Cửa thang máy vừa mở ra hoàn cảnh sạch sẽ sáng sủa liền khiến Phó A Bảo sáng mắt lên, Trịnh Cảnh Đồng công tác ở tầng cao nhất so với phòng khách lầu một xa hoa còn xinh đẹp hơn, tất cả vách tường đều là cửa sổ sát đất, tất cả khu làm việc đều là ngăn bằng kính, phi thường sáng sủa, hơn nữa liếc qua thấy ngay, tất cả mọi người chăm chỉ làm việc, bận rộn bận rộn nhưng lại có ngăn có nắp.
Vu Cần một chút liền nhận ra Phó A Bảo, hắn giúp đi làm visa, cơ mà lúc đó nhận lấy kích thích như vậy, Phó A Bảo chính là hóa thành tro hắn cũng nhận ra! (tác giả: ←_← thật sự là kỹ năng lợi hại)
“Chào tổng tài phu nhân! Chào Trịnh tổng!” Vu Cần ngay lập tức nịnh hót, mấy người xung quanh suýt chút nữa phun ra ngoài.
Vu Cần đem xếp hạng Phó A Bảo đứng trước Trịnh Cảnh Đồng, người khác rất quỷ linh tinh, xem các loại biểu hiện trước đây của Trịnh Cảnh Đồng liền biết y coi trọng Phó A Bảo cỡ nào, vì thế lấy lòng Phó A Bảo tổng tài phu nhân này khẳng định không sai, Trịnh đại boss khẳng định cũng sẽ rất vui vẻ.
Trịnh Cảnh Đồng đương nhiên rất vui vẻ, không sai không sai, chính là tổng tài phu nhân không sai! Vu Cần quả nhiên chính là trợ lý tốt của mình a! Nhất định phải tăng tiền lương thêm tiền thưởng!”
Y vui vẻ, nhưng Phó A Bảo người trong cuộc này cũng không hài lòng a, tổng tài phu nhân cái quỷ gì! Tôi rõ ràng là nam nhân có được hay không! Thế là cậu mở to hai mắt trừng về phía Vu Cần.
Vu Cần lấm tấm mồ hôi, lẽ nào nịnh nọt không đập đúng?
Lưu Việt lúc này vội vã đến gần Phó A Bảo nói: “A Bảo, cậu mau để cho Trịnh tổng an bài cho cậu cái chức vị, không phải vậy tất cả mọi người sẽ gọi cậu là tổng tài phu nhân ni, không phải vậy chỉ có thể gọi cậu là Phó tiên sinh, nhiều không tốt a, gọi cậu như vậy chẳng phải là cùng công ty này không có liên quan rồi.”
Phó A Bảo vừa nghe cảm thấy phi thường có đạo lý, liền lập tức quay đầu về phía Trịnh Cảnh Đồng nói: “Anh để em tới cong ty làm, chức vị cũng không an bài cho em một cái, anh không phải là nói tùy tiện một chút đi, kỳ thực căn bản không muốn em tới.”
Lưu Việt càng ra nhiều mồ hôi, tâm nói không phải chính cậu chủ động muốn tới sao, sao đột nhiên lập trường liền thay đổi.
“Đây là phó tổng tài mới tới, Phó A Bảo Phó tiên sinh, sau này lời của cậu ấy nói các cậu phải coi như lời của tôi mà chấp hành, hiểu chưa?” Trịnh Cảnh Đồng lập tức liền an bài chức vị cho Phó A Bảo, vẫn là phó tổng tài phi thường thói xấu ~
Vu Cần cùng mấy nhân viên xung quanh nghe xong liền gật đầu liên tục, được được!
Phó A Bảo tuy rằng cảm thấy phó so với Trịnh Cảnh Đồng kém một chút, thế nhưng cậu cũng biết mình không phải chân tâm làm việc, cũng sẽ không tính toán nhiều như vậy, chỉ cần có chức lớn là được, hơn nữa cậu họ Phó, phó tổng tài, tổng giám đốc Phó, kỳ thực cũng là tổng giám đốc mà, hi hi. (đm Phó tổng tài =)))))))
Trịnh Cảnh Đồng tiếp tục giới thiệu cho Phó A Bảo: “A Bảo, đây chính là chỗ làm việc của chúng ta, đó là văn phòng của anh, chúng ta đi nghỉ ngơi trước, sau đó ăn trưa, tiếp theo ngủ trưa, trong phòng làm việc của anh có một phòng ngủ nhỏ, vừa vặn có thể ngủ một lúc, như vậy mới có tinh thần đi dạo, công ty cũng rất lớn, tham quan cũng phải phí không ít tinh lực.”
Phó A Bảo cảm thấy rất có đạo lý, hiện tại đều đã 10h, lát nữa là có thể ăn cơm, trước tiên đi dạo ở tâng cao nhất là được rồi.
“Được thôi.” Phó A Bảo gật đầu đi theo Trịnh Cảnh Đồng vào phòng làm việc của y, mấy người Vu Cần và Lưu Việt đương nhiên cũng đi vào theo.
Văn phòng của Trịnh Cảnh Đồng tương đối lớn, phi thường rộng rãi, gọn gàng sáng sủa, chủ đạo là màu trắng, nhìn qua phi thường sạch sẽ, điểm ấy rất hợp với tâm ý của Phó A Bảo, không ai không thích chỗ sạch sẽ ngăn nắp.
“Phòng làm việc của anh thật không tệ, vậy văn phòng của em?” Phó A Bảo tâm nói mình cũng là phó tổng tài, dù sao cũng nên có một văn phòng chuyên môn lớn đi, sẽ an bài ở chỗ nào?
Trịnh Cảnh Đồng đầu tiên là sững sờ, tách ra 2 văn phòng? Vậy cũng quá ngược đi! Y suy nghĩ một chút nói: “A Bảo em và anh cùng một văn phòng liền tốt vô cùng, như vậy em có thể giám sát anh a, anh làm gì em đều biết, chẳng phải so với em một mình một phòng thì càng tốt hơn sao?”
“… Hình như có chút đạo lý.” Phó A Bảo sờ sờ căm, “Vậy được đi.”
Phó A Bảo ở trong phòng làm việc của Trịnh Cảnh Đồng đi dạo một vòng, nhìn cái này nhìn cái kia, ngay cả phòng ngủ nhỏ thông với phòng làm việc thông nhau cũng xem một hồi, là một gian phòng nhỏ ấm áp vô cùng tốt, ngủ trưa rất tốt, lúc tăng ca muộn cũng có thể ngủ. (em mà cũng đòi tăng ca saoo???)
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!