập thể tiến vào luyện khí cảnh tầng thứ nhất như vậy.
Chuyện này có lẽ có liên quan đến tố chất của ông †a, hay cũng có thể là vì ông ta đã từng là võ tu nên có
sẵn nền tảng vững chắc.
Tóm lại, cơ duyên này là do Lỗ Vạn Tùng có thể tự mình giữ lại được.
Nhưng cuối cùng có thể đi được bao xa vẫn cần ông †a nỗ lực rất nhiều.
Dù sao thì bây giờ cũng là thời đại Mạt Pháp, linh khí đã dần khô kiệt, con đường tu tiên cũng càng ngày càng khó đi hơn.
“Vâng, Lâm thiếu!” Lỗ Vạn Tùng đứng lên nặng nề gật đầu nói.
Ông thề, bắt đầu từ hôm nay, ngoại trừ Lâm Thần ra ông ta sẽ không quỳ xuống với bất kì kẻ nào nữa!
Cho dù là tổng minh chủ của liên minh Võ Tu cũng không được!
Ông ta đã có mục tiêu mới, đời này nhất định phải đi theo Lâm thiếu tu hành!
'Trong mắt những thành viên khác của liên minh Võ Tu đứng gần đó, nhất là hai vị minh chủ chỉ nhánh đều để lộ ra vẻ vô cùng hâm mộ.
Tuy bọn họ không biết Lỗ Vạn Tùng có được cơ duyên gì, thế nhưng bọn họ thấy rõ Lâm Thần vừa mới cho ông ta một thanh pháp khí trường kiếm.
Dù bọn họ cũng không biết thanh pháp khí trường kiếm đó là đồ vật gì, nhưng thông qua biểu cảm của Đỉnh Viễn Chân, họ có thể nhìn ra thanh trường kiếm này chắc chắn là thứ tốt!
Hơn nữa nếu không phải đồ tốt thì tại sao Lỗ Vạn Tùng lại quỳ xuống nói như vậy với Lâm Thần?
Quan trọng nhất là, sau khi ông ta vừa cầm vào. thanh pháp khí trường kiếm đó liền tiến vào trạng thái đột phá, đây đúng là một cơ duyên tốt.
Keng~
Lỗ Vạn Tùng dùng trường kiếm chém thẳng một nhát về phía đầu Đinh Viễn Chân!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!