Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Kẻ điên và kẻ ngốc - Tác giả Đao Phong 123

Học kỳ đầu tiên của năm nhất mau chóng nói bái bai với Lý Mật, thi xong môn cuối cùng, tâm trạng của cô giống như chim nhỏ được thả ra khỏi nhà tù, tung tăng bay lượn trên trời xanh. Ba mẹ nhiều lần điện thoại tới thúc giục cô mau về nhà, còn dùng thức ăn ngon hấp dẫn, nhưng Lý Mật bất vi sở động, không ai quản thật tốt, thằng em trai nói cô là hổ được thả về rừng rồi.

"Khi nào cậu về nhà" Bây giờ Lý Mật cứ nhìn thấy tin nhắn của Doãn Nhất Hàng là rụt rè.

"Ngày 20" Lý Mật thuận miệng nói một ngày.

"Hơi trễ, cũng tạm được, tôi và cậu cùng về”, Lần nào đường phản hồi về não Doãn Nhất Hàng cũng thông suốt như vậy.

"Có chuyện gì nói thẳng”, Lý Mật thầm nghĩ đây hẳn là chồn chúc tết gà, không yên lòng.

"Có người nhất định muốn tới đón tôi, tôi muốn để cho cậu ấy nhìn thấy hai ta đi chung" Doãn Nhất Hàng luôn dùng giọng bình thản để nói những chuyện kinh khủng.

"Cậu ấy, nữ?" Lý Mật nhíu nhíu mày. Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại Diễn đàn L#ê Q<uý> Đ[ôn]

"Đúng, tôi muốn khiến cậu ấy chết tâm”, đây vẫn là một câu chuyện kinh dị được nâng cấp.

Trong lòng Lý Mật kinh ngạc, không ngờ thực sự có người theo đuổi Doãn Nhất Hàng. "Vậy không phải là giả làm bạn gái của cậu sao, không đi, dễ dàng phun máu tươi tại chỗ, tôi không muốn đắc tội người ta”.

Bên kia một hồi lâu vẫn không trả lời lại, Lý Mật cho rằng Doãn Nhất Hàng đã dừng ở đây, nên bắt đầu xem chương trình tạp kỹ, lúc cô cười ha ha, bất ngờ Doãn Nhất Hàng gửi tin nhắn đến khiến cho tiếng cười của cô bị nghẹn ở cổ họng.

"Vở ghi chép đại số tuyến tính học kỳ sau" Doãn Nhất Hàng gửi mấy chữ đơn giản, khiến mạch sống của Lý Mật trong nháy mắt bị nắm chặt.

Chuyên ngành của hai người bọn họ hoàn toàn khác nhau, nhưng lại học cùng một giáo sư, cũng thật là có duyên. Vi phân và tích phân học kỳ này, Lý Mật đã dây dưa không ngớt mới lấy được vở ghi chép của Doãn Nhất Hàng, đại thần quả nhiên là đại thần, cách ghi chép rõ ràng dễ hiểu hơn sách nhiều, bốn người bọn cô đã nhờ vở ghi chép vi phân và tích phân của Doãn Nhất Hàng mà thi được hơn 60 điểm.

Bạn cùng phòng nói cô làm sao lại quyến rũ được vị đại thần như vậy, rối rít muốn nhìn thấy diện mạo thật của đại thần, lòng hư vinh của Lý Mật cực kỳ thỏa mãn, nhưng tưởng tượng ra dáng vẻ người lại đừng lại gần của Doãn Nhất Hàng, vẫn sợ hù dọa các bạn cùng phòng.

Lý Mật khó khăn lựa chọn giữa qua môn và phun máu tươi tại chỗ trung, cuối cùng vẫn chọn vở ghi chép của đại thần. Cái gọi là không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con, cùng lắm thì nhét tấm ván gỗ trong quần áo, tăng cường khả năng chịu đòn.

Như quay ngược về quá khứ, nhưng mà lần này Doãn Nhất Hàng ngồi ở vị trí đối diện cô.

Lý Mật cắn hạt dưa nửa ngày, nhàm chán ngáp. Cô thuận miệng nói: "Cô gái này, là người cậu bạn nối khố của cậu thích sao?"

Doãn Nhất Hàng ngẩng đầu nhìn Lý Mật, "Đúng”.

"Hóa ra là câu chuyện cũ giận dữ vì người đẹp, kể đi, giúp tôi giải sầu" Lý Mật hứng thú.

"Không có gì đáng nói" Doãn Nhất Hàng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, còn thuận tay lấy đi một nắm hạt dưa của Lý Mật.

Lý Mật đã ngủ suốt bảy tiếng. Đợi đến lúc cô tỉnh táo lại thì còn nửa tiếng nữa là đến trạm. Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt ngái ngủ nhìn Doãn Nhất Hàng ở đối diện, chỉ thấy dáng vẻ của anh vẫn đang nhìn ngoài cửa sổ giống bảy giờ trước.

"Cậu vẫn không nhúc nhích" Lý Mật bật thốt lên.

"Bảy tiếng, có thể sao" Lý Mật cảm nhận được ánh mắt của Doãn Nhất Hàng đang đè IQ của cô

Nhấn Mở Bình Luận