1 tiếng sau khi Vu Thư rời đi, Phó A Bảo và Trịnh Cảnh Đồng một mực nghiên cứu về vấn đề quần áo cos, vừa vặn thời gian này cửa hàng vẫn mở, thương lượng đến mức rất là thuận lợi, Phó A Bảo dưới hữu ý vô ý khuyến khích của Trịnh Cảnh Đồng hạ xuống vài cái hóa đơn, có nam trang có nữ trang, có hở hang cũng có bó sát người, chế phục hóa trang người hầu gái dụ hoặc cùng kinh điển đương nhiên cũng không có bỏ sót.
Phó A Bảo tâm nói Trịnh Cảnh Đồng người này tuy rằng lạc hậu, thế nhưng ánh mắt còn rất khá, chọn quần áo đều rất đẹp, chính là kiểu dáng bại lộ nhiều lắm, đúng là người mạnh dạn ni.
Những quần áo này sau này mình phải mặc để chụp ảnh đăng internet, ân… nam trang còn tốt, nữ trang đoán chừng phải hóa trang, nhưng kỹ thuật hóa trang của mình không phải rất tốt, nếu không chỉ chụp bộ phận dưới đầu?
Ân… Đến thời điểm xem đi.
“Em xem gần đủ rồi, liều mua nhiều như vậy đi, anh đem size của em bàn bạc tử tế với cửa hàng đi, đừng có đến thời điểm nhận lại bị sai.” Phó A Bảo thường xuyên mua quần áo cos, trong tủ treo quần áo của cậu rất nhiều, rất nhiều đều là làm theo yêu cầu, vì thế size của mình đã nhớ kỹ.
Trịnh Cảnh Đồng yên lặng ghi vào trong lòng, trong lòng mừng thầm vợ mình thật là có vóc người cân xứng.
Kỳ thực không biết size y cũng biết Phó A Bảo có vóc người cân xứng, dù sao trước đây thời điểm tắm rửa cũng đã nhìn nude mà, không chỉ có vóc người đẹp, da dẻ cũng rất tốt ni, da dẻ nữ minh tinh trên TV làm quảng cáo dưỡng da cũng không tốt như vậy, vừa trắng vừa sáng vừa trơn lại vừa mềm, mỗi lần đến gần cũng không nhịn được muốn dùng tay sờ một cái nhéo một cái.
Lại nửa tiếng sau, quần áo rốt cục mua xong, cửa hàng nói trong vòng 2 tuần có thể hoàn thành, lâu nhất cũng không quá 3 tuần, khi đó cái bụng vẫn chưa quan trọng lắm, thế là Phó A Bảo hài lòng đi tắm rửa sạch sẽ, trong lòng đang ảo tưởng hình ảnh mình mặc quần áo cos mới này, này trái lại cùng Trịnh Cảnh Đồng ở bên ngoài phòng tắm tâm hữu linh tê nhất điểm thông (giống như câu “tâm linh tương thông” ý), Trịnh Cảnh Đồng cũng đang suy nghĩ chuyện giống vậy, thật sự là một đôi phu thê xứng đôi!
Buổi tối nằm ở trên giường Trịnh Cảnh Đồng cẩn thận nói: “A Bảo, hôm nay lúc làm việc Vu Cần cũng nói với em, visa của em đã làm xong rồi, ngày mai là có thể đi lấy, em xem chúng ta bao giờ tới Mĩ lĩnh chứng?”
Bởi vì Phó A Bảo ngủ không thích nhìn thấy ánh sáng, hơn nữa cậu lại không thích trùm mắt, vì thế trong phòng một đen một chút ánh sáng cũng không có, Trịnh Cảnh Đồng không nhìn thấy vẻ mặt của Phó A Bảo, vì thế đặc biệt thấp thỏm.
“Lúc nào cũng được a, tận lực nhanh lên chút đi.” Phó A Bảo cũng rất sốt ruột, giấy chứng nhận vẫn là lấy sớm một chút mới tốt.
Cậu xốc chăn ra, cậu cảm thấy nhiệt độ trong phòng không đắp chăn là tốt nhất, kỳ thực trước đây vẫn là cái nhiệt độ này, khi đó có máy điều hòa đắp kín cảm thấy vừa vặn, gần đây không biết xảy ra chuyện gì, đều cảm thấy rất là khô nóng, có quan hệ với mang thai sao?
Tuy rằng trong phòng rất tối, thế nhưng động tác này của Phó A Bảo Trịnh Cảnh Đồng cũng biết, dù sao hai người đắp cùng 1 cái chăn, vốn là Phó A Bảo muốn mỗi người 1 cái, miễn cho Trịnh Cảnh Đồng ăn đậu hủ của cậu, thế nhưng sau đó nhớ đến lời của Lưu Việt, cảm thấy thỉnh thoảng cho chút ngon ngọt cũng không sao cả, sờ một cái cũng không thiếu một miếng thịt.
“A Bảo em sao lại hất chăn, coi chừng bị lạnh.”
“Nhưng em nóng.”
“Nóng sao? Không phải vừa vặn sao.”
“Chính là em nóng, gần đây vẫn cảm thấy nóng, nhất định là quan hệ với mang thai.”
“…” Trịnh Cảnh Đồng bắt đầu chột dạ.
“Anh tại sao không nói chuyện?”
“Nha, ngày mai anh bảo bác sĩ Lưu tới hảo hảo kiểm tra cho em một chút, xem dùng cách gì để giải nóng.”
“Ai… Mang thai chính là phiền phức, cái này cũng không thể ăn, cái kia cũng không có uống, ngay cả hất chăn cũng bị anh nói, không có chút hài lòng nào cả.”
“Đều tại anh không tốt, khổ cực em.”
Phó A Bảo tâm nói, cũng không phải chính là anh không tốt đi! Không anh em đâu có khổ như vậy!
“Đúng rồi, anh là thích con trai hay là con gái a?” Phó A Bảo đột nhiên nghĩ đến vấn đề này, cậu hôm nay nhìn thấy trong một bộ phim truyền hình có tình tiết trọng nam khinh nữ, sau đó liền bắt đầu não động, vừa nãy đã muốn hỏi, nhưng sau đó đi đạo Taobao đến rất cao hứng đã quên, hiện tại mới nhớ lại.
Trịnh Cảnh Đồng nhưng là con trai độc nhất của Trịnh gia ni, cha y Trịnh Trí Viễn cũng là con trai độc nhất, nói không chắc sẽ trọng nam khinh nữ, Phó A Bảo sờ sờ cái bụng có chút lo lắng, nếu như đúng là như vậy, mình nếu như sinh con gái thì sao, đến lúc Trịnh gia không thích, tiểu bảo bảo đáng thương biết bao, nói không chắc Trịnh Cảnh Đồng sinh khí sẽ không giao cho tài sản nữa!
“…” Trịnh Cảnh Đồng trong bóng tối cũng không biết bụng của Phó A Bảo cụ thể ở chỗ nào, y bằng cảm giác nhìn sang.
Y tuy rằng cảm thấy Phó A Bảo rất đáng yêu rất được người ta yêu thích, thế nhưng y cũng thừa nhận, Trịnh Cảnh Đồng là người hồ đồ, chân tâm hồ đồ, không phải giả bộ hồ đồ, phi thường dễ lừa, làm người quá mức đơn thuần, dăm ba câu là có thể lừa gạt tới tay.
Tuy nhiên hắn thích loại đơn thuần này của Phó A Bảo là được rồi.
Người yêu đơn thuần đáng yêu rất mê người, thế nhưng trẻ con quá mức đơn thuần sẽ không tốt lắm, khiến người ta bận tâm a, làm cha mẹ quả thực kinh hồn bạt vía có được hay không, Trịnh Cảnh Đồng ngẫm lại cảnh tưởng sau này phát sinh liền cảm thấy cả người cũng không tốt rồi.
Em nếu như sinh con trai giống em, ngược lại cũng không sao cả, dù sao nhà chúng ta cũng có tiền, đến thời điểm cưới con dâu vào là được rồi, tóm lại là không để con thua thiệt.
Em nếu như sinh con gái giống em…
Nếu như gặp phải đối tượng đáng tin giống anh thì cũng không sao, con ngốc nghếch một chút cũng không liên quan, nhưng cái thế giới này đâu có nhiều đối tượng đáng tin giống anh chứ! (←_←)
Đương nhiên, con cũng có khả năng giống anh, thế nhưng tỷ lệ giống em cũng là rất lớn a! (ahahaa anh bắt đầu não tàn giống vợ anh rồi -_-)
Vì lẽ đó đi, vẫn là con trai tốt hơn, khiến người ta yên tâm.
“Rầm!” Phó A Bảo thấy Trịnh Cảnh Đồng lâu như vậy cũng không có phản ứng nhất thời giận tím mặt mày, xoạt một cái từ trên giường ngồi dậy, bật đèn giường liền túm chặt cổ áo Trịnh Cảnh Đồng, “Anh lâu như vậy cũng không nói chuyện, anh nói, anh không phải trọng nam khinh nữ đấy chứ?!”
Nếu như trọng nam khinh nữ, vậy tài sản sau này liền khó nói, vậy mình và Trịnh Cảnh Đồng kết hôn còn có cái ý nghĩa gì?
“Hôn nhân này em không kết nữa!” Phó A Bảo một quyền đánh trên ngực Trịnh Cảnh Đồng.
“Không không không! Làm sao được A Bảo, anh làm sao lại trọng nam khinh nữ ni!” Trịnh Cảnh Đồng đặc biệt ưu tang, y bất quá chính là lo lắng con mình bị người lừa gạt vì thế lo lắng một lúc mà thôi, “Loại tư tưởng phong kiến bảo thủ tàn dư kia nhà chúng ta nhất định là không có, tuyệt đối đối xử bình đẳng, con gái là áo bông nhỏ tri kỷ của cha mẹ ni, con gái vô cùng tốt, anh rất thích con gái!”
A Bảo vậy mà bởi vì một chi tiết nhỏ này sẽ không muốn kết hôn, quả thực hù chết y, suýt chút nữa liền dã tràng xe cát, xem ra Lưu Việt nói đến không sai, phụ nữ có thai rất dễ dàng trở nên mẫn cảm, một chút việc nhỏ không đáng kể cũng có thể bị phóng đại vô hạn, sau này mình càng phải thêm chú ý.
Có điều ngoài miệng thì nói là không, Trịnh Cảnh Đồng để chứng minh, vội vã từ đầu giường cầm điện thoại di động ghi âm lại, biểu thị mình sẽ không trọng nam khinh nữ, khẳng định đối xử bình đẳng, còn biểu thị ngày mai muốn tăng cường đến thỏa thuận trong văn kiện đi.
“Này còn tạm được.” Phó A Bảo lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cũng còn tốt cũng còn tốt, lần này tài sản chạy không được rồi.
Phen này sau khi ồn ào Phó A Bảo ngược lại không cảm thấy nóng, bởi vì cậu mệt mỏi, trong chốc lát liền ngủ thiếp đi, chất lượng giấc ngủ của cậu luôn luôn không tệ, vì thế Trịnh Cảnh Đồng thừa dịp thời điểm cậu ngủ lau mồ hôi cho cậu cậu cũng không biết, có lúc còn không tự chủ được rầm rì hai tiếng.
Trịnh Cảnh Đồng đối với hoạt động không nhận ra của người này phi thường hoan nghênh, đây là ký thác tinh thần gần đây của y. (Tác giả: ←_← cảnh sát thúc thúc, chính là cái người này)
***
Vào lúc này Phó gia vẫn chưa ngủ, 3 người đang thương lượng chuyện đính hôn của Phó Trạch Văn và Đới Tuyết Dao, trước bởi vì không thích người ngoài nhìn thấy A Bảo mang thai, vì thế hoãn đính hôn, hiện tại A Bảo ở lại Trịnh gia, hơn nữa Trịnh gia còn kinh doanh bệnh viện, rất khiến người ta yên tâm.
Chậm lại đính hôn này cũng là tất yếu thôi.
Hơn nữa Đới Tu Văn tự mình gọi điện thoại tới đây hỏi tình trạng cơ thể của A Bảo, trên ảnh trong tin tức nhìn qua tốt như vậy, lại nói cậu sinh bệnh liền nói không được, thế là Phó Minh còn không chờ Đới Tu Văn mở miệng liền chủ động đưa ra khôi phục đính hôn, lại tìm lý do liền mất mặt, nhà bọn họ là muốn hảo hảo sinh sống, cũng không muốn làm lỡ con gái nhà người ta.
Đính hôn vẫn là ngày quốc khánh mồng 1 tháng 10, bất quá hội trường trước kia sau khi hủy bỏ đã bị người khác đặt, Phó gia tìm một khách sạn khác.
Mà tối nay 3 người Phó gia thương lượng chính là danh sách khách mời muốn mời trong lễ đính hôn.
Đều là người làm ăn, trong danh sách rất nhiều người khách mời sẽ trùng với lễ cưới của Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo, liền ví dụ Hạ gia, hai nhà mặc dù không qua lại chuyện làm ăn, thế nhưng hiện tại có người trung gian Trịnh gia này, Phó Minh cảm thấy kết giao là cơ hội tốt, nhưng ông căn bản không rõ ràng chuyện cũ của con trai mình và thiên kim của Hạ gia.
Phó Trạch Văn nhìn danh sách, hắn chỉ hi vọng ngày đó Hạ Tình không muốn xuất hiện, hắn thích Hạ Tình, vì thế không hy vọng Hạ Tình nhìn thấy hình ảnh mình và nữ nhân khác đính hôn, cho dù hắn biết, Hạ Tình rất không thích hắn, chỉ là một mình hắn tưởng bở mà thôi. (chúc anh sớm rước được Tình tỷ về =.=”)
***
Hạ gia.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!