Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Kế Hoạch Bánh Bao Của Tổng Tài Bá Đạo

“Anh đang ở đây nói gì vậy Trạch Văn!” Kinh hách qua đi Đới Tuyết Dao lập tức liền cố gắng để cho mình trấn định lại, cô cẩn thận suy nghĩ một chút, cảm thấy Phó Trạch Văn không thể nào phát hiện ra sơ hở, cô rõ ràng làm tới chu mật như vậy, có lẽ Phó Trạch Văn là nghe nói cái gì đó hoài nghi mà thôi, cũng không có chứng cứ xác thực, vì thế sau khi suy nghĩ cẩn thận Đới Tuyết Dao tâm lại thu trở về, mặc kệ xảy ra chuyện gì, không thể sợ hãi, không thể tự loạn trận cước (*), trước tiên hiểu rõ tình huống lại nói. (Tự loạn trận cước: Em không hiểu câu này nhưng em đoán là giống câu “Chưa đánh đã khai” hoặc là “Cầm đèn chạy trước ô tô” thì mới hợp tình huống này)

Nơi này không phải chỗ nói chuyện, Đới Tuyết Dao dưới ánh mắt của mọi người ra khỏi văn phòng, cô muốn tìm một chỗ khuất cùng Phó Trạch Văn gọi điện thoại, Trần tỷ tức gần chết, có điều bởi vì tên vừa nãy trong điện thoại gọi chính là Phó A Bảo, vì thế đột nhiên có chút kiêng kỵ Đới Tuyết Dao, vạn nhất sự tình sau đó chuyển ngoặt lại có lẽ liền to chuyện, trước tiên quan sát một chút đi, có điều vừa nãy tổng biên tập mới nói tới khẳng định như vậy, hẳn là sẽ không sai đi?

Phó Trạch Văn cười lạnh: “Tôi đang nói cái gì chính trong lòng cô rõ ràng, tôi gọi điện thoại cho cô liền là vì thông báo cho cô, đính hôn hủy bỏ, đây mới chỉ là bắt đầu!”

Đới Tuyết Dao sấm sét giữa trời quang: “Phó Trạch Văn, anh còn có lương tâm hay không, em lúc trước đúng là hoài nghi người nhà của anh, thế nhưng đó là em lo lắng bọn họ bị lừa, cho nên liền như vậy giúp anh thoát khỏi ngòi nổ của em? Hiện tại thậm chí còn nói lý do có chút mạc danh kỳ diệu vu cho em, anh có biết chuyện này đối với một người phụ nữ nói tới lời này các độc cỡ nào không? Hay là anh còn nhớ thương Hạ Tình, em ngày đó nói kích thích đến anh anh muốn trả thù em như vậy!”

“Vừa nãy em còn kỳ quái ni, hiện tại em toàn bộ minh bạch, công việc của em cũng là anh giở trò quỷ đi, là anh nói với tổng biên tập muốn khai trừ em đi? Sau đó còn có khoản phá dỡ nhà của nhà em, em còn cho là người khác của Phó thị không biết nguyên do làm ra, không nghĩ tới dĩ nhiên là anh!” Đới Tuyết Dao nói xong khóc rống lên, “Người khác đề nói, nam nhân tàn nhẫn lên liền chia tay so với nữ nhân khác ác độc hơn nhiều, anh là người tàn nhẫn nhất mà em từng gặp! Anh biết lúc trước em bỏ đứa con kia có bao nhiêu đau khổ không? Các anh tự hỏi lòng chút đi, anh xứng đáng với em sao?! Lúc trước em cũng không có ý định để anh chịu trách nhiệm với em, chủ động sẩy thai cùng anh rũ sạch quan hệ, là anh tự mình đến nói phải chịu trách nhiệm, em ép buộc anh sao?”

“Nhưng kết quả thế nào, em lãng phí thanh xuân nhiều năm như vậy lấy lại được cái gì? Nhiều năm như vậy em đối với anh yêu cầu quá đáng cái gì sao, quá trình chúng ta yêu đương hoàn toàn quái dị được chưa, chả có ai yêu đương giống như chúng ta! Hiện tại anh tùy tùy tiện tiện tìm cái cớ, hay là đối với nữ nhân mà nói lấy cớ ác độc nhất đuổi em đi! Anh sờ lương tâm anh một chút đi, anh xứng đáng với em sao?! Anh không bằng lúc trước liền quyết tâm không nhìn em, dù sao em cũng là một người bình thường không có bối cảnh làm sao đấu lại được với Phó gia các anh, còn có thể bó buộc anh như thế nào?”

“Anh nếu như tàn nhẫn như vậy lúc trước cũng không cần đồng ý nói chịu trách nhiệm với em a!” (con mẹ này nói nhiều vl ý -_-)

Đới Tuyết Dao đây là đang trên ngôn ngữ kích thích Phó Trạch Văn, nếu như có thể có hiệu quả khiến Phó Trạch Văn hổ thẹn quay đầu liền tốt nhất, nếu như không thể, vậy thì tới Phó gia cùng cha mẹ Phó Trạch Văn hảo hảo nói một chút, cô cùng cha mẹ Phó Trạch Văn sống chung nhiều năm như vậy, biết hai người kia biết chuyện đã xảy ra khẳng định sẽ bồi thường cho cô thỏa đáng, thanh xuân 6 nă, đối với bất kỳ nữ nhân nào mà nói đều rất quan trọng, cô trước đây cái gì cũng không cần chính là vì thu hoạch lớn hơn cuối cùng, mà nếu như thu hoạch không được, đương nhiên hi vọng có bồi thường khác, một nữ nhân có thể có mấy năm thanh xuân, cô cơ hồ toàn bộ đầu tư ở trên người Phó Trạch Văn.

Bất quá cô rất kỳ quái, Phó Trạch Văn rõ ràng không phải người tra như vậy, tại sao đột nhiên nói loại lời nói này, lẽ nào thật sự có người ở trước mặt hắn thị phi cái gì sao, cô nghĩ tới lần trước cùng Hạ Tình gặp mặt, lẽ nào Hạ Tình nhận được kích thích của cô liền tới chỗ Phó Trạch Văn tố khổ? Đem chuyện đêm đó nói ra rồi?

Có điều Đới Tuyết Dao lại nghĩ nghĩ, Hạ Tình không có chứng cứ a, Phó Trạch Văn sáng hôm đó tỉnh lại nhìn thấy nhưng là Đới Tuyết Dao cô, này có thể so với hoa ngôn xảo ngữ gì đều hữu dụng hơn.

Nghĩ như vậy, Đới Tuyết Dao tràn đầy tự tin với bản thân.

Phó Trạch Văn cũng thực sự là rất kiên nhẫn, hắn thế nhưng kiên nhẫn đem toàn bộ lời nói của Đới Tuyết Dao nghe xong, cuối cùng còn hỏi một câu: “Còn có cái gì chưa nói hết không, cô có thể tiếp tục, tôi đều nghe.”

Đới Tuyết Dao tỏ vẻ tạm thời không có, cô muốn nghe một chút Phó Trạch Văn nói như thế nào, sau đó xem tình huống đánh trả.

Thế là Phó Trạch Văn thong thả mở miệng nói: “Buổi tối sáu năm trước cô đến cùng đã làm cái gì có muốn tôi tỉ mỉ cùng cô nói một chút không? Cô có biết video quan sát chuyện ngày hôm đó trong quán rượu đều thu lại không? Lúc đó tôi uống rượu còn tưởng mình nhớ lộn, cho nên cũng không muốn đi điều tra, vì thế tôi bị cô đùa bỡn 6 năm!”

Thời điểm nghe tới camera theo dõi Đới Tuyết Dao trong cổ họng giống như là đột nhiên có một đoàn bông, cô một chữ đều cũng không nói ra được, giống như rơi vào hầm băng chính là cảm giác hiện tại của cô, theo dõi, cô căn bản chưa từng có nghĩ tới thế nhưng sẽ có thứ theo dõi này, như thế thì, coi như thật sự có, vì cái gì lại ở ngày hôm nay 6 năm sau nhảy ra!

“Tôi thật sự không nghĩ tới cô thế nhưng lại ác độc như vậy, Hạ Tình cùng cô một ký túc xá, bình thường các cô tỷ muội tương xứng, cô suy xét qua cảm nhận của cô ấy chưa sao?! Cô cũng nói, có chuyện đối với một cô gái thật sự mà nói quá mức ác độc, nhưng là cô lại làm với cô ấy! Tôi không thể tưởng tượng được lúc đó cô ấy thương tâm tuyệt vọng đến cỡ nào! Cô vẫn là con người sao?!” Phó Trạch Văn mắng chính là Đới Tuyết Dao, nhưng làm sao không phải đang mắng chính hắn, là hồ đồ của hắn dẫn đến chuyện này, “Cô hiện tại còn có thể nói con của cô là của tôi? Tôi không biết cô cùng ai phóng đãng mang thai con hoang, vừa vặn vu đến trên đầu tôi, đương nhiên muốn sẩy thai, không bỏ chẳng phải là sau đó nguy hiểm bại lộ, Phó Trạch Văn tôi đời này chưa từng gặp qua nữ nhân nào ác độc như cô!”

“Không phải, Trạch Văn anh nghe em giải thích!” Đới Tuyết Dao cũng không biết mình nên giải thích thế nào, cô ta hiện tại chỉ hy vọng thời gian có thể quay ngược lại 5 phút đồng hồ, những lời nói vừa nãy kia nói tới quá đầy đủ, không cho mình lưu lại một chút đường sống, cho nên hiện tại ngay cả phản bác cũng đều không nói ra được, “Em lúc đó không phải cố ý, em chỉ là bởi vì thích anh, em chỉ là yêu anh.”

“Tôi không nhiều lời với cô, đừng nói câu yêu tôi thế lọ thế chai, cô khiến tôi buồn nôn, lúc trước tôi đối với cô có bao nhiêu áy náy, hiện tại tôi liền có nhiều ghê tởm như thế! Đừng cho là tôi sẽ buông tha cô như vậy, chuyện cô đã làm với Hạ Tình, tôi sẽ từng cái hồi báo lại cho cô!” Phó Trạch Văn nói xong liền cúp điện thoại.

Đới Tuyết Dao đã sợ đến mức không khóc nổi, sau khi phục hồi lại tinh thần cô vội vàng bắt đầu gọi điện thoại cho Phó Trạch Văn, hi vọng lời giải thích của mình có thể khiến Phó Trạch Văn mềm lòng, chủ yếu nhất là, cô cũng không có cùng bất cứ kẻ nào xảy ra quan hệ, cô là ý đồ xấu, thế nhưng không phải loại nữ nhân dâm loạn kia, những chứng minh của bệnh viện kia của cô đều là ngụy tạo, Đới Tuyết Dao biết một nam nhân coi trọng loại chuyện này cỡ nào, Phó Trạch Văn sinh khí lớn như vậy phỏng chừng nguyên nhân đại bộ phận chính là đứa trẻ không phải của hắn.

Không sai, chính mình nên hảo hảo cùng Phó Trạch Văn giải thích chuyện con cái, tốt xấu gì 2 người cũng sống chung 6 năm, tuy rằng không có làm chuyện tình nhân nên làm, thế nhưng sẽ không có khả năng một chút cảm tình đều không có đi, liền xung những tình cảm này, cô hy vọng Phó Trạch Văn có thể hạ thủ lưu tình, đúng, cô là làm chuyện thiệt người lợi mình, thế nhưng lúc đó đúng là lâm thời nảy lòng tham, cũng không có dự mưu gì, đối mặt với mê hoặc như vậy, cô sao có thể không động lòng.

Có điều thời điểm cô gọi điện lại liền không gọi được, xem tình huống Phó Trạch Văn là đem cô kéo vào sổ đen.

“Bang!” Điện thoại di động của Đới Tuyết Dao rơi trên mặt đất, mất đi hi vọng, ngón tay cô đã không còn một chút khí lực, sau đó cả người cũng cùng xụi lơ ở trên mặt đất, cả người đều tràn ngập tuyệt vọng, Phó gia tài đại khí thô, nếu như Phó Trạch Văn thật sự muốn trả thù cô, còn nhiều thủ đoạn, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ…

Đới Tuyết Dao trong lòng hiện tại nghĩ cái gì cũng không có người để ý, người biết chuyện này cơ hồ đều nghĩ làm thế nào giết chết cô, liền ví dụ Trịnh Cảnh Đồng đi, y cảm giác mình có thể nhân cơ hội này giành được hảo cảm của anh vợ. (ôi meto anh -_-)

Kỳ thực y cảm thấy anh vợ Phó Trạch Văn này đã đối với em rể y đây chậm rãi tiếp thu rồi, hôm nay nhưng là giúp hắn đại ân ni! Mình sẽ không ngừng cố gắng!

Bất quá y còn chưa nghĩ ra biện pháp thích hợp, bởi vì hiện tại trong đầu y nghĩ tới đều là trang phục cos của A Bảo, chưa tới giờ tan tầm trong lòng đã đáng khinh miên man suy nghĩ, về đến nhà nhìn thấy gói hàng càng là không phải! Ngẫm lại thực sự là muốn chảy máu mũi!

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận